Phúc Âm : Ga 6, 54a.60-69
"Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới
có những lời ban sự sống". (Ga 6,68).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
54a Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được
sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết,
60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền
nói: "Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi? " 61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được
là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: "Điều đó, anh
em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? 62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước
kia thì sao? 63 Thần
khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là
thần khí và là sự sống.
64 Nhưng trong anh em có những kẻ không
tin." Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và
kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp: "Vì thế, Thầy đã bảo anh
em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho." 66 Từ
lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
67 Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai:
"Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao? " 68 Ông
Si-môn Phê-rô liền đáp: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?
Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin
và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa."
Suy
niệm:
Hành trình đức
tin
Đức tin là một con đường:
con đường dẫn ta tới Chúa. Đây là một con đường dài. Vì ta sẽ phải đi suốt cuộc
đời mới hết. Đường đức tin có những quãng đầy hoa thơm cỏ lạ và tiếng chim hót
véo von. Đó là những khi niềm tin dâng đầy. Ta cảm thấy phấn khởi vì được gặp gỡ
Chúa, được Chúa an ủi, mọi sự diễn ra êm xuôi tốt đẹp. Nhưng đức tin sẽ phải trải
qua những quãng đường gian nan đầy chông gai sỏi đá. Ta gặp khó khăn thử thách.
Ta gặp đau khổ thất bại. Ta không tìm đâu ra lối thoát. Ta như chìm trong đêm tối
mênh mông chẳng có ánh sáng nào soi đường dẫn lối. Đó là khi niềm tin bị thử
thách, bị nghiêng ngả chao đảo. Ta cảm thấy mệt mỏi chán chường. Ta muốn bỏ cuộc,
rẽ sang đường khác. Ta bị cám dỗ tìm con đường dễ dàng hơn, rộng rãi hơn, thoải
mái hơn.
Đó là trường hợp của những
người Do Thái và một số môn đệ hôm nay.
Khi Đức Giêsu hoá bánh và
cá ra nhiều nuôi năm nghìn người, niềm tin của đám đông dâng lên cao vời vợi. Họ
phấn khởi mừng vui. Họ tin tuyệt đối rằng Người chính là Đấng Cứu Thế đến cứu
dân tộc Do Thái. Niềm tin của họ mạnh mẽ đến nỗi khi Đức Giêsu trốn đi, họ vẫn đuổi
theo sát nút với ý định tôn Người lên làm vua cai trị họ.
Thế mà hôm nay, khi Đức
Giêsu tuyên bố: “Ai
ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời”, đám đông đã bỏ
Chúa. Một số môn đệ cũng bỏ Chúa mà đi. Đức tin bồng bột tưởng chừng như không
gì dập tắt nổi của những ngày hôm trước nay đã tan tành như mây khói. Sự gắn bó
tưởng chừng như không gì chia cắt nổi bỗng trở nên nhạt nhẽo lạnh lùng. Đức tin
gặp thử thách và họ đã không đủ mạnh tin để vượt qua thử thách. Họ đã thất vọng
bỏ cuộc. Nhưng Đức Giêsu vẫn bình tĩnh chấp nhận sự quay lưng trở gót của những
người thân tín. Người không vì thế mà nói những lời nhẹ nhàng hơn. Đức tin phải
trải qua thử thách. Lửa thử vàng, gian nan thử lòng trung tín. Chỉ có những người
bạn trung thành qua những khó khăn mới là những người bạn đích thực. Chỉ có niềm
tin kiên vững bất chấp mọi thử thách mới là niềm tin đúng nghĩa.
Giữa cơn khủng hoảng ấy,
thánh Phêrô đã đại diện nhóm 12 tuyên xưng niềm tin sắt đá vào Đức Kitô. Dù chưa
hiểu những điều Đức Giêsu nói, nhưng các ông vẫn đặt trọn niềm tin vào Người.
Thế mới gọi là tin. Vì chưa thấy nên mới cần tin. Đã thấy rõ, đã biết rõ thì đâu
cần tin nữa. Tuy nhiên niềm tin không phải là cái gì vô lý. Sau khi thấy Đức
Giêsu làm phép lạ hoá bánh ra nhiều và sau khi chứng kiến Người đi trên mặt nuớc,
các ông hoàn toàn có cơ sở để đặt niềm tin nơi Người. Đó là hai khía cạnh trái
ngược của niềm tin. Tin là một ngọn đèn soi cho ta bước đi trong đêm tối. Ngọn đèn
chỉ sáng đủ cho ta bước đi từng bước nhỏ trong niềm tin. Nhưng màn đêm vẫn tăm
tối đủ cho ta nghi ngại. Chính vì thế mà niềm tin mới có giá trị và cần thiết.
Lời tuyên xưng của thánh
Phêrô lại càng có giá trị trong lúc mọi người gặp khủng hoảng và bỏ Chúa. Tin tưởng
khi thời cơ thuận lợi thì thật dễ dàng. Nhưng vẫn tin tưởng gắn bó với Chúa
trong những lúc gặp khó khăn thử thách đó mới thật sự là niềm tin chân chính.
Hành trình đức tin của
chúng ta chắc chắn sẽ không khác hành trình đức tin của các Tông đồ. Có những
thời gian thuận lợi, ta thấy niềm tin dâng cao mãnh liệt. Khi ấy Lời Chúa là những
lời êm ái ngọt ngào làm phấn chấn lòng ta. Lời Chúa mang đến cho ta niềm vui,
niềm bình an, niềm hy vọng. Lời Chúa đem đến cả thành công và may mắn nữa.
Nhưng rồi tới những ngày u
ám tăm tối, ta cảm thấy niềm tin lung lay chao đảo. Đó là khi ta gặp khó khăn
thử thách. Lúc ấy Lời Chúa làm cho cuộc đời ta mất bình an. Lời Chúa gõ vào
tính tự ái, tự cao, tự đại của ta. Lời Chúa gõ vào sức khoẻ ta. Lời Chúa gõ vào
gia sản ta. Lời Chúa như lưỡi gươm đâm thấu tâm hồn ta, tạo ra những vết thương
sâu thẳm không bao giờ ngưng rỉ máu. Những lúc ấy, ta dễ bị cám dỗ từ bỏ Chúa
như những người Do Thái trong bài Tin Mừng hôm nay.
Trong những giờ phút gặp
gian nan thử thách như thế, ta hãy nhớ đên những lời tuyên xưng của thánh
Phêrô. Niềm tin tuyên xưng trong đau đớn thử thách mới là niềm tin đúng nghĩa.
Sự trung tín vượt qua được những cơn khủng hoảng mới minh chứng một tình yêu
chân thực.
Trong những giờ phút tăm tối
nhất, hãy mạnh dạn thưa với Chúa như thánh Phêrô: “Lạy Thầy, bỏ Thầy con biết đi theo ai. Chỉ có
Thầy mới có lời ban sự sống đời đời”.
Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho
con biết ra đi tìm kiếm Chúa, biết quy tụ mọi sự về Chúa, biết tìm kiếm của ăn
không hư nát là chính Chúa và đón rước Chúa hầu được sống muôn đời.
Lẽ sống:
Hoa
đầu mùa của Mỹ Châu
Hôm
nay Giáo Hội kính nhớ thánh Rosa Lima, vị thánh đầu tiên của Châu Mỹ. Thánh nữ
có hai đặc điểm mà dường như vị thánh nào cũng có, đó là: bị chống đối và sống
khắc khổ.
Chọn
thánh nữ Catarina Siena làm mẫu mực, Rosa quyết sống trọn vẹn cho Thiên Chúa. Sợ
nhan sắc của mình có thể quyến rũ nhiều người cũng như làm cớ vấp phạm cho
chính mình, Rosa đã lấy tiêu thoa lên mặt để biến mình thành một người xấu xí.
Cô cũng lấy thép cuốn thành vòng gai nhọn đội trên đầu.
Nhưng
Rosa không phải là một con người mơ mộng viển vông. Khi thấy gia đình gặp khó
khăn về kinh tế, Rosa đã hy sinh làm lụng suốt ngày ngoài đồng và tối về may vá
suốt đêm để kiếm tiền đắp đổi cho gia đình. Sống cho cha mẹ, lo cho gia đình,
nhưng Rosa vẫn quyết tâm dâng hiến trọn đời cho Chúa. Cô đã mất mười năm để chống
lại ý định của cha mẹ nhằm cưỡng bách cô phải lập gia đình. Và cuối cùng, vì
cha mẹ cũng không chấp nhận cho cô vào dòng, Rosa đã gia nhập vào dòng ba thánh
Ða Minh. Như thế cô vừa sống được lý tưởng tu dòng vừa sống thánh giữa đời.
Trong
những năm cuối đời, Rosa dành một phòng trong nhà để đón tiếp trẻ em không nhà
không cửa và những người già cả bệnh tật. Ðây là một trong những hình thức hoạt
động xã hội đầu tiên tại Pêru.
Rosa
qua đời năm 31 tuổi. Cả thành phố Lima thương khóc cô như một vị thánh trẻ đã kết
hợp tinh thần chiêm niệm, khổ chế với hoạt động bác ái.
Thánh
Rosa kể lại rằng trong một giấc mơ, ngài được Chúa dẫn đến một xưởng điêu khắc
dành cho những người muốn nên thánh. Thánh nhân chứng kiến cảnh không biết bao
nhiêu người đang ngồi trước các khối đá cẩm thạch. Có người sắp hoàn thành xong
một tác phẩm nghệ thuật. Có người chỉ mới bắt đầu đục đẽo trên một phiến đá sần
sù, cứng nhắc. Thánh nữ cũng được Chúa trao cho những đồ nghề cần thiết và đặt
ngồi trước một phiến đá lớn. Người mẫu của tác phẩm chính là hình ảnh mà Thiên
Chúa đã đặt để từ đời đời trong thánh nữ.
Mỗi ngày chúng ta kính
nhớ một vị thánh. Mỗi một vị thánh là một nhắc nhở chúng ta về ơn gọi nên thánh
của mỗi người chúng ta. Không một vị thánh nào giống vị thánh nào. Không ai bắt
buộc phải sống khuôn dập theo bất cứ một mẫu mực nào. Mỗi người là một vị thánh
cá biệt. Nhưng tất cả đều có một mẫu số chung: đó là họa lại hình ảnh của Thiên
Chúa trong cuộc đời của mình.
Và
hình ảnh mà Thiên Chúa muốn mỗi người chúng ta họa lại trong cuộc đời của chính
mình là Ðức Giêsu Kitô. Nhưng người Kitô không chỉ sống như Ðức Kitô, mà còn sống
bằng chính Ðức Kitô. Họa lại Ðức Kitô cũng có nghĩa là để cho Ðức Kitô uốn nắn,
tạc vẽ cho đến khi nào chúng ta đạt được tầm mức của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét