MỒNG HAI TẾT – Kính
nhớ tổ tiên
PHÚC ÂM: Mt 15,1-6
"Ngươi hãy thảo kính cha mẹ". (Mt 15,4)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu.
1 Bấy giờ có mấy người
Pha-ri-sêu và mấy kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng : 2
"Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi
dùng bữa ?" 3 Người trả lời : "Còn các ông, tại sao các ông dựa vào
truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa ? 4 Quả thế,
Thiên Chúa dạy : Ngươi hãy thờ cha kính mẹ ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải
bị xử tử. 5
Còn các ông, các ông lại bảo : "Ai nói với cha với mẹ rằng : những gì con
có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, 6 thì người ấy không phải thờ cha
kính mẹ nữa". Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà huỷ bỏ
lời Thiên Chúa.
Suy niệm:
Mồng
Hai Tết - Tri Ân Ông bà cha mẹ
Đạo truyền thống
Việt Nam được coi là đạo hiếu. Cốt tuỷ của Đạo hiếu là Đức Hiếu thảo được thể
hiện qua hai điều: Tôn kính cha mẹ lúc còn sống và thờ kính cha mẹ, ông bà khi
các ngài qua đời.
Nhiều bài ca
dao, tục ngữ, nhiều bài hát, câu chuyện, đã kể về công cha nghĩa mẹ và răn dạy
con cái cần sống đáp đền công ơn ấy :
“Công
cha nghĩa mẹ cao vời
Nhọc
nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.
Nên
người con phải xót xa
Đáp đền
nghĩa nặng như là trời cao
Đội ơn
chín chữ cù lao
Sinh
thành kể mấy non cao cho vừa”.
Bởi đó khi cha mẹ
về già, con cái phụng dưỡng cha mẹ với của ngon vật lạ, sáng viếng tối thăm:
“Muốn
cho gần mẹ gần cha
Khi
vào thúng thóc, khi ra quan tiền.”
Suốt dọc dài lịch
sử, cha ông đã để lại rất nhiều mẫu gương sáng ngời về đạo hiếu. Lòng hiếu thuận
ấy sâu đậm đến nỗi khóc thương mẹ mà mù cả đôi mắt như chuyện Lục Vân Tiên của
Nguyễn Đình Chiểu.
Chuyện kể rằng:
Lục Vân Tiên
đang trên đường đi thi, nghe tin mẹ mất, quá thương xót mẹ, chàng khóc lóc thảm
thiết. Chàng đã bỏ thi - bỏ dở cả con đường
công danh sự nghiệp sáng lạn đang ở phía trước, quay về quê để chịu tang mẹ.
Trên đường về khóc thương mẹ đến thành bệnh mà mù mắt. Mắt đã mù nhưng nỗi sầu
vẫn chưa nguôi ngoai:
Ôi thôi ! Con mắt đã mang lấy sầu
Mịt mù nào thấy
gì đâu.
Nhà thơ Nguyễn
Đình Chiểu đã nêu bật chữ Hiếu nơi Lục Vân Tiên để rồi răn bảo người đời :
Hỡi ai
lẳng lặng mà nghe
Dữ răn
việc trước, lành dè thân sau
Trai
thời trung hiếu làm đầu
Gái thời
tiết hạnh là câu trau mình
Vào những ngày đầu
Năm Mới, Giáo hội Việt Nam dành trọn ngày Mồng Hai Tết để con cái dâng thánh lễ
đặc biệt cầu nguyện cho ông bà, cha mẹ, tổ tiên . Đây là dịp để con cái tri ân
công ơn trời bể của cha mẹ. Cuộc đời chúng ta được dệt nên từ những giọt mồ hôi
lao công vất vả của ông bà cha mẹ. Các ngài đã hy sinh một nắng hai sương cho
cuộc đời ta tươi vui, hạnh phúc. Công ơn của các ngài thật lớn lao, lớn lao đến
nỗi ca dao cũng từng nói:
“Công
cha như núi Thái Sơn.
Nghĩa
mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một
lòng thờ mẹ kính cha.
Cho
tròn Chữ Hiếu mới là Đạo con”
Lời ca dao thật
đơn sơ, mộc mạc nhưng biểu lộ một giá trị bất hủ của Đạo hiếu trong lòng người Việt
Nam. Điểm nổi bật của lòng hiếu nghĩa là lòng biết ơn và sống báo đáp công sinh
thành dưỡng dục của cha mẹ. Hiếu nghĩa khi còn ở với cha mẹ thì vâng lời kính
yêu các ngài. Hiếu nghĩa khi ở xa thì luôn biết thăm hỏi, dành đồng quà tấm
bánh cho các ngài. Hiếu nghĩa cả khi các ngài qua đời thì cầu kinh dâng lễ.
Hôm nay trong
ngày mừng xuân là dịp con cái quây quần bên cha mẹ ông bà để tỏ lòng tri ân. Thật
hạnh phúc trong ngày xuân chúng ta được cha mẹ ông bà chúc lành cho ngày xuân của
chúng ta. Thật hân hoan khi ngày xuân được sum họp bên nhau trong tình nghĩa ruột
thịt. Đúng như thánh vịnh nói:
“Anh
em sum họp một nhà
Bao là
tốt đẹp, bao là tốt tươi”.
Xin Chúa là Chúa
của mùa xuân, là cùng đích của mọi vạn vật chúc lành cho ngày sum họp của các
gia đình luôn nồng nàn mến thương. Xin cho chúng ta luôn biết trân trọng mái ấm
gia đình, vì chẳng ở đâu có người yêu thương, lo lắng cho ta bằng những người
thân trong gia đình. Hãy trân trọng gia đình bằng việc sống có trách nhiệm với
bổn phận của mình. Đừng vì thói lười biếng, trốn tránh trách nhiệm của mình mà
mang lại những nỗi đau cho người thân. Xin đừng bao giờ vui xuân mà bán hết gia
tài, gây nên đau khổ cho gia đình chỉ vì đam mê cờ bạc, rượu chè, trai gái . .
.
Xin cho ngày
xuân luôn thắt chặt tình ruột thịt để cùng nhau xây dựng gia đình trong yêu
thương nồng ấm và mỗi ngày an khang thịnh vượng hơn. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Sống Lời Chúa:
Khi hiếu kính với
tổ tiên, chúng ta sẽ được Thiên Chúa chúc phúc và tha thứ lỗi lầm, vì: “Ai tôn thờ cha thì
bù đắp lỗi lầm, ai kính mẹ thì tích trữ kho báu” (Hc 3,3-4). Thánh
Phaolô thêm: “Kẻ
làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo.
Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: để ngươi được
hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này” (Ep 6,1-3); vì: “Ai vâng lời cha mẹ
trong mọi sự sẽ đẹp lòng Chúa” (Cl 3,20) và sẽ được Thiên Chúa nhận lời người
hiếu nghĩa cầu xin (x. Hc 3,8).
Còn với Đức
Giêsu, ngài nhắc lại và kèm theo cảnh báo: “Ngươi hãy thờ kính cha mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải
bị xử tử” (Mt 15,4).
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa là Cha rất nhân từ, Chúa dạy chúng con phải giữ lòng hiếu thảo.
Hôm nay nhân dịp đầu năm mới, Chúng con họp nhau để kính nhớ tổ tiên và ông bà
cha mẹ. Xin Chúa trả công bội hậu Cho những bậc đã sinh thành dưỡng dục chúng
con, và giúp chúng con luôn sống cho phải đạo đối với các ngài.
Lẽ sống:
Khi yêu trái ấu
cũng tròn
Ignacy
Paderewski là một chính trị gia kiêm nhạc sĩ dương cầm nổi tiếng của Balan. Ông
đã từng là chủ tịch Hội Ðồng Nhà Nước năm 1919.
Một hôm, ông đến
thăm một người bạn. Do sự yêu cầu của gia đình người bạn, ông đã ngồi vào đàn
dương cầm để biểu diễn một vài bản nhạc do chính ông sáng tác. Tiếng đàn vang
lên trong cả khu phố. Từ phòng bên cạnh, một người đàn bà đang chăm chú dọn dẹp
và sắp đặt lại trật tự trong nhà. Tiếng đàn du dương của nhà nhạc sĩ đại tài,
thay vì làm vui tai bà, lại làm cho bà khó chịu. Người đàn bà đã nhắc điện thoại
lên yêu cầu người bạn cho nhạc sĩ Paderewski ngưng chơi đàn, vì bà không chịu nổi
tiếng ồn ào. Nhưng người bạn của nhà nhạc sĩ mới giải thích: "Thưa bà, người
đang chơi đàn chính là nhạc sĩ Paderewski đại tài của chúng ta đó".
Vừa nghe nhắc đến
tên của nhạc sĩ, người đàn bà láng giềng khó tính bỗng đổi giọng tức khắc. Những
âm thanh trước kia bà nghe như tiếng ồn ào, nay được bà đón nhận như những âm
thanh tuyệt mỹ. Người đàn bà bèn gọi điện thoại mời bà con và bạn bè đến thưởng
thức những tấu khúc của Paderewski.
Cũng một âm
thanh, nhưng có lúc người đàn bà nghe như những tiếng ồn ào khó chịu, có lúc lại
được bà đón nhận như khúc nhạc tuyệt mỹ. Ðó cũng là phản ứng thường tình của
chúng ta. Khi chúng ta mang sẵn thành kiến đối với người nào đó, thì dường như
tất cả những gì người đó nói hay làm đều được chúng ta đón nhận một cách tiêu cực.
Yêu nhau thì trái ấu cùng tròn, mà ghét nhau thì cau bảy cũng bổ ra làm mười.
Thái độ của chúng ta đối với người khác tùy thuộc ở cái nhìn của chúng ta về
người đó. Nếu chúng ta chỉ nhìn người đó bằng lăng kính của thành kiến có sẵn,
thì dĩ nhiên, chúng ta không thể yêu thích được bất cứ điều gì người đó nói hay
làm.
Chúa Giêsu đã không nhìn người bằng thành
kiến. Ngài tiếp đón tất cả mọi người. Ngài làm bạn với mọi người. Ngài ngồi đồng
bàn với mọi người. Người biệt phái cũng có thể đến với Ngài. Ngài không nhìn
người với những nhãn hiệu, mà chỉ bằng đôi mắt của Yêu Thương. Ngài không lắng
nghe bằng những tiếng đồn đãi, bằng những định kiến, mà bằng sự cảm thông. Ngài
không đo lường lầm lỗi bằng những thước đo của công lý mà chỉ xử lý bằng sự tha
thứ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét