PHÚC ÂM: Mt 6,19-23
“Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất,… Nhưng hãy
tích trữ cho mình những kho tàng trên trời.” (Mt 6,19-20)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
19 "Anh em đừng tích trữ cho mình những
kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. 20 Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng
trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy
đi. 21 Vì kho tàng của
anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
22 "Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu
mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng. 23 Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ
tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào !
Suy niệm:
Chúa quan
phòng
Chúa Giêsu phán
dạy các môn đệ rằng: "Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng, của cải dưới
đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ
cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm
không khoét vách lấy đi. Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó."
Vì vậy, Thầy bảo
cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể:
lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo
mặc sao?
Hãy xem chim trời:
chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời
vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? Hỏi có ai trong anh em,
nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?
Còn về áo mặc cũng
thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra
bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết:
ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông
hoa ấy.
Vậy nếu hoa cỏ
ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế,
thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!
Vì thế, anh em đừng
lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó, dân
ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó.
Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả
những thứ kia, Người sẽ thêm cho. Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo.
Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
Sống Lời Chúa:
Lời Chúa hôm nay cảnh giác chúng ta “đừng tích trữ cho
mình kho tàng dưới đất”, nhưng hãy “đừng tích trữ cho mình kho tàng trên trời”.
Đó là sự lựa chọn khôn ngoan.
Trước hết, chúng ta biết chọn Chúa làm gia
nghiệp, chọn Chúa làm lẽ sống, chọn Chúa là mục đích quan trọng nhất của cuộc sống.
Còn cuộc sống hiện tại của ta, hãy tin tưởng, phó thác mọi sự cho Ngài. Chắc chắn,
Chúa luôn yêu thương và quan phòng, sắp đặt và ban cho chúng ta tùy ý của Ngài.
Kế đến, chúng ta lựa chọn cách khôn ngoan, đó
là biết dùng thời gian, tiền bạc Chúa ban để sẵn sàng chia sẻ cho anh em nghèo
khổ đang cần đến sự giúp đỡ. Chúng ta hãy nhớ lại Lời Chúa dạy phải cho đi: “Hãy đong, sẽ được đong
lại và được đong đầy tràn.” Đây chính là việc làm mà chúng ta đang dần
dần “tích trữ cho mình kho báu vĩnh cửu” mai sau bằng tình yêu chân thành, bác
ái và yêu thương. Hẳn đây là điều đẹp ý Chúa hơn cả.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin dạy chúng con biết cảnh giác trước những lo toan những về tiền
bạc vật chất để chúng con không bám víu vào nó, không chỉ lo tìm kiếm nó, thụ hưởng
nó. Xin Chúa cho chúng con biết tích trữ kho tàng vĩnh cửu trên trời, bằng đời
sống yêu thương, phục vụ của chúng ta làm cho tha nhân từng ngày sống của chúng
con.
Lẽ sống:
Ðời vẫn có ý nghĩa
Một tác giả người
Thụy Ðiển đã tưởng tượng ra một cuộc tranh luận sôi nổi diễn ra giữa các dân cư
sinh sống tại một khu rừng nọ. Ðề tài của cuộc tranh luận là: Ðâu là ý nghĩa của
cuộc sống?...
Kẻ kên tiếng
phát biểu ý kiến đầu tiên không ai khác hơn là chú chim họa mi suốt ngày chỉ biết
ca hát líu lo. Chú khẳng định rằng: "Ðời là một cuộc ca hát không ngừng".
Một chú chuột chũi phản pháo tức khắc.
Theo chú:
"Ðời là một cuộc tranh đấu không ngừng để chống lại bóng tối". Con bướm
có đôi cánh sặc sỡ thốt lên: "Ðời là vui chơi và hạnh phúc". Con ong
đang miệt mài tìm mật bên mấy cánh hoa không tán thành ý kiến ấy chút nào. Nó bảo
rằng: "Ðời là một cuộc lao động vất vả". Con kiến cũng nhất trí với
con ong để chỉ thấy rằng đời là lao động. Từ trên cao, một con phượng hoàng
cũng góp ý kiến: "Ðời là tự do". Ðó là ý kiến của động vật.
Các thảo mộc
cũng không thiếu ý kiến để đóng góp. Cây thông cao sừng sững giữa rừng hoàn
toàn tán thành ý kiến của con phượng hoàng: "Ðời là tự do". Một cánh
hoa dại giữa rừng thì lại hùa theo con ong và con kiến để khẳng định rằng đời
chỉ là lao động vất vả. Cánh hoa hồng thì lại đồng quan điểm với con bướm để
cho rằng đời là hạnh phúc và vui tươi.
Thế giới vô tri
cũng lên tiếng phát biểu. Một đám mây đen ngao ngán thốt lên: "Ðời chỉ là
đắng cay và nước mắt". Một dòng sông hiền hòa trôi chảy cũng nhận định:
"Ðời là một dòng nước chảy không ngừng".
Lời phát biểu cuối
cùng nhưng cũng là ý kiến tổng kết của cuộc tranh luận là tiếng chuông từ một giáo
đường bên cạnh khu rừng. Thật thế, tiếng chuông ấy ngân lên những lời như sau: "Tất cả những lời
phát biểu của quí vị đều đúng cả. Ðời là hòa bình, đời là ca hát, đời là vui
tươi, đời là tranh đấu, đời là bể khổ, đời là đắng cay, nhưng tất cả đều tươi nở
trong lòng người nhờ quyền lực của Chúa Thánh Thần".
Tôi bởi đâu mà đến?
Tôi sẽ đi về đâu? Tại sao tôi đau khổ? Ðó là những câu hỏi lớn nhất mà một lúc
nào đó trong cuộc sống, chúng ta không thể tránh né được.
Cám ơn Chúa vì
đã cho chúng ta giải đáp trong chính Chúa Giêsu Kitô. Chính Ngài là Ánh Sáng
chiếu rọi trên bí ẩn của cuộc đời cũng như trên chính Mầu Nhiệm của con người.
Công đồng Vatcican II trong hiến chế Vui Mừng và Hy Vọng đã nói với chúng ta rằng
huyền nhiệm của con người chỉ có thể được sáng tỏ trong chính Mầu Nhiệm của
Ngôi Hai Nhập Thể.
Chúng ta chỉ có
thể tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi lớn của cuộc sống bằng cách nhìn vào
Ðức Giêsu Kitô. Quả thật, Ngài đã sống kiếp con người như mọi người. Nhưng
chính khi tiếp nhận mọi mùi vị của cuộc sống, Ngài đã mặc lấy cho cuộc sống một
ý nghĩa, một hướng đi.
Cuộc sống có ngọt bùi, đắng cay, chua sót,
cuộc sống có lao động, tranh đấu hay thảnh thơi... Tất cả đều mang lấy một ý
nghĩa. Trong Chúa Giêsu, mất mát trở thành thắng lợi, thua thiệt trở thành cơ
may, đau khổ trở thành dịu ngọt, cái chết trở thành khởi đầu của sự sống.
Nếu chúng ta đón nhận cuộc đời này bằng với
cái nhìn ấy, thì quả thực không một thử thách, mất mát, đau khổ nào khiến chúng
ta thất vọng. Với Quyền Lực của Thánh Thần mà Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta,
những bể khổ, những đắng, cay chua xót của cuộc sống đều có thể nở hoa, những
niềm vui nhỏ ấy sẽ mang lấy chiều kích vĩnh hằng, những việc làm vô danh thường
ngày sẽ mang lấy giá trị vĩnh cửu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét