PHÚC ÂM: Mt 23,1-12
"Họ nói mà không làm". (Mt 23,3)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu.
1 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với dân chúng và
các môn đệ Người rằng : 2 "Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi
trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy. 3 Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy
giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm. 4 Họ bó
những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động
ngón tay vào. 5
Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn,
mang những tua áo thật dài. 6 Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế
đầu trong hội đường, 7 ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng
và được thiên hạ gọi là "ráp-bi".
8 "Phần anh em, thì đừng để ai gọi
mình là "ráp-bi", vì anh em chỉ có một Thầy ; còn tất cả anh em đều
là anh em với nhau. 9 Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của
anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. 10 Anh em cũng đừng để ai gọi mình
là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô. 11 Trong
anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. 12 Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ
mình xuống, sẽ được tôn lên.
Suy niệm:
Biệt
Phái giả hình
Có người kể câu
chuyện khôi hài như sau: một luật sư mới ra trường thuê một căn nhà sang trọng để
làm văn phòng. Nhằm gây ấn tượng nơi các thân chủ tương lai, ông cho gắn một ống
điện thoại loại đắt tiền trên bàn làm việc. Ngày khai trương, ông ăn mặc chải
chuốt và ngồi chờ đợi trong một tư thế rất tự tin. Có tiếng chuông reo, ông ra
mời thân chủ đầu tiên vào văn phòng và để người đó chờ hơn một khắc đồng hồ,
trong khi đó ông làm như đang nghe điện thoại. Người thân chủ cười thầm khi
nghe cuộc nói chuyện tưởng tượng của ông với một Giám đốc của một cơ quan rất
quan trọng trong thành phố. Chấm dứt cuộc nói chuyện tưởng tượng, ông luật sư
quay sang hỏi thân chủ: “Thưa ông, tôi có thể làm gì để giúp ông?”. Người
thân chủ đầu tiên trả lời: “Thưa ông, tôi là nhân viên của sở viễn thông thành phố, tôi được
gửi đến để nối đường giây điện thoại cho ông”.
Những giao tế xã
hội dễ khiến cho con người đeo mặt nạ hay đánh bóng khuôn mặt mình bằng những
nét giả tạo. Ngay cả trong đời sống tôn giáo, con người cũng dễ bị cám dỗ tô vẽ
và đánh bóng gương mặt mình thêm đạo đức. Đó là một trong những thái độ mà Chúa
Giêsu đã đả phá một cách gay gắt.
Mùa Chay, người
Kitô hữu được mời gọi gia tăng các việc đạo đức: ăn chay, cầu nguyện,
hãm mình, bố thí. Ý nghĩa của sám hối dễ bị biến mất khi các việc
làm đó biến thành một thứ thi đua, phô trương. Chính vì muốn các tín hữu đề cao
cảnh giác trước thái độ phô trương giả hình ấy mà Giáo hội cho chúng ta lắng
nghe lời kêu gọi của Chúa Giêsu trong Tin mừng hôm nay. Qua thái độ phô trương
công đức của các Biệt phái và luật sĩ, Chúa Giêsu nêu bật dung mạo của kẻ giả
hình. Kẻ giả hình là người muốn đánh lừa người khác bằng các hành vi đạo đức. Họ
tìm kiếm vinh dự mà lẽ ra chỉ thuộc về Thiên Chúa. Họ làm những động tác thờ phượng
Thiên Chúa, nhưng thật ra chỉ tìm danh vọng và tư lợi. Tựu trung, giả hình là một
hình thức tiếm vị Thiên Chúa. Dưới nhiều hình thức khác nhau, giả hình là một nọc
độc dễ len lỏi vào tâm hồn người Kitô hữu. Khi con người thực thi những việc đạo
đức cốt chỉ để tìm mình, thì lúc đó con người đang rơi vào thái độ giả hình.
Mùa Chay là mùa của hoán cải, là mùa của
trở về. Trở về đối với người Kitô hữu chính là trở về với chân lý về con người.
Con người đã được tạo dựng để sống cho Thiên Chúa. Chỉ khi nào con người sống
trọn cho Thiên Chúa, con người thực sự tìm được chính mình. Chỉ khi nào con
người bị tiêu hao vì Thiên Chúa, con người mới đạt được tầm vóc viên mãn của
mình. Đó là định luật Chúa Giêsu đã đề ra cho các môn đệ Ngài khi nói: “Ai mất sự sống mình
thì sẽ tìm lại được”.
Tìm kiếm và yêu
mến chỉ một mình Thiên Chúa, đó là định hướng cơ bản của người Kitô hữu mà
chúng ta được mời gọi để đeo đuổi và thực thi trong mùa chay này.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Thời các kinh sư và những người Pharisiêu đã
qua từ lâu, nhưng não trạng ăn trên ngồi trước, chỉ tay năm ngón vẫn luôn tồn tại
trong bản tính đã bị hư hoại của con người. Xét mình cho kỹ, chúng ta đã có những
lần đối xử tệ bạc, kinh chê những người thân yêu trong gia đình, bạn bè, họ
hàng, xóm ngõ.v.v.v.. Nếu Chúa Giêsu xuất hiện, chắc hẳn Ngài cũng nặng lời quở
trách chúng ta như Ngài đã từng quở trách các kinh sư và những người Pharisiêu
ngày xưa.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, con vốn thích nói hơn thích làm, thích ra lệnh hơn là tuân lệnh,
thích sai khiến hơn là vâng phục, thích vênh vang hơn là khiêm hạ. Con thật chẳng
khác gì các kinh sư và những người Pharisiêu trong bài Tin Mừng hôm nay. Xin
Chúa giúp con thay đổi cách nhìn, cách nghĩ, cách làm để con trở nên anh chị em
đích thực của mọi người.
Lẽ sống:
Ánh sáng hồi phục
Mới đây tại trường đại học y khoa Stanford
bên Hoa Kỳ đã sáng chế ra một loại cửa sổ nhân tạo đặt trong các phòng hồi sức,
nhằm giúp cho bệnh nhân chóng được hồi phục. Người vẽ kiểu cho loại cửa sổ
nhân tạo này là một phó nhòm thuộc tiểu bang California. Ông đã chứng kiến cái
cảnh thoi thóp thở của cha mình, khi nhìn lên trần bảng của phòng hồi sức chỉ
thấy toàn một màu trắng với những lỗ đen. Các bác sĩ cho biết, vì phải nằm lâu
ngày trong căn phòng thiếu cửa sổ, thiếu ánh sáng tự nhiên, cho nên không những
bệnh nhân khó hồi phục mà còn để lộ những triệu chứng của bệnh tâm thần.
Với cánh cửa sổ nhân tạo nói trên, nhờ một
hệ thống điện toán tinh vi, bệnh nhân có thể cảm thấy như đang tiếp xúc với ánh
sáng bên ngoài. Trong 24 giờ đồng hồ, ánh sáng trên khung cửa nhân tạo thay đổi
650 lần. Bệnh nhân có thể nhìn thấy ánh mặt trời lên cũng như những áng mây bay
qua khung cửa. Tất cả đều nhằm để giúp cho bệnh nhân cảm thấy mình gần gũi với
thiên nhiên và nhờ đó cảm thấy bớt cô đơn.
Trong tương lai
gần đây, người ta cũng có thể tạo ra cảnh trăng lên cũng như các vì lấp lánh
trên khung cửa.
Con người cũng như vạn vật cần có ánh sáng
để sống. Riêng với con người, ánh sáng không những cần cho sự sống của thân
xác, mà còn giúp cho con người khỏi cô đơn. Bóng tối dễ làm cho con người cô
đơn và sợ hãi...
Có nhiều thứ
bóng tối trong cuộc sống chúng ta. Bóng tối của ích kỷ, của ganh ghét, của hận
thù, của đam mê... Càng giam mình trong bóng tối ấy, chúng ta càng cảm thấy cô
đơn và càng trở nên bệnh hoạn. Người càng sống ích kỷ, người càng nghiền ngẫm đắng cay, hận
thù, người đó càng hạ giảm nhân tính của mình...
Chúng ta cần có
ánh sáng để sống, để lớn lên trong tình người cũng như để chữa trị những băng
hoại trong tâm hồn. Có ánh sáng của Lời Chúa để soi sáng dẫn từng đường đi nước
bước của chúng ta. Có những ánh sáng của những nghĩa cử hằng ngày.
Không có một nghĩa cử nào qua đi mà không thêm một chút ánh sáng để giúp chúng
ta hồi phục vì những vết thương đau trong cuộc sống. Một hành động bác ái, một
biểu lộ tin yêu dù nhỏ mọn đến đâu cũng là một tia sáng mang hy vọng đến cho
tăm tối cô đơn trong tâm hồn chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét