PHÚC ÂM: Mt 21,33-43.45-46
"Đứa con thừa tự kia rồi, nào anh em, chúng ta hãy giết
nó". (Mt 21,38)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-theu.
33 Các
ông hãy nghe một dụ ngôn khác : "Có gia chủ kia trồng được một vườn nho ;
chung quanh vườn, ông rào giậu ; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một
tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 34
Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35 Bọn tá điền bắt các đầy tớ
ông : chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. 36 Ông lại sai một số đầy tớ
khác đông hơn trước : nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. 37 Sau cùng, ông sai chính con
trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng : "Chúng sẽ nể con ta." 38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy
người con, thì bảo nhau : "Đứa thừa tự đây rồi ! Nào ta giết quách nó đi,
và đoạt lấy gia tài nó !" 39
Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. 40 Vậy xin hỏi : Khi ông chủ vườn
nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia ?" 41
Họ đáp : "Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền
khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông." 42 Đức Giê-su bảo họ : "Các
ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao ? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng
góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng
ta. 43
Bởi đó, tôi nói cho các ông hay : Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không
cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi. 45
Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người
nói về họ. 46 Họ tìm cách
bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng cho Người là một ngôn sứ.
Suy niệm:
Dụ ngôn
tá điền vườn nho
Qua dụ ngôn người
làm vườn nho sát nhân, không những Chúa Giêsu ám chỉ đến cái chết dã man mà các
Thượng tế và Biệt phái sẽ gây ra cho Ngài, nhưng Ngài còn loan báo về sự phục
sinh mà Thiên Chúa quyền năng sẽ thực hiện cho Ngài. Với sự phục sinh âý, Thiên Chúa như tuyên
bố rằng tình yêu mạnh hơn sự chết, yếu đuối đã trở thành sức mạnh, thất bại biến
thành khơi nguồn của ân ban. Chúa Giêsu đã gói ghém tất cả các mạc
khải ấy trong câu trích từ Tv 118: “Chính viên đá thợ xây loại bỏ, đã trở nên viên đá
góc tường”. Cái bị loại bỏ đã trở thành chuẩn mực, cái yếu đuối đã
trở thành sức mạnh, cái điên dại đã trở thành lẽ khôn ngoan, cái chết đã trở
thành cửa ngõ và khởi đầu nguồn sống mới.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng
phó thác vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa. Màu tím của Mùa
Chay có lẽ không nên phủ lên khuôn mặt chúng ta lớp khăn tang của buồn sầu, thiểu
não; trái lại, việc suy niệm cuộc Tử nạn của Chúa Giêsu, việc chay tịnh trong
thể xác và tâm hồn phải hướng chúng ta đến sự phục sinh của Chúa Kitô. Cuộc Tử
nạn của Ngài không phải là con đường hầm không có lối thoát, nhưng ở cuối con đường
ấy là nguồn sáng chan hoà của phục sinh. Đó cũng phải là ánh sáng chiếu dọi vào
những suy niệm của chúng ta. Cũng như thánh
Phaolô, chúng ta cũng có thể góp phần bổ túc những gì còn thiếu trong cuộc Tử nạn
của Chúa Kitô. Những mất mát, thua thiệt, những thất bại khổ đau trong cuộc sống
đều là những đóng góp của chúng ta với điều kiện chúng ta biết đón nhận chúng với
tinh thần phó thác của Chúa Giêsu, biết nhìn vào đó như những viên đá để Thiên
Chúa biến thành viên đá góc xây dựng Giáo hội Chúa Kitô.
Suy tôn Thánh giá Chúa Kitô trong Mùa
Chay, xin cho chúng ta biết nhìn lên ánh sáng Phục sinh, để từ đó nhận ra được
ý nghĩa và giá trị của đau khổ trong cuộc sống chúng ta.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Dù con người có gian ác, cũng không
thể ngăn cản đường lối của Thiên Chúa. Lòng nhân hậu của Chúa không chịu
thua sự vô ơn, bạc nghĩa của con người. Trong tâm tình của mùa chay trong năm
Thánh Lòng Thương Xót, chúng ta hãy suy nghĩ về những tội lỗi, những xúc phạm
của chúng ta đối với Thiên Chúa; nhưng cũng thấy được Lòng Thương Xót của
Ngài dành cho chúng ta, dù chúng ta đã xúc phạm đến Ngài.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, nhiều lần chúng con trách cứ dân Do Thái ngày xưa đã cứng đầu không
nhận ra Chúa, không nghe lời Chúa mà còn giết Chúa nữa, nhưng chúng con cũng đang
bước theo lối mòn ấy của họ. Xin cho chúng con trong mùa chay này biết thực
lòng sám hối và quay về với Cha để được ơn tha thứ.
Lẽ sống:
Thiên Chúa nói không
Có một bài thơ của
một tác giả vô danh mà Hồng Y Jaime Sin, Tổng giám mục Manila, Phi Luật Tân, lấy
làm ưng ý nhất và thường trích dẫn trong các bài giảng của Ngài. Bài thơ ấy như
sau:
Tôi đã xin Chúa cất
khỏi sự kiêu hãnh của tôi và Chúa trả lời: "Không". Ngài nói rằng
không phải Ngài là người cất khỏi mà chính tôi mới là người phấn đấu để vượt thắng
nó.
Tôi đã xin Chúa
làm cho đứa con tàn tật của tôi được lành lặn và Chúa trả lời: "Không".
Ngài nói rằng tinh thần mới lành lặn, còn thể xác chỉ là tạm bợ.
Tôi đã xin Chúa ban
cho tôi sự kiên nhẫn và Chúa đã trả lời: "Không". Ngài nói rằng
kiên nhẫn là trái của thử thách. Ngài không ban cho tôi trái ấy mà để tôi tự
tìm lấy.
Tôi đã xin Chúa ban
cho tôi được hạnh phúc và Chúa đã trả lời: “Không". Ngài nói rằng Ngài ban
ân phúc cho tôi, còn hạnh phúc hay không là tùy tôi.
Tôi đã xin Chúa gia
tăng tinh thần cho tôi và Chúa đã trả lời: "Không". Ngài nói rằng tôi
phải tự lớn lên, nhưng Ngài sẽ cắt tỉa để tôi mang nhiều hoa trái.
Tôi đã xin Chúa đừng
để tôi đau khổ và Ngài đã trả lời: "Không". Ngài nói rằng đau khổ là cho
tôi được xa cách với những vướng bận trần gian và mang tôi đến gần Ngài.
Tôi đã hỏi: "Liệu
Ngài có yêu tôi không" và Ngài đã trả lời rằng: "Có". Ngài nói rằng Ngài
đã ban cho tôi Người Con Một, Ðấng đã chết vì tôi và một ngày nào đó, tôi sẽ được
lên Thiên Ðàng vì tôi đã tin.
Tôi đã xin Chúa giúp
tôi yêu mến tha nhân như Ngài yêu thương tôi và Chúa nói: "Cuối cùng con
đã xin đúng điều ta chờ đợi".
Nhìn lên thập
giá Ðức Kitô, chúng ta được mời gọi để tin nhận rằng Thiên Chúa đã yêu thương
con người, Ngài đã yêu thương đến độ đã ban Người Con Một của Ngài cho thế
gian. Tình Yêu của Thiên Chúa nhiệm màu thẳm sâu đến độ sự thất bại, cái chết ô
nhục đã trở thành Một Dấu Chứng.
Tình yêu ấy nhiệm
màu thẳm sâu đến độ ngay cả khi Thiên Chúa xem ra nói không với chúng ta, Ngài
vẫn yêu thương chúng ta. Ngài nói không khi chúng ta xin được khỏe mạnh, và bệnh
hoạn vẫn bám lấy chúng ta. Ngài nói không khi chúng ta xin được thành công và
thất bại lại đến với chúng ta. Ngài nói không khi chúng ta xin được cơm bánh hằng
ngày và đói khổ lại cấu xé chúng ta... Qua những cái không ấy, Thiên Chúa vẫn
tiếp tục yêu thương chúng ta...
Xin cho chúng ta cảm nhận được tình yêu ấy
mỗi khi chúng ta nhìn lên cái chết ô nhục của Người Con Một Thiên Chúa trên thập
giá. Và cũng giống như Người Con Một ấy, xin cho chúng ta vẫn tiếp tục dâng lời
chúc tụng ngay giữa niềm đau tưởng chừng như không còn chịu đựng nổi. Và giữa
trăm nghìn đắng cay chua xót, xin cho chúng ta cũng được tiếp tục thốt lên lời
xin tha thứ như Ngài... Mãi mãi, xin cho chúng ta luôn phó thác như Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét