Thánh Ba-na-ba, tông đồ
Thánh
nhân quê ở đảo Sýp. Ít lâu sau lễ Ngũ Tuần, người có mặt trong cộng đoàn
Giêrusalem, rồi ở Antiôkia, nơi người đã giới thiệu ông Saolê thành Tácxô với
các anh em. Người đã cùng với ông Phaolô đi loan báo Tin Mừng cho Tiểu Á, nhưng
sau người trở lại đảo Sýp. Thánh Banaba, với cái nhìn rộng rãi, khoáng đạt, đã
giữ vai trò chủ yếu trong tiến trình truyền giáo của Hội Thánh.
PHÚC ÂM: Mt 10,7-13
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng: “Dọc đường hãy rao giảng
rằng: Nước Trời đã đến gần.” (Mt 10,7)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho
người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không,
thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai
áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11 "Khi anh em vào bất cứ thành nào hay
làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho
đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13
Nếu nhà ấy xứng đáng,
thì -bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì
bình an của anh em sẽ trở về với anh em.
Suy niệm:
Niềm
vui tông đồ
Tên Ba-na-ba, có nghĩa là “người có tài an ủi”
(Cv 4,36) và “là người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin” (Cv 11,24).
Chính ngài đứng ra bảo lãnh cho Phao-lô trước cộng đoàn An-ti-ô-ki-a và cả hai
cùng đồng hành trong chuyến truyền giáo lần thứ nhất tại Tiểu Á; rồi sau đó lại
cùng tham dự Công Đồng tiên khởi tại Giê-ru-sa-lem, với thành quả là đem lại
cho Giáo Hội sự hiệp nhất: “không còn là Do Thái, nô lệ hay tự do,”... nhưng “chúng ta
đều chịu cùng một phép rửa trong cùng một Thần Khí, để trở nên một thân thể”
(1Cr 12,13). Tuy không thuộc về Nhóm Mười Hai, nhưng thánh Ba-na-ba
xứng danh là vị tông đồ luôn sẵn sàng “đi ra” đến với các dân ngoại để rao giảng Tin Mừng
“Nước Trời đã đến
gần.”
Sống Lời Chúa:
Trong Năm Thánh Lòng Thương Xót này, lời Đức
Thánh Cha Phanxicô kêu gọi “Giáo Hội đi ra” (Tông Huấn Niềm Vui Tin Mừng) là
lời thúc giục mọi thành phần Dân Chúa phải thoát ra khỏi vỏ cứng của cái tôi
ích kỷ và vô cảm để chia sẻ với những người nghèo khổ bất hạnh, không chỉ những
của cải vật chất mà còn bằng tất cả tấm lòng, để nhờ đó họ có thể nhận ra “họ đang được Thiên
Chúa quan tâm, yêu mến và thứ tha.”
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin biến đổi chúng con để chúng con có được trái tim, ánh mắt, và đôi
tay và của Chúa, nhờ đó chúng con trao cho tha nhân lòng thương xót của Chúa để
đem lại cho họ niềm vui của Tin Mừng.
Lẽ sống:
Kẻ tháo đinh
Một trong những
chi tiết trong cuộc tử nạn của Chúa Giêsu vẫn còn tiếp tục gợi hứng cho các họa
sĩ: đó là việc hạ xác Ngài xuống khỏi Thập giá. Tin Mừng theo thánh Gioan ghi lại
việc ông Nicôđêmô và một người môn đệ kín đáo khác của Chúa Giêsu tên là Giuse
Arimahtia đã đến xin phép Philatô được tháo gỡ xác Ngài xuống khỏi Thập giá.
Trong hầu hết các bức tranh mô tả biến cố này, người ta đều thấy hình ảnh tiều
tụy, không còn hình tượng của Chúa Giêsu mà hai người môn đệ đỡ xuống khỏi thập
giá. Một người tháo đinh ra khỏi tay Ngài, còn một người thì tháo đinh ra khỏi
chân Ngài.
Một họa sĩ nọ,
thay vì vẽ lại chân dung của hai người môn đệ của Chúa Giêsu đã chọn những
khuôn mặt của thời đại ông. Và người tháo đinh ra khỏi bàn chân của Chúa Giêsu
không ai khác hơn là chính ông. Khi được hỏi lý do tai sao ông lại đồng hóa
mình với một trong hai người môn đệ, nhà họa sĩ đã giải thích như sau: "Những người
như tôi rất thường đóng đinh Chúa Giêsu vào thập giá. Và những đinh sắt tôi
dùng để đóng đinh Chúa chính là tội lỗi của tôi. Ðã đến lúc, tôi cảm thấy cần
phải tháo gỡ chiếc đinh của tội lỗi ra khỏi thân xác của Ngài".
Chúng ta tuyên
xưng trong Kinh Tin Kính: "Người chịu đóng đinh vào thập giá vì chúng tôi".
Ðiều đó có nghĩa là do tội lỗi của chúng ta, chúng ta góp phần vào việc đóng
đinh Ngài vào thập giá.
Thập giá vẫn
luôn mãi là một lời tố cáo, một bản án cho tội lỗi. Nhưng đó không chỉ là một
biểu tượng, mà là một hiện thực.
Nếu Ðức Kitô hôm
qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là Một,
Nếu Ðức Kitô vẫn
tiếp tục sống trong lịch sử con người và
Nếu tội lỗi là một
chối bỏ, thì mỗi lần chúng ta phạm tội, chúng ta cũng chối bỏ chính Ngài, chúng
ta đóng đinh Ngài vào thập giá một lần nữa.
Nếu Ðức Kitô vẫn
tiếp tục sống trong lịch sử con người,
Nếu Ngài tự đồng hóa với con người, nhất
là những kẻ khốn cùng, những kẻ thấp hèn nhất trong xã hội, thì mỗi một lần
chúng ta khước từ hay xúc phạm đến người anh em, là mỗi lần chúng ta chối bỏ
Ngài và đóng đinh Ngài vào thập giá.
Qua mỗi người anh em của chúng ta, Chúa
Giêsu vẫn còn tiếp tục bị chối bỏ và chịu đóng đinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét