PHÚC ÂM: Mc 1,40-45
“Bệnh phong biến khỏi anh và anh được sạch”. (Mc 1,42)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mác-cô.
40 Có người bị phong hủi đến
gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin rằng : "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm
cho tôi được sạch." 41 Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và
bảo : "Tôi muốn, anh sạch đi !" 42 Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được
sạch. 43
Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay, 44 và bảo anh : "Coi chừng, đừng nói gì với
ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng
những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết." 45 Nhưng
vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người
không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng
ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
Suy niệm:
Phong
cùi
Bệnh cùi là một
chứng bệnh hay lây, và theo quan niệm của người Do Thái, dưới cái nhìn tôn
giáo, thì bệnh cùi là do tác động của một thứ thần ô uế. Người mắc bệnh cùi bị
liệt vào hàng những kẻ dưới quyền lực của ma quỷ và lẽ đương nhiên họ không được
quyền chung đụng với người trong sạch. Theo lề luật Do Thái, có cả những khoản
quy định tình trạng xã hội của những kẻ mắc phải chứng bệnh hiểm nghèo này. Họ
bị tách biệt khỏi cộng đồng loài người, cả về phương diện xã hội lẫn tôn giáo.
Đoạn Tin Mừng
tuy ngắn ngủi nhưng đầy chi tiết giúp chúng ta hiểu được tầm mức và ý nghĩa
hành động của Chúa Giêsu. Thực vậy chính người mắc bệnh phong cùi đã đi bước trước.
Anh đến với Chúa và van xin Ngài cho anh được lành sạch. Lời van xin bao gồm
nhiều ý nghĩa. Anh muốn Chúa Giêsu cho anh được lành và qua đó, cho anh trở
thành người sạch và được gia nhập cộng đồng xã hội.
Hành động của người
mắc bệnh quả là táo bạo. Anh đã liều lĩnh vượt ra khỏi những điều luật lệ quy định
là phái xa tránh người khác, thậm chí còn phải la to để người khác biết mà
tránh. Anh đến với
Chúa Giêsu, để trình bày tình trạng của mình, cũng như ý muốn được chữa lành.
Hành động liều lĩnh này hẳn phải xuất phát từ lòng tin tưởng không những ở quyền
năng của Chúa Giêsu có thể chữa lành bệnh, mà nhất là ở lòng nhân từ thương yêu
của Ngài, muốn giải thoát người ta khỏi bệnh tật. Chắc là anh đã từng được nghe
thiên hạ nói về Ngài. Diễn tiến của sự việc cho thấy anh đã không tin tưởng hão
huyền. Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương trước thái độ và lòng tin của anh. Và
Ngài đã làm phép lạ để cứu chữa anh.
Nhìn vào hành động
của Chúa Giêsu, chúng ta thấy Ngài cũng đã không ngần ngại vi phạm điều lề luật
quy định vì Ngài đã giơ tay đặt trên người bệnh. Dĩ nhiên, không thể coi đoạn
Tin Mừng này như là một sự khuyến khích cho việc vi phạm lề luật, nhưng cách xử
sự của Chúa Giêsu cho chúng ta thấy còn có những cái quan trọng hơn cả việc
tuân giữ lề luật, hay nói cách khác, lề luật vì con người chứ không phải con người
vì lề luật. Bằng chứng là tiếp đó chúng ta lại thấy Chúa Giêsu căn dặn người được
lành hãy đi trình diện cùng trưởng tế, dâng của lễ theo luật Maisen. Một nghi
thức mà tất cả những người được khỏi bệnh cùi, vì lý do nào đều phải làm để được
công khai và chính thức tuyên bố là mình được khỏi, được sạch và do đó được quyền
vào lại trong cộng đồng xã hội.
Người mắc bệnh
phong cùi là hình ảnh tượng trưng cho tâm hồn tội lỗi, vì tội lỗi cũng chính là
thứ phong cùi thiêng liêng, làm cho tâm hồn chúng ta trở nên hôi thối và chết dần
chết mòn. Bời đó, với một lòng tin tưởng, chúng ta hãy chạy đến với Chúa Giêsu, để được chữa
lành, để được tha thứ, nhờ đó, chúng ta được liên kết với Thiên Chúa và với anh
em, sợi dây liên kết này vốn đã đứt đoạn do tội lỗi của chúng ta.
Sống Lời Chúa:
Trong Tin Mừng hôm nay,
Chúa Giêsu đã gặp gỡ và chữa lành cho người phong cùi. Không những chữa lành tấm
thân bệnh hoạn, Ngài còn tái lập họ trong cộng đoàn nhân loại, khi bảo bệnh
nhân đi trình diện với các tư tế, nghĩa là hội nhập họ trở lại cuộc sống.
Sự tái hội nhập này luôn đòi
hỏi sự cảm thông, lòng quảng đại và cởi mở đón nhận của người khác. Vi trùng
Hansen đục khoét và hủy hoại thân xác con người, thì cũng có biết bao thứ vi
trùng khác độc hại hơn đang ẩn núp trong tâm hồn con người, tên của chúng là dửng
dưng, ích kỷ, thù hận. Chúng đang giết dần giết mòn con người mà con người
không hay biết.
Dù tội lỗi bao nhiêu, đừng
ngã lòng, đừng thất vọng. “Nơi đâu tội lỗi đầy tràn, nơi đó ân sủng càng chứa chan” cho
ai biết và dám thống hối đến với Chúa như người cùi hôm nay.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin tha thứ cho những mù quáng, dửng dưng và ích kỷ của chúng con
trước bao nhiêu cảnh khốn cùng của đồng loại. Xin Ngài ban cho chúng con một
trái tim biết cảm thông và đôi tay rộng mở để san sẻ tình yêu cho những người cần
đến chúng con.
Lẽ sống:
Xuống đường
Thông thường,
hai chữ "Xuống Ðường" gợi lên cho chúng ta hình ảnh của những chống đối,
biểu tình, đôi khi mang tính cách bạo động trong đường phố. Nhưng cũng có những
trường hợp người ta "xuống đường" là để gặp gỡ, cảm thông với người
khác, nhất là những người không nhà không cửa, những người sống bên lề đường,
những người bị đẩy ra bên lề xã hội cách này hay cách khác: Ðó là trường hợp
"xuống đường" của một số giáo dân thuộc xứ Saint Leu Gilles thuộc phận
16 của thủ đô Paris Pháp quốc.
Từ 8 năm
qua, một số giáo dân thuộc xứ trên đây đã
tụ họp lại để thành lập một hiệp hội có tên là "Giải phóng kẻ bị giam cầm".
Thật ra đây không phải là một chương trình xã hội quy tụ các nhà giáo, các cán
sự xã hội để săn sóc cho những người đầu đường xó chợ, mà chỉ là một nhóm nhỏ gồm
những tín hữu chỉ muốn xuống đường, ra khỏi bốn bức tường nhà thờ, hoặc mái ấm
gia đình để đến gặp gỡ, trò chuyện với những người đứng đường như các cô gái điếm,
những người nghiện ngập. Mục đích duy nhất của những gặp gỡ này chính là thiết
lập tình thân hữu với những người mà ai cũng ghét bỏ.
Một thanh niên
thường xuyên đến gặp gỡ với những cô gái điếm ở đường Saint Denis đã giải thích
như sau: "Trước mặt Chúa, chúng ta cũng như những cô gái điếm đứng đường,
nhưng chúng ta biết rằng Chúa yêu thương chúng ta bên kia tất cả những hành động
đĩ diếm của chúng ta. Các cô gái điếm đánh động lương tâm đang ngủ yên của
chúng ta. Họ mời gọi chúng ta hãy tự đặt vào trong cái nhìn của Chúa và đừng
bao giờ kết án ai."
Mục đích của những
người xuống đường trên đây không hẳn là thuyết phục những người lầm đường lạc lối,
ăn năn hối cải và quay về với chính lộ. Tất cả cố gắng của họ chỉ là nói với
các cô gái điếm, những người nghiện ngập, những kẻ lang thang đầu đường xó chợ
rằng: Thiên Chúa
là Tình Yêu, Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người. Ðể bày tỏ sứ điệp ấy, những
người làm công tác tông đồ này chỉ có mỗi một động tác là lắng nghe, hỏi han với
tất cả yêu thương và cảm thông. Nếu có một thứ hoán cải, thì chính những
người trong xã hội phải là những người đầu tiên hoán cải: hoán cải trong thái độ
sống đối với người khác, hoán cải trong cái nhìn đối với người khác. Chúa Giêsu
đã từng nói: Các cô gái điếm sẽ vào Nước Chúa trước các ngươi. Phải chăng, khi
xuống đường đến với người khác, những người
bị bỏ rơi trong xã hội, chính chúng ta không là những người cải hóa cho Tin Mừng?.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét