PHÚC ÂM: Mt 19,16-22
"Nếu ngươi muốn nên trọn lành, hãy về bán hết của cải ngươi
có, thì ngươi sẽ được kho tàng trên trời".(Mt 19,21)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
16 Bấy giờ có một người đến
thưa Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự
sống đời đời? "17 Đức Giê-su đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt?
Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều
răn."18 Người
ấy hỏi: "Điều răn nào? " Đức Giê-su đáp: "Ngươi không được giết
người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được
làm chứng gian.19
Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu
chính mình."20 Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó, tôi đã
tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không? "21 Đức Giê-su đáp: "Nếu anh muốn
nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ
được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi."22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn
rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
Suy niệm:
Ðường đến sự sống đời đời
Người thanh niên có nhiều của cải (Mc 10,17 -22; Lc 18: 18 -23 )
Tin Mừng hôm nay
ghi lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và người thanh niên giàu có. Người thanh
niên đến gặp và xin Chúa Giêsu chỉ con đường dẫn đến sự sống đời đời, đó là một
ý nghĩ khôn ngoan. Tuy nhiên, thái độ của anh đáp ứng Lời Chúa Giêsu chứng tỏ
anh mới chỉ có ý nghĩ một chút về sự khôn ngoan. Anh thoáng thấy của cải không
phải là hạnh phúc đích thực, vì thế, anh đến với Chúa để tìm sự khôn ngoan.
Khốn nỗi, con đường
khôn ngoan mới vạch ra đã bị của cải cản lối khiến anh không nhận ra được rằng
sự sống đời đời mới là của cải quí giá nhất mà anh phải tìm kiếm. Người thanh niên
tìm đến với Chúa Giêsu, vì nhận thấy Ngài là một tôn sư có gì khôn ngoan hơn những
bậc thầy trong dân Israel mà anh thường gặp. Anh chưa nhận ra Chúa Giêsu chẳng
những là tôn sư dạy sự khôn ngoan, mà còn là chính sự khôn ngoan; Ngài không chỉ
đưa ra một lời dạy khôn, mà còn là lời ban sự sống đời đời; ai đón nhận và thực
hiện lời Ngài sẽ được sống đời đời. Chính vì thế, anh đã sầm nét mặt, buồn sầu
bỏ đi khi Chúa Giêsu bảo anh: Hãy về bán hết của cải, rồi đến theo Ngài. Anh
yêu của cải hơn sự sống và hạnh phúc đời đời. Anh tưởng Lời Chúa chỉ là một
trong những lời chỉ giáo muôn mặt của các bậc thầy trong Israel, có theo hay
không cũng chẳng sao, cứ nắm giữ lề luật cha ông truyền lại đã đủ chiếm được Nước
Trời. Do đó, anh làm sao hiểu được lời này: "Anh
chỉ còn thiếu một điều".
Anh đã thực hiện
những gì ghi trong lề luật, nhưng anh còn thiếu một điều, mà thiếu điều đó, những
gì anh đã nắm giữ mới chỉ là thứ công chính của Biệt phái không thể vào Nước Trời
được. Ðiều anh còn thiếu chính là tin nhận Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là
liên kết với Ngài và thực hiện Lời Ngài. Vì Lời Ngài là lời thần linh làm cho
việc tuân giữ giới răn trở thành sức sống trong tâm hồn con người. Thật ra, tự nó, của cải không cản trở người
ta vào Nước Trời, nhưng thái độ ham mê của cải cản trở người ta yêu mến Thiên
Chúa và Chúa Kitô.
Cần phải có tinh thần sẵn sàng từ bỏ mọi của cải, mọi đam mê, để được tự do
nghe tiếng Chúa dạy dỗ trong tâm hồn. Thái độ từ bỏ của cải và đam mê, không nhất thiết bắt người
ta trở thành nghèo mạt, bởi vì từ bỏ mọi sự vì Chúa và vì Tin Mừng, chẳng những
không làm người ta bị thiệt thòi, mà còn mở rộng tương giao xã hội của họ, vì họ
sẽ được đại gia đình nhân loại, và rồi với những thử thách đã vượt qua, họ sẽ
được hưởng sự sống đời đời.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Con đường hoàn thiện dẫn tới
sự sống đời đời không hệ tại ở việc người ta làm, nhưng là tin theo Chúa Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa đòi hỏi anh thanh niên phải tin theo Chúa. Đó là điều anh phải
thực hiện, đó cũng là điều Chúa muốn con phải làm. Tin theo Chúa là điều trước
hết và quan trọng nhất, nếu thiếu niềm tin vào Chúa thì mọi việc con làm đều vô
ích, xin giúp con biết tin theo Chúa cách vô điều kiện.
Lẽ sống:
Tiếng thì thầm của
sa mạc
Một nhà thám hiểm
nọ lạc mất giữa sa mạc. Ði từ cụm cát này đến cồn cát nọ, nhìn hết hướng này
sang hướng kia, nơi đâu ông cũng thấy toàn là cát với cát. Lê gót trong tuyệt vọng,
tình cờ chân ông vấp phải một gốc cây khô. Ông vấp ngã và nằm vùi bên gốc cây.
Ông không còn đủ sức để đứng lên, ông không còn đủ sức để chiến đấu và cũng
không còn một chút hy
vọng sống sót nào.
Trong tư thế bất động ấy, nhà thám hiểm bỗng ý thức được sự thinh lặng của sa mạc.
Bốn bề chỉ có thinh lặng. Thình lình ông ngẩng đầu lên. Trong sự thinh lặng tuyệt
đối của sa mạc, ông bỗng nghe được như có tiếng thì thào yếu ớt vọng lại bên
tai. Dồn tất cả sự chú ý, nhà thám hiểm mới nhận thức đó là tiếng róc rách chảy
của một dòng suối từ xa vọng lại. Như sống lại từ
cõi chết, ông định hướng nơi xuất phát của tiếng suối. Rồi dùng nguồn năng lực
còn sót lại, ông cố gắng lê lết cho đến khi tìm được dòng suối. Cuộc sống có quá nhiều bận rộn và ồn ào
khiến chúng ta không nghe được tiếng nói và nhận ra sự hiện diện của Chúa.
Có những ồn ào của
những bận tâm thái quá cho danh vọng, cho tiền của, cho tương lai. Có những ồn
ào của tham lam giành giật không đếm xỉa đến người khác. Có những ồn ào của sôi
sục cừu hận, báo thù. Có thinh lặng trong cõi lòng, chúng ta mới
nghe được tiếng thì thầm mời gọi của Chúa trong từng phút giây của cuộc sống.
Có thinh lặng, chúng ta mới nhận ra được tiếng Ngài qua những khóc than của
không biết bao nhiêu người bất hạnh xung quanh. Có thinh lặng, chúng ta mới
nghe được lời an ủi, đỡ nâng của Ngài giữa gánh nặng chồng chất của cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét