PHÚC ÂM: Mc 4,1-20
“Người gieo giống đi ra gieo giống.” (Mc 4,3)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mác-cô.
1 Đức Giê-su lại bắt đầu giảng dạy ở ven
Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên Người phải xuống
thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ. 2 Người
dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ : 3
"Các người nghe đây ! Người gieo giống đi ra gieo giống. 4 Trong
khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất. 5 Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không
có nhiều đất ; nó mọc ngay, vì đất không sâu ; 6 nhưng khi nắng lên, nó liền bị
cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô. 7 Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết
nghẹt và không sinh hoa kết quả. 8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn
lên, sinh hoa kết quả : hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được
một trăm." 9
Rồi Người nói : "Ai có tai nghe thì nghe !"
10 Khi còn một mình Đức Giê-su, những người
thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn. 11 Người
nói với các ông : "Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho
anh em ; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng
dụ ngôn, 12
để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ
trở lại và được ơn tha thứ."
13 Người còn nói với các ông : "Anh
em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu được tất cả các dụ ngôn ? 14 Người
gieo giống đây là người gieo lời. 15 Những kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã gieo xuống,
là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan liền đến cất lời đã gieo nơi họ. 16 Còn
những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận,
17
nhưng họ không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất thời ; sau đó, khi gặp gian
nan hay bị ngược đãi vì lời, họ vấp ngã ngay. 18 Những kẻ khác là những kẻ được
gieo vào bụi gai : đó là những kẻ đã nghe lời, 19 nhưng những nỗi lo lắng sự đời, bả
vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt lời khiến
lời không sinh hoa kết quả gì. 20 Còn những người khác nữa là những người được
gieo vào đất tốt : đó là những người nghe lời và đón nhận, rồi sinh hoa kết quả,
kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm."
Suy niệm:
Đón nhận
hay khước từ
Thánh Âu Tinh
nói: “Thiên Chúa
sinh ra bạn, Ngài không cần hỏi ý kiến bạn, nhưng khi muốn cứu chuộc bạn, Người
phải hỏi ý kiến bạn”.
Thật vậy, Thiên
Chúa đã ban cho con người sự tự do, đây là gia sản quý giá mà Thiên Chúa không
ngần ngại ban tặng cho một loài thụ tạo. Vì thế, con người hoàn toàn có trách
nhiệm khi sử dụng tự do của mình trong cuộc sống.
Hôm nay, Đức
Giêsu kể cho dân chúng và các môn đệ dụ ngôn người gieo giống. Người gieo cứ
gieo. Gặp đâu gieo đấy. Nào là gieo cả trên sỏi đá, bụi gai, vệ đường, và đất tốt.
Tuy nhiên, duy nhất nơi đất tốt mới sinh hoa kết quả. Như vậy, chỉ có ¼ có tác
dụng, còn ¾ thì uổng công vô ích.
Thiên Chúa là như
vậy! Ngài quảng đại trao ban hết tất cả cho con người, ngay cả Con Một yêu dấu
Người cũng ban. Nhưng mấy ai hiểu được tình yêu của Người lớn lao như thế! Mà
ngược lại, những nhà lãnh đạo Do thái
còn tìm cách loại trừ ngay cả Đức Giêsu là món quà cao quý mà Chúa Cha đem tặng
cho con người.
Họ như những hạt
giống bị gieo bên vệ đường, sỏi đá và bụi gai. Những thứ ích kỷ, kiêu ngạo, tự
phụ, tự ty làm cho tinh thần nên chai cứng và Lời Chúa bị bóp nghẹt trong lòng
họ, nên không hề sinh ích lợi cho bản thân.
Sống Lời Chúa:
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta
hãy ý thức trách nhiệm trong tự do để trở nên như thửa đất tốt, ngõ hầu Lời
Chúa đâm rễ sâu, lớn mạnh và sinh hoa kết trái trong cuộc sống của chúng ta. Có thế, chúng ta
mới trở nên môn đệ đích thực của Đức Giêsu nhờ biết nghe và giữ Lời Chúa trong
lòng, nhất là đem ra thực hành.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, cuộc đời của chúng con sẽ khô cằn, sỏi đá và trơ trọi nếu không được
Lời Chúa là nguồn sự sống dưỡng nuôi. Xin Chúa ban cho tâm hồn chúng con trở
nên thửa đất tốt tươi, để Lời Chúa trở thành nguồn hoan lạc cho chúng con.
Lẽ sống:
Ống Ðiện Thoại Sống
Xã hội càng văn
minh, kỹ thuật càng tân tiến, thì người già càng bị ngược đãi. Tại Roma chẳng hạn,
với khoảng 3 triệu dân cư, người ta ước tính có đến trên sáu trăm ngàn người
già. Chỉ có một số nhỏ được săn sóc đàng hoàng, đa phần phải trải qua một trong
những thử thách lớn nhất của tuổi già là cô đơn và nhiều sự ngược đãi khác.
Từ bao lâu nay,
các tu sĩ thuộc cộng đồng Thánh Egidio đã dấn thân một cách đặc biệt trong việc
bảo vệ quyền lợi của người già. Nay, cộng đồng còn đưa ra một sáng kiến mới gọi
là "Cú điện thoại chống lại bạo động và bênh vực quyền lợi của người
già".
Với sáng kiến này, cộng
đồng đã thiết lập một đường dây điện thoại đặc biệt nhằm giúp cho những người
già đang sống một mình hoặc bà con thân thuộc của họ có thể liên lạc để xin trợ
giúp tron bất cứ nhu cầu nào. Túc trực điện thoại trên đường dây này là 60 nhân
viên, tất cả đều đã từng có kinh nghiệm trong nhiều ngành khác nhau như luật
pháp, cán sự xã hội, y tá, nói chung trong mọi lĩnh vực có liên quan đến các vấn
đề của người già.
Qua sáng kiến trợ
giúp trên đây, nhiều người già cả đã ý thức hơn về quyền lợi của họ cũng như
tìm được nhiều an ủi đỡ nâng qua chính những người chỉ túc trực ở điện thoại để
lắng nghe.
Một tác giả đã
viết về sự cô đơn như sau: "Cô đơn là cho đi mà không có người nhận, muốn nhận mà
chẳng có ai cho. Cô đơn là chờ đợi, mà cái mình chờ chẳng bao giờ đến. Như hai
bờ sông nhìn nhau mà vẫn nghìn trùng cách xa bởi dòng sông. Nên cô đơn là gần
nhau mà vẫn cách biệt. Không phải cách biệt của không gian mà là cách biệt của
cõi lòng. Bởi đó, vợ cô đơn bên chồng, con cái cô đơn bên cha mẹ. Càng gần nhau
mà vẫn cách biệt thì nỗi cô đơn càng cay nghiệt mà vẫn phải gần nhau thì lại
càng cô đơn hơn. Tôi cô đơn khi tôi bị vây bọc bởi những con sông thờ ơ, những
mây mù ảm đạm. Tôi có thể cô đơn vì tôi không đến với những người khác…".
Những dòng trên
đây như muốn nói lên một sự thật: ai trong chúng ta cũng đều có thể rơi vào cô
đơn. Trong bất cứ tuổi tác nào, trong bất cứ địa vị nào trong xã hội, ai cũng
có thể làm mồi cho cô đơn. Liều thuốc để ra khỏi sự cô đơn, chính là ra khỏi chính mình
để làm cho người khác bớt cô đơn. Xã hội sẽ được ấm tình người hơn nếu mỗi người
biết ra khỏi cái vỏ ích kỷ hẹp hòi của mình để đến với người khác, để trở thành
một đường dây điện thoại sống cho người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét