Thánh Carolo Borromeo, giám mục – Lễ nhớ
PHÚC ÂM: Lc 14, 25-33
"Ai không từ bỏ tất cả của cải mình
có, thì không thể làm môn đệ Ta". (Lc 14,26)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
25 Có rất đông người cùng đi đường với Đức
Giê-su. Người quay lại bảo họ :
26 "Ai đến với tôi mà không dứt bỏ
cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn
đệ tôi được. 27
Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được. Từ bỏ hết những gì mình có
28 "Quả thế, ai trong anh em muốn xây
một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có
đủ để hoàn thành không ? 29 Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng
làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo : 30 'Anh
ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc.' 31 Hoặc có vua nào đi giao chiến với
một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một
vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng ? 32 Nếu
không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu
hoà. 33
Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm
môn đệ tôi được.
Suy niệm:
Từ bỏ
để theo Chúa
Bài Tin Mừng hôm
nay cho biết có rất nhiều người cùng đi với Chúa Giêsu. Tuy cùng hướng đi trên
con đường dẫn đến Giêrusalem, nhưng đám đông không mang cùng một mục đích với
Ngài. Trong khi Chúa Giêsu tiến về Giêrusalem để hoàn tất công cuộc cứu chuộc
qua cái chết khổ nhục trên Thập giá, thì đám đông lại tưởng rằng Ngài lên
Giêrusalem lần này để đánh đuổi ngoại xâm và tái lập vương quốc Israel.
Ðể đánh tan sự
chờ đợi sai lầm này, Chúa Giêsu đưa ra lời mời gọi những kẻ theo Ngài hãy suy
nghĩ đắn đo, tính toán kỹ lưỡng để xem có đủ nghị lực theo Ngài hay không: Ngài
đòi buộc những kẻ muốn theo Ngài, hãy để cho Ngài chiếm chỗ đứng quan trọng nhất
trong cuộc sống của mình: "Ai theo Tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị
em, và cả mạng sống mình thì không thể làm môn đệ tôi được".
Việc theo Chúa
là một việc khó nhọc, tiêu tốn nhiều sức lực như khi xây cất hay đánh giặc, do
đó người môn đệ phải sẵn sàng dấn thân. Việc theo Chúa không thể tính toán bao
nhiêu, bao lâu, hay bằng những việc gì, nhưng là thái độ quyết liệt, gạt ra một
bên tất cả để bước theo Chúa, nghĩa là đi xây dựng Nước Trời, đi giao chiến với
sự dữ và và cái chết để được chiến thắng hiển vinh. Người đi theo Chúa phải từ
bỏ mọi của cải mình có. Từ bỏ ở đây không có nghĩa là chôn dấu đi hay sử dụng
nó theo sở thích của mình, nhưng là làm ích cho người khác, nhất là cho những
người nhỏ bé, nghèo hèn.
Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta được lòng
can đảm, dứt khoát với tất cả những gì cản trở chúng ta trên bước đường theo
Chúa. Xin cho chúng ta được thực tâm đi xây dựng Nước Trời và làm chứng tá tình
yêu Chúa trước mặt mọi người.
Sống Lời Chúa:
Trung tâm điểm của đời sống
người Kitô là Chúa Giêsu. Mọi giá trị trở nên tương đối trước Đấng Tuyệt Đối là
Chúa Giêsu. Tiền bạc, của cải là một giá trị. Cha mẹ, vợ con, gia đình là những
giá trị khác. Mạng sống là một giá trị trổi vượt hơn cả. Nhưng tất cả những giá
trị đó phải được hy sinh khi cần, để ta chọn Chúa Giêsu là “Giá Trị Tuyệt Đối”
của mọi giá trị. Các thánh tử đạo đã chọn lựa như thế.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho con tin vào Lời Chúa dạy để con vững bước theo Chúa, để con
xác tín mãi mãi rằng chính Chúa là con đường đưa đến sự sống. Bước đi theo Chúa
là điều quan trọng nhất trong cuộc sống con. Vì thế xin giúp con sẵn sàng từ bỏ
những lợi ích khác. Xin cho con nhận ra rằng từ bỏ mọi sự vì Chúa không phải là
dại khờ, thua lỗ, nhưng là một mối lợi và khôn ngoan.
Lẽ sống:
Quo Vadis,
Domine?
"Lạy
Chúa, Chúa đang đi đâu?".
Ðêm trước ngày
vào cơ mật viện để bầu Giáo Hoàng, Hồng Y Karol Wojtyla đã chuẩn bị hành lý để
trở về Krakow, tổng giáo phận của ngài. Thế nhưng, ngài đã không trở lại Krakow
nữa. Ngày thứ hai, 16 tháng 10 năm 1978, vị Hồng Y 58 tuổi này đã được bầu làm
Giáo Hoàng và lấy tên là Gioan Phaolô II. Ngài là vị Giáo Hoàng đầu tiên đến từ
Ba Lan, là vị Giáo Hoàng đầu tiên không phải là người Italia kể từ 450 năm qua,
và tính từ 150 năm trở lại, thì ngài là vị Giáo Hoàng trẻ nhất.
Trong khi chuẩn
bị cho bài giảng Chúa Nhật đầu tiên kể từ lúc được bầu làm Giáo Hoàng, Ðức
Gioan Phaolô II đã nghĩ đến tác giả của quyển tiểu thuyết giả sử nổi tiếng
"Quo vadis, Domine?" là ông Henryk Sienkiewicz, một văn sĩ và đồng thời
cũng là một nhà ái quốc Ba Lan. Qua tác phẩm này, vị Giáo Hoàng người Ba Lan đã
so sánh tâm tình của mình với vị Giáo Hoàng đầu tiên là thánh Phêrô như được
ghi lại trong tác phẩm "Quo vadis, Domine?", "Lạy Chúa, Chúa đang đi đâu?".
Theo tác giả quyển tiểu thuyết giả sử, thì có lẽ thánh Phêrô thích ở lại quanh
quẩn bên bờ hồ Genezareth hơn là đến giữa trung tâm của đế quốc La Mã để gặp
không biết bao nhiêu chống đối và bách hại. Giữa lúc vị Giáo Hoàng đầu tiên
toan tình trốn khỏi La Mã để trở về quê hương mình, thì ngài gặp lại Chúa Giêsu
hiện ra đang đi ngược chiều với ngài. Ngạc nhiên về sự xuất hiện của Chúa,
thánh Phêrô đã hỏi: "Quo vadis, Domine?" nghĩa là "Lạy Chúa, Chúa
đang đi đâu?". Và Chúa Giêsu đã trả lời như sau: "Ta đang đi đến
La Mã để chịu đóng đinh một lần nữa". Hiểu được ý Chúa, Phêrô
đã quay trở lại La Mã và ngài ở lại đó cho đến khi chịu đóng đinh.
Hôm nay Giáo Hội
kính nhớ thánh Carolô Borremêô và mừng bổn mạng một cách đặc biệt của Ðức Thánh
Cha Gioan Phaolô II. Mãi mãi tên Carolô gắn liền với tên tuổi và vận mệnh của Ðức
Thánh Cha. Hơn ai hết, ngài phải là người kính nhớ và ghi ơn vị thánh bổn mạng
nhiều nhất.
Tên
thánh được đặt cho chúng ta trong ngày chịu Phép Rửa đánh dấu sự đổi đời quan
trọng của chúng ta. Từ cái chết trong tội lỗi, chúng ta được tái sinh trong sự
sống của Chúa. Hướng đi của chúng ta phải là hướng đi tới Chúa, không thể là bước
thụt lùi.
Mang lấy tên
thánh Carolô, Wojtyla đã quyết tâm hướng cuộc đời của mình tiến tới trong phục
vụ và hy sinh như như chính thánh giám mục Carolô Borremêô. Và khi chọn lấy
danh hiệu mới là Gioan Phaolô, vị Giáo Hoàng người Ba Lan cũng quyết tâm tiến tới
trên con đường mà hai vị tiền nhiệm của mình đã vạch ra... Là người Kitô, chúng
ta cũng luôn được mời gọi tiến tới không ngừng trên đường theo chân Chúa Giêsu.
Tên thánh mà
chúng ta mang lấy trong ngày Rửa Tội, danh hiệu Kitô mà chúng ta được đặt cho
phải luôn luôn là một nhắc nhở chúng ta về con đường tiến lên ấy. Chắc
chắn con đường ấy không là một con đường rộng thênh thang. Sự tiến lên ấy không
là một đà tiến dễ dàng. Phêrô đã quay trở lại La Mã để chịu đóng đinh... Thập
giá có lẽ đang chờ đợi chúng ta, chúng ta hãy hiên ngang tiến bước vì đó chính
là hướng đi của tất cả những ai mang danh hiệu Kitô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét