Phúc Âm : Ga 6, 51-58
"Thịt Ta thật là của ăn, và Máu Ta thật
là của uống". (Ga 6,55)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.
Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt
tôi đây, để cho thế gian được sống."
52 Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi
với nhau. Họ nói: "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?
"53
Đức Giê-su nói với họ: "Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn
thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình.54 Ai ăn
thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại
vào ngày sau hết,55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.56 Ai ăn
thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.57 Như
Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ
ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy.58 Đây là bánh từ trời xuống, không
phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống
muôn đời."
Suy
niệm:
Thánh thể - của
ăn thần linh
Con người ngày nay không
còn quá chú trọng đến ăn no theo kiểu “chặt to kho mặn” như thuở nào. Thay vào
đó, người ta đòi hỏi ăn ngon, ăn những món đặc sản, độc đáo để thỏa mãn và xứng
tầm đẳng cấp. Thế nhưng, chẳng bao giờ thỏa mãn, hay nói như thánh Âu-tinh, mọi
của ăn thế gian không bao giờ làm thỏa mãn cơn khát, cơn nóng ở tận đáy sâu tâm
hồn con người. Bởi thế, Lời Chúa hôm nay cho ta thấy Thiên Chúa Tình Yêu đã trù
liệu cho ta một thứ lương thực trường tồn, thỏa mãn mọi khát vọng, đó là bàn tiệc
Hằng Sống mà của ăn chính là Thân Mình Chúa Giêsu, Con yêu dấu của Chúa Cha.
Bàn tiệc này đã được tiên báo trong Cựu Ước khi Đấng Khôn Ngoan chuẩn bị mọi thứ
bánh ngon, rượu thơm để đãi dân Người. Bàn tiệc ấy giờ đây được hiện tại hóa
nơi Bí tích Thánh Thể qua hành động trao hiến chính Thịt và Máu của Đức Ki-tô
cho nhân loại. Trao hiến mãi mãi, trao hiến để tất cả mọi người được sống và sống
dồi dào, không chỉ sự sống tự nhiên mà còn sự sống siêu nhiên, vĩnh hằng và
sung mãn. Như chính Chúa Giê-su đã khẳng định: Ngài là "Bánh hằng sống",
là “Nước hằng sống”, Ngài chính là Sự Sống, để những ai đến với Ngài sẽ không
đói, không khát bao giờ.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con hiểu biết, yêu mến và
sống bí tích Thánh Thể trong cuộc đời con.
Lẽ sống:
Anh
Ấy chưa bao giờ trưởng thành
Ngày
16/8 kỷ niệm ngày qua đời của Elvis Presley, ca sĩ được xem như là thần tượng của
nhạc Rock tại Hoa Kỳ trong thập niên 70.
Xuất
thân từ một gia đình nghèo, lại mang tính nhút nhát, Elvis thường trở thành trò
cười cho bạn bè trong lớp. Nhưng luôn ôm ấp trong mình giấc mơ trở thành ca sĩ,
Elvis đã thắng được tính nhút nhát của mình để trở thành một ngôi sao sáng chói
trong nền âm nhạc Mỹ quốc.
Danh
vọng và tiền bạc đến quá nhanh khiến Elvis không kịp chuẩn bị cho mình một triết
lý sống vững chắc. Anh mua cho người mẹ một ngôi biệt thự lộng lẫy xa hoa. Cá
nhân anh thì lại vung vãi tiền bạc trong không biết bao nhiêu thú vui phù phiếm.
Cuộc hôn nhân đầu tiên đã đổ vỡ, chỉ để lại cho anh cay đắng buồn phiền.
Sự
ái mộ của dân chúng dường như không đủ để lấp đầy khoảng trống vắng quá lớn
trong tâm hồn anh. Ma túy và các thứ thuốc an thần cũng không đủ hiệu lực để
xoa dịu bao nỗi khắc khoải trong anh.
Buổi
sáng ngày 16/8/1977, sau một đêm thức trắng để đọc sách, Elvis đã được tìm thấy
trong phòng tắm của anh, mặt úp xuống sàn nhà, sau một cơn chống trả mãnh liệt
với tử thần. Anh đã tắt thở ngay sau khi được chở vào bệnh viện.
Priscilla,
người vợ đầu tiên của Elvis đã thốt lên như sau: "Cái chết của Elvis khiến tôi nghĩ nhiều về
chính cái chết của tôi. Tôi chợt nhận ra rằng tôi cần phải chia sẻ với người
khác nhiều hơn. Khi trở thành một ngôi sao trong nền âm nhạc, Elvis còn quá trẻ
để có thể biết cách sử dụng tiền tài, danh vọng đang đến với anh. Anh chỉ là một
nạn nhân. Anh bị hủy diệt bởi chính những người ái mộ anh. Anh cũng là nạn nhân
của chính hình ảnh mà anh đã tự tạo ra. Anh chưa bao giờ sống như một người thực
sự, anh chưa bao giờ trưởng thành, anh chưa bao giờ ra khỏi cái vỏ ốc ấm áp của
anh để cảm nghiệm được thế giới bên ngoài".
Bảo
rằng tiền bạc, danh vọng không làm cho con người hạnh phúc có lẽ cũng bằng thừa.
Biết bao nhiêu người đã đi tìm hạnh phúc trong của cải chóng qua ở đời này, rốt
cục, họ chỉ gặp thất vọng, chán nản ê chề.
Thánh
Augustinô đã được coi như là một hiện thân của một cuộc tìm kiếm không ngừng.
Tìm kiếm hạnh phúc trong hiểu biết, tìm kiếm hạnh phúc trong khoái lạc v.v... tất
cả chỉ để lại trong tâm hồn ngài nỗi trống vắng ê chề. Cuối cùng ngài đã tìm ra
chân lý: "Lạy
Chúa, Chúa dựng nên con cho chính Chúa, tâm hồn con chỉ ngơi nghỉ khi được yên
nghỉ trong Chúa". Phải, chỉ có Chúa mới có thể lấp đầy nỗi khao
khát hạnh phúc trong lòng người. Người Kitô chúng ta luôn được mời gọi để tìm kiếm Chúa trong
những cái chóng qua ở đời này. Giá trị cao cả nhất để chúng ta đeo đuổi không
phải là tiền của, danh vọng, nhưng chính là Chúa và những giá trị của Nước Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét