Thánh Phaolo Miki và các bạn tử đạo – Lễ nhớ
PHÚC ÂM: Mc 6,30-34
"Họ như đàn chiên không người chăn". (Mc 6,34)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mac-co.
30 Các Tông Đồ tụ họp chung
quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều
các ông đã dạy. 31
Người bảo các ông : "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng
mà nghỉ ngơi đôi chút." Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông
cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một
nơi hoang vắng. 33
Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau
theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. 34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một
đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn
dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
Suy niệm:
Về lại
bên Chúa và nghỉ ngơi
Cơ thể con người cần theo một nhịp điệu cố
định: lao động miệt mài
rồi nghỉ ngơi, thư giãn. Mải mê làm việc mà không nghỉ ngơi sẽ sớm bị kiệt sức:
đã có những người Nhật gục chết trên bàn giấy vì làm việc quá độ. Trái lại, chỉ
biết thư giãn, rong chơi mà không làm việc sẽ khiến cơ thể mệt mỏi, đời mình
trở nên vô nghĩa.
Trong đời sống thiêng liêng, người môn đệ Chúa
Ki-tô cũng có một nhịp điệu nền tảng: ở với Chúa va được sai đi, rồi về lại bên Chúa và nghỉ ngơi.
Nhịp điệu ấy được chính Thầy Giêsu truyền lại cho các môn đệ khi các ông qui tụ
quanh Ngài để tường trình chuyến thực tập truyền giáo thành công. Đó cũng là
một nhịp điệu theo vòng tròn đồng tâm, vì trung tâm và động lực của mọi sinh hoạt đời sống Ki-tô hữu là Đức
Ki-tô.
Trước hết chúng ta luôn ý thức, Đức Giêsu Kitô
là trung gian tuyệt vời để dẫn đưa chúng ta đến với Thiên Chúa Cha. Vì vậy,
việc thờ phượng và ngợi khen Thiên Chúa phải qua trung gian Đức Kitô như tác giả bài đọc một diễn tả: ‘Vậy nhờ Người, chúng ta hãy luôn luôn dùng lời
ngợi khen làm lễ tế dâng lên Thiên Chúa, tức là dùng miệng lưỡi mà ca tụng Danh
Thánh’ (Dt 13,15). Việc thờ phượng cần
biểu lộ qua đời sống cầu nguyện và phụng vụ của cộng đoàn cũng như cá nhân.
Ngoài ra, chủ chăn giúp con người có cơ hội
đến với Thiên Chúa qua việc bác ái: ‘Anh em chớ quên làm việc từ thiện, giúp đỡ lẫn nhau, vì Thiên Chúa
ưa thích những hy lễ như thế’ (Dt 13,16). Để mọi người có thể đến gần Thiên Chúa, các
tín hữu biết vâng lời chủ chiên dưới sự tác động của Chúa Thánh Thần: ‘Anh em hãy vâng lời những người lãnh đạo anh em
và hãy phục tùng họ, vì họ chăm sóc linh hồn anh em như những người sẽ phải trả
lẽ với Thiên Chúa’ (Dt 13,17).
Tiếp đến chúng ta phải thi hành thánh ý Thiên
Chúa qua lời của Ngài, qua các Tiên tri và giáo huấn của Giáo Hội. Tại sao phải
thi hành thánh ý Ngài? Bởi vì, đây là con đường dẫn đưa chúng ta đến với hạnh
phúc thật. Đức Kitô là người thi hành thánh ý Thiên Chúa Cha trong mọi sự, kể
cả cái chết để đưa chúng ta đến cuộc sống muôn đời: ‘Thiên Chúa là nguồn mạch
bình an đã đưa Đức Giêsu, Chúa chúng ta ra khỏi cái chết. Đức Giêsu là vị Mục
tử cao cả của đoàn chiên, là Đấng đã đổ máu mình ra để thiết lập giao ước vĩnh
cửu’ (Dt 13,21).
Sống Lời Chúa:
Cuối một ngày, cuối một tháng, ngày cuối năm
là cơ hội thuận tiện tôi dành ít thời gian nhìn lại, lượng giá hoạt động của
mình và rút kinh nghiệm cho thời gian sắp đến.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho con tìm về lại bên Chúa những lúc vui hay buồn, thành công
hay thất bại, và kín múc từ nơi Chúa nguồn sức mạnh giúp con bước tiếp hành
trình sứ mạng.
Lẽ sống:
Hướng Về Nagasaki
Nagasaki là một
thành phố đã bị trái bom hạt nhân thứ hai tiêu hủy cùng với hàng trăm ngàn sinh
linh vào năm1945. Khoảng 350 năm trước đó, vào tháng 2 năm 1597, 26 vị tử đạo đã bị treo vào
thập tự trên một ngọn đồi quay mặt hướng về thành phố Nagasaki. Họ là những
linh mục truyền giáo, tu sĩ, giáo dân. Họ là những người thuộc dòng Thánh
Phanxico, dòng Tên và thành viên của dòng 3 Phanxico. Họ thuộc loại giai cấp xã
hội: là những giáo lý viên, nông dân, y sĩ, những người giúp việc và ở mọi lứa
tuổi, nhưng tất cả 26 vị được kết hợp trong cùng với một đức tin và một tình
yêu Thiên Chúa và Giáo Hội.
Khi các nhà truyền
giáo trở lại Nhật vào những năm 1860, họ ngỡ là sẽ không tìm thấy một dấu vết
nào của Thiên Chúa Giáo nữa. Nhưng sau khi đã thiết lập được vài công đoạn bé
nhỏ, các Ngài ngạc nhiên khám phá ra hàng ngàn tín hữu sinh sống quanh thành phố
Nagasaki vẫn âm thầm, lén lút giữ vững Ðức Tin mà 26 vị tử đạo đã anh dũng
tuyên xưng.
Vào năm 1617, 26 vị này được phong Á Thánh
và cuối cùng được tôn phong Hiển Thánh vào năm 1862.
"Bản án tử hình của chúng tôi có để lại:
những người bị hành quyết này đã đến từ Phi Luật Tân. Nhưng tôi, tôi không đến
từ Phi Luật Tân. Tôi là người Nhật chính tông. Lý do tôi bị xử án là vì tôi đã
rao giảng đức tin Kitô và thật đúng như vậy, tôi đã rao giảng Tin Mừng này. Tôi
cảm tạ Chúa vì tôi được chết vì rao truyền danh Ngài. Tôi tin tưởng là tôi đã
rao giảng sự thật và muốn nói với các bạn những lời cuối cùng này: Hãy cầu xin
ơn Thiên Chúa giúp các bạn được hạnh phúc. Tôi vâng lời Chúa Giêsu và vâng lệnh
Ngài, tôi tha thứ cho những người xử tử tôi. Tôi không hờn ghét họ. Tôi cầu khẩn
Thiên Chúa thương xót tất cả các bạn và tôi hy vọng máu tôi sẽ tuôn rơi trên đồng
bào tôi như là những giọt mưa giúp phát sinh nhiều hoa trái".
Ðó là lời phát biểu cuối cùng khi đang bị
treo trên thập tự của thầy Phaolô Miki, người Nhật thuộc dòng Tên, người được
biết đến nhiều nhất trong số 26 vị tử đạo tại Nhật.
Ngày nay, một thời
đại mới đã khởi đầu cho Giáo Hội Nhật. Tuy là một thiểu số khiêm nhường, nhưng
những người Công Giáo tại Nhật được mọi người kính nể và được hưởng tự do hoàn
toàn tiếp tục rao giảng Tin Mừng và Niềm tin Thánh Phaolô Miki đã rao giảng trong
cuộc sống của Ngài và trong những giây phút sắp lìa trần.
Ước gì sự xác
tin, lòng can đảm va sự sẵn sàng tha thứ của Thánh Miki được tiếp tục sống mãi
trong tâm hồn các anh chị em tín hữu Nhật và trong tất cả chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét