Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

Lời Chúa: Thứ Hai 20.06.2016 TUẦN XII THƯỜNG NIÊN – Năm C

PHÚC ÂM: Mt 7,1-5
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán.” (Mt 7,1)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
1 "Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán,  2 vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy ; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em. 3 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới ? 4 Sao anh lại nói với người anh em : "Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn", trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh ? 5 Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.

Suy niệm:
Đừng xét đoán

Chuyện Khổng Tử kể rằng thời ông và các đồ đệ lâm cơn bĩ cực, Nhan Hồi là môn sinh sủng ái nhất nấu cơm cho thầy trò ăn. Đang đọc sách nhà trên, ông bắt gặp Nhan Hồi xới cơm đưa vào miệng. Ông cho rằng học trò tín cẩn của mình là kẻ ăn vụng. Hỏi ra mới biết, khi mở vung, Nhan Hồi đã sơ ý để một cơn gió thổi bụi vào nồi. Thay vì xới phần bẩn bỏ đi, Nhan Hồi đã quyết định ăn, coi như mình đã ăn xong phần mình, không được bỏ phí trong hoàn cảnh cơm ít, người đông. Hiểu được sự thật, Khổng Tử than rằng: “Trên đời có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không thể hiểu được đúng sai!” Kinh nghiệm này của Khổng Tử cũng được gặp thấy trong giáo huấn của Đức Giê-su: “Đừng xét đoán!” Thực tại thì muôn vẻ, cái nhìn của ta về thực tại thì phiến diện; do đó, các suy diễn và kết luận của ta rất bấp bênh. Chính vì thế Đức Giêsu nói chỉ Thiên Chúa, Đấng “thấu suốt mọi bí ẩn” (Mt 6,6) mới đủ tư cách xét đoán; “còn tôi là ai mà dám xét đoán anh em mình” (Gc 4,12)?

Sống Lời Chúa:
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em đấu ấy. Sao anh thấy cái rác trong măt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình lại không để ý tới?” (Mt. 7, 1-3)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con đừng săm soi những thiếu sót nhỏ của người khác trong khi không nhận ra bao điều tốt đẹp nơi họ. Xin cho con biết nghiêm khắc hơn với mình và độ lượng hơn với tha nhân.

Lẽ sống:
Ai hơn ai ?

Trong một khu vườn tuyệt đẹp kia có nhiều loại hoa đua nhau khoe màu tranh sắc: Hoa Hồng, hoa Hướng Dương, hoa Vạn Thọ, hoa Cúc, kể cả vài cụm bông Móng Tay và bông Mười Giờ.
Một ngày kia, có người đến nhìn ngắm những bông hoa đẹp, rồi lấy một cây thước ra đo chiều cao, chiều dài cũng như đếm số các nụ hoa. Xong ông ta bỏ đi.
Ý thức về chiều cao và độ lớn của mình, hoa Hướng Dương càng vươn cổ lên cao và nói: "Trong khắp khu vườn, không hoa nào lớn mạnh như chúng tôi". Nghe nói thế, hoa Hồng lên tiếng: "Nhưng không hoa nào đẹp và tỏa hương thơm ngát như chúng tôi". Không chịu thua ai, hoa Vạn Thọ góp lời: "Hai người nói thế nghe sao phải, to lớn và thơm tho nào có ý nghĩa gì. Hai người làm gì có được nhiều bông hoa như chúng tôi".
Nghe những loại hoa trên tranh luận, các loại hoa Cúc, hoa Móng Tay và hoa Mười Giờ cảm thấy tủi phận. Hoa Móng Tay tìm lời an ủi hoa Mười Giờ: "Bọn mình không đẹp, không thơm, nhưng được cái là dễ trồng nên được nhiều người ưa thích".
Sau đó, khu vườn trở lại yên lặng trong khoảnh khắc. Nhưng hoa Cúc phá tan sự im lặng nặng nề với những phát biểu sau đây: "Sao các anh, các chị lại có thể suy nghĩ thế? Bởi đâu các anh các chị lại tranh nhau về chiều cao, về độ lớn, về vẻ đẹp, về hương thơm. Anh chị quên rằng: Dù lớn hay nhỏ, dù mạnh hay yếu, dù đỏ hay vàng, mọi bông hoa đều nhận lãnh hình hài, vẻ đẹp và hương thơm từ bàn tay của Ðấng Tạo Hóa và dưới mắt Người chúng ta đều như sau. Mỗi chúng ta đều được Người ban cho đồng đều ánh sáng và hơi ấm của mặt trời. Mỗi bông hoa đều được Người cho mưa rơi xuống gốc và sương sa trên mình như nhau. Ðó là Mầu Nhiệm của lòng quảng đại và khoan nhân của Thiên Chúa".
Sự phân bì, ghen tuông đã và đang làm khổ đau cho con người cũng bằng tính tự cao, tự đại hay ít ra tính phân bì, ghen ghét cũng làm cho chúng ta không được thư thái, bình an. Vì thế, có người đã đề ra những phương pháp sau đây như những điều kiện để được hưởng sự bình an trong tâm hồn:
- Nếu tôi không muốn so sánh mình với người khác, tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc với những gì tốt đẹp nơi tôi.
- Nếu tôi không làm nô lệ cho sự thành công, tôi có thể sản xuất những thành quả tốt đẹp kẻ khác chờ đợi nơi tôi.
- Nếu tôi không để mình bị vướng vào mạng lưới của sự cạnh tranh, tôi sẽ thông phần và chia sẻ được những cái tốt đẹp hàm ẩn trong tất cả mọi người.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét