PHÚC ÂM: Lc 21, 1-4
"Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ". (Lc 21,4).
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
1 Ngước mắt lên nhìn, Đức
Giê-su thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền. 2 Người
cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. 3 Người
liền nói : "Thầy bảo thật anh em : bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai
hết. 4
Quả vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào
dâng cúng ; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả
những gì bà có để nuôi sống mình."
Suy niệm:
Cho đi
tất cả
Vào thời xưa
cũng như thời này, có những giai tần bị loại ra bên lề. Họ có thể là những người
mắc bệnh không có thuốc chữa, họ có thể là những người nghèo không một xu dính
túi. Trong số những người nghèo bị gạt ra bên lề xã hội, có các bà góa; nhất là
trong hệ thống tổ chức xã hội xưa kia tại Israel, phụ nữ khi kết hôn phải cắt đứt
giây liên hệ với gia đình ruột thịt, và từ lúc chồng chết cũng là lúc mọi tiếp
tế vật chất từ nhà chồng bị đình chỉ.
Bà góa nghèo
trong Tin Mừng hôm nay có thể nói là một người nghèo tuyệt đối. Qua nghĩa cử
đơn sơ của bà, Chúa Giêsu đã khám phá ra sự quảng đại cao cả và lòng cậy trông
phó thác tuyệt đối của bà vào Thiên Chúa. Mặc dù chỉ đóng góp hai đồng tiền nhỏ
có giá trị 1/4 xu, nhưng bà đã cho đi tất cả những gì mình có để nuôi sống; vì
thế bà xứng đáng được Chúa Giêsu khen ngợi. Tuy nhiên sự kiện và lời khen ngợi
này có thể nêu lên hai vấn nạn: thứ nhất, liệu chúng ta phải nghèo về vật chất
để được thuộc về Nước Thiên Chúa chăng? thứ hai, liệu người nghèo phải cho đi tất
cả, kể cả những nhu yếu phẩm nếu họ muốn được Chúa khen ngợi chăng?
Ðã hẳn trong Tin
Mừng, người nghèo được chúc phúc, trong khi theo cách diễn tả của Chúa Giêsu
người giầu có khó vào được Nước Trời. Thật ra, người nghèo được gọi là có phúc, không phải vì họ
nghèo, cũng như Tin Mừng không bao giờ đề cao sự nghèo khổ, vì sự nghèo túng tự
nó không làm cho ai nên thánh, có chăng chỉ những người nghèo biết chấp nhận
thân phận của mình để chờ đợi từ người khác và cậy trông phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Nói khác đi, cái nghèo vật chất không
phải tự nó biến sự túng thiếu thành nguồn ơn phúc, nhưng chính tinh thần nghèo khó,
chính ý thức sự lệ thuộc của mình vào người khác, nhất là đặt trọn niềm tín thác vào Thiên Chúa, mới làm cho những người
nghèo trở nên giầu tình người và đậm đà tình Chúa.
Bà góa nghèo
trong Tin Mừng hôm nay chỉ có hai đồng tiền nhỏ để sinh sống, nhưng bà đã dâng
cúng trọn vẹn cho Chúa. Có lẽ bà có được hai đồng tiền đó là do lòng hảo tâm của
người khác và bà
muốn biểu lộ sự tín thác của mình vào sự quan phòng của Thiên Chúa qua việc cho
đi tất cả. Vấn đề đáng suy nghĩ là liệu hành động của bà góa nghèo
này có giá trị trong xã hội ngày nay, nếu không phải là tạo thêm sự nghi kỵ
trong xã hội? Sống trong một xã hội cạnh tranh như hiện nay, còn có một mô thức
của xã hội nơi bài giảng trên núi của Chúa Giêsu được đem ra thực hành, để
không ai còn bị tiền tài, danh vọng, quyền lực chi phối, nhưng mọi người đều thực
hành tình liên đới, yêu thương, chia sẻ.
Với lời khen ngợi
hành động của bà góa nghèo, Chúa Giêsu một lần nữa muốn đảo lộn trật tự xã hội,
vì Ngài không những kêu gọi sự thay đổi của từng cá nhân, nhưng còn muốn đẩy mạnh
tiến trình đổi mới xã hội, nơi mọi người đóng góp tất cả những gì mình có để
xây dựng và phục vụ xã hội. Ðể sống trọn Lời
Chúa hôm nay, chúng ta hãy tự hỏi: Tôi có tinh thần nghèo khó để ý thức sự lệ thuộc của tôi vào
người khác và vào Thiên Chúa không? Tôi đã và đang làm gì để góp phần xây dựng
một xã hội mới. Ước gì mẫu gương của bà góa nghèo phản ánh tình yêu Thiên Chúa,
Ðấng trao ban tất cả cho con người, giúp chúng ta mạnh tiến trên con đường xây
dựng Nước Chúa giữa lòng xã hội.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Những gì chúng ta làm cho
Chúa qua Giáo Hội, qua tha nhân được đánh giá bằng tấm lòng yêu mến và chân
thành.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con bài học quảng đại và lòng chân thành. Xin đừng để
chúng con ích kỷ tính toán khi làm việc cho Chúa, cho anh em. Trái lại, điều
Chúa mong muốn nơi chúng con là lòng chân thành. Xin cho chúng con sử dụng những
gì Chúa ban cho đẹp ý Chúa, mưu ích cho bản thân và cho anh em chúng con.
Lẽ sống:
Tấm gương trong
lâu đài Versailles
Lâu đài
Versailles ở ngoại ô Paris là một trong những danh lam thu hút nhiều du khách
nhất. Trong lâu đài, nơi mà du khách cảm thấy bị giữ chân lâu nhất đó là phòng
khánh tiết bằng pha lê, được trang bị bằng hàng ngàn tấm kính từ trên trần nhà
đến các vách tường.
Du khách sẽ ngỡ
ngàng vì một hiện tượng lạ lùng: Nếu bạn đưa tay ra và chỉ về một phía nào đó,
bạn sẽ thấy có hàng trăm ngàn cánh tay và hàng ngàn khuôn mặt đang hướng về bạn
như đang ngắm nhìn bạn. Bạn sẽ cảm thấy như mọi người đang chú ý đến bạn.
Nhưng nhìn cho kỹ thì
tất cả những cánh tay, tất cả những khuôn mặt đó đều là của bạn.
Ðó là hình ảnh của
mỗi người trong chúng ta. Ai trong chúng ta cũng cho mình là quan trọng nhất. Tất
cả mọi hành động, mọi ý nghĩ, mọi lời nói, đều tập trung vào bản thân chúng ta
và trong lòng chúng ta không còn một chỗ trống nào dành cho người khác. Cái tôi trong chúng ta có thể là một trở
ngại cho tương giao giữa chúng ta và người khác cũng như tương giao giữa chúng
ta và Chúa. Sự sống của Chúa chỉ có thể lớn mạnh trong chúng ta và sự sống của
chúng ta chỉ có thể triển nở là lúc chúng ta thực sự sống cho Chúa. Lời của
Ngài phải tiêu diệt cái tôi ích kỷ trong chúng ta để chúng ta có thể lớn lên
trong Người.
Nói như thánh Gioan Tẩy Giả khi gặp chúa Giêsu: "Ngài
phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại". Thưa bạn, đó là bí quyết
trong cuộc sống của người Kitô chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét