CHÚA HIỂN LINH. Lễ trọng
Phúc Âm : Mt 2,1-12
"Chúng tôi từ phương Đông đến thờ lạy Đức
Vua". (Mt 2,2).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mattheu.
1 Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền
Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến
Giê-ru-sa-lem, 2
và hỏi : "Đức Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu ? Chúng tôi
đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy
Người." 3
Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao. 4 Nhà
vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho
biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu. 5 Họ trả lời : "Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì
trong sách ngôn sứ, có chép rằng : 6 'Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi
đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt
Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời."
7 Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các
nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện. 8 Rồi
vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng : "Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận
về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy
Người." 9
Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại
dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. 10 Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ
vô cùng. 11
Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người.
Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến. 12 Sau
đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác
mà về xứ mình.
Suy
niệm:
Tỏa sáng sáng bằng bái ái
Có
một bài hát sinh hoạt đã diễn tả con người như là một ánh sao sáng cho nhau. “Đếm
ánh sao đêm tôi gọi người. Hồng xanh xanh hồng xanh trắng xanh. Ngôi sao xanh
kia chính là anh. Ngôi sao vàng chính là chị đây. Không có ngôi sao nào là ngôi
sao đen”.
Thực
vậy, sao thì phải tỏa sáng. Sao có nhiệm vụ phá tan bóng đêm thì đương nhiên sẽ
không có ngôi sao đen. Cuộc đời con người là “nhân chi sơ tính bản thiện” thì
cũng phải tỏa sáng bằng những việc tốt, việc thiện. Con người đi trong tối tăm của sự ác, của tội
lỗi là con người đang đánh mất căn tính thiện của mình. Con người chỉ là người
khi sống theo lẽ phải, theo luân thường đạo lý mà Thượng Đế đã an bài.
Là
người ky-tô hữu, Chúa Giê-su còn mời gọi chúng ta phải tỏa sáng bằng hành động
yêu thương: “Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy: là
anh em có lòng yêu thương nhau”. Yêu thương không phải trên đầu môi chót lưỡi,
nhưng yêu thương biến thành hành động phục vụ. Việc phục vụ bác ái như màu cờ sắc
áo, như ngọn đèn chiếu tỏa để mọi người xung quanh nhận ra chúng ta là môn đệ của
Chúa Giêsu.
Phục
vụ theo tinh thần ky-tô giáo là phục vụ vô vị lợi, phục vụ quảng đại mà không cần
đền đáp như trong lời Bài Ca Phục Vụ, tác giả Mi Trầm đã trình bày : “Phục vụ
là cho không, phục vụ là quên mình, phục vụ không đòi đền đáp, phục vụ ơn nghĩa
không chờ”. Phục vụ với tinh thần là cho không, là quên mình ấy quả thực là một
ngọn đuốc thiêng chiếu sáng cho thế gian còn đầy bóng tối của ích kỷ, của chia
rẽ, của hận thù.
Ba
Vua năm xưa đã nhờ ánh sao để đến triều bái Chúa. Muôn dân hôm nay rất cần ánh
sao yêu thương nơi người tín hữu tỏa sáng để dẫn dắt anh em đến với Chúa. Nhưng
tiếc thay, cuộc sống của chúng ta vẫn chưa phản chiếu tình yêu của Chúa ra bên
ngoài.
Chúng ta đã sống thiếu tình yêu, thiếu lòng bác
ái, bao dung với nhau. Chúng ta vẫn còn mang thù hận, ghen tương với nhau. Nhiều
người vẫn chưa có thiện cảm với đạo Công giáo vì chúng ta chưa sống tin mừng
qua việc xây dựng tình hiệp nhất, công lý và bình an. Chúng ta vẫn sống chia rẽ,
lỗi công bình, gây mất bình an qua lời nói châm chọc, kết án, bỏ vạ cáo gian
anh em mình.
Đời sống của chúng ta
dù ít dù nhiều luôn có ảnh hưởng trên người khác. Nhất là các bậc cha mẹ, thầy
cô luôn tác động mạnh trên lối sống của con trẻ. Có biết bao gương lành của người
lớn đã làm nên những con người phi thường cho nhân thế. Nhưng cũng có biết bao
gương xấu của cha mẹ hay các nhà giáo dục
đã làm cho biết bao con người sa đoạ hay lạc lối.
Xã hội luôn cần gương
sáng để đẩy lùi bóng tối. Xã hội luôn cần những ánh sao sáng cho bầu trời thêm
trong xanh. Xin cho đời sống chúng ta luôn là ánh sao dẫn về chân thiện mỹ tình
thương. Xin đừng để những lối sống tội lỗi của chúng ta trở thành gương mù cho
anh em. Amen.
Lm.Jos Tạ Duy
Tuyền
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ, nhờ đó con dễ
nghe được tiếng Chúa nói, dễ thấy Chúa hiện diện và hoạt động trong đời con. Sống
giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa, xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,
khép kín và nghi ngờ. Xin dạy con sự hiền hậu để con biết cảm thông và bao dung
với tha nhân. Xin dạy con sự khiêm nhu để con dám buông đời con cho Chúa. Cuối
cùng, xin cho con sự bình an sâu thẳm, vui tươi đi trên con đường hẹp với Ngài,
hạnh phúc vì được cùng Ngài chịu khổ đau.
Lẽ sống:
Bí quyết hạnh phúc
Trong
một chương trình truyền hình Mỹ, người ta phỏng vấn một cụ già, tuổi hạc rất
cao. Người ta đặt câu hỏi như sau: "Thưa cụ, chắc cụ có một bí quyết đặc
biệt để được hạnh phúc?"
Cụ
già trả lời một cách đơn sơ như sau: "Không, tôi chẳng có bí quyết nào gọi
là đặc biệt cả. Trái lại, nó rất đơn giản như chiếc mũi trên mặt ông vậy!".
Cụ già giải thích như sau: "Mỗi buổi sáng mai, lúc thức dậy, tôi có hai điều
chọn lựa, một là sống hạnh phúc, hai là sống bất hạnh. O?g nghĩ xem, tôi sẽ chọn
điều nào? Dĩ nhiên tôi phải chọn được hạnh phúc".
Câu
trả lời trên đây của cụ già thật đơn giản. Abraham Lincol đã nói như sau: "Con người sở
dĩ có được hạnh phúc, sung sướng hay không cũng tại lòng tưởng nghĩ như vậy".
Bạn có thể hạnh phúc, nếu bạn muốn như thế. Ðó là điều dễ thực hiện nhất trên đời.
Bạn hãy chọn lựa sự bất hạnh. Ði đến đâu bạn cũng than thân trách phận, chắc chắn
bạn sẽ được như ý.
Nhưng
nếu lúc nào bạn cũng tự nhủ rằng: "Mọi việc đều tốt đẹp, đời vẫn đẹp và đáng sống. Tôi chọn
sống hạnh phúc", thì chắc chắn bạn sẽ được điều bạn muốn. Trẻ
con rành về nghệ thuật sống hạnh phúc hơn người lớn. Trẻ em mang vào giấc ngủ của
mình vô số những mộng mơ và chúng cũng thức giấc với vô số những mộng ước,
trong đó cơ bản nhất vẫn là được vui chơi.
Người lớn mà có được một
tinh thần như trẻ thơ lúc tráng niên và vào tuổi già, thì quả là một thiên tài,
vì họ nắm được niềm hạnh phúc thật trong tâm hồn mà Chúa đã dành để cho tuổi
thanh xuân. Chúa Giêsu quả là tế nhị khi Ngài nói với chúng ta rằng cần phải có
tinh thần trẻ thơ thì mới vào được Nước Trời. Nước Trời là gì nếu không phải là
được sống hoan lạc trong tình yêu thương của Chúa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét