PHÚC ÂM: Mt 8,18-22
“Thầy đi đâu tôi cũng xin đi theo… nhưng xin phép Thầy cho tôi về
chôn cất cha tôi trước đã.” Đức Giê-su bảo: “Anh hãy theo tôi, cứ để kẻ chết
chôn kẻ chết của họ.” (Mt 8,19.22)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
18 Thấy xung quanh có đám đông, Đức Giê-su ra lệnh
sang bờ bên kia. 19 Một kinh sư tiến đến thưa Người rằng : "Thưa Thầy, Thầy
đi đâu, tôi cũng xin đi theo." 20 Đức Giê-su trả lời : "Con chồn có
hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu."
21 Một môn đệ khác thưa với Người :
"Thưa Ngài, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã." 22 Đức Giê-su bảo : "Anh hãy đi theo tôi, cứ
để kẻ chết chôn kẻ chết của họ."
Suy niệm:
Điều
kiện theo Chúa
Tin Mừng Giáo Hội
cho chúng ta lắng nghe hôm nay kể lại rằng: Ngày nọ, Chúa Giêsu và các môn đệ
đang đi đường, thì có người đến thưa Ngài: "Tôi xin theo Thầy bất cứ nơi nào Thầy đi".
Chúa Giêsu trả lời: "Chồn có hang, chim có tổ, Con Người không có nơi tựa đầu".
Một người khác cũng muốn theo Ngài, nhưng xin được về chôn cất cha trước đã.
Chúa Giêsu nói: "Anh
hãy theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết".
Chúa Giêsu đòi hỏi các môn đệ và tất cả những
ai muốn theo Ngài một thái độ từ bỏ, dứt khoát tận căn. Ngài không bao
giờ chấp nhận bất cứ một thỏa hiệp nào. Qua những đòi hỏi ấy, Chúa Giêsu muốn
nhắc nhở cho chúng ta giới răn cơ bản: mến Chúa hết linh hồn, hết trí khôn, hết
sức lực. Ðây không phải là một điều không tưởng, cũng không phải là một lý tưởng
cao vời mà là một mệnh lệnh. Quả thật, con người chỉ thực sự đạt được ơn gọi
làm người của mình, khi nó sống trọn vẹn cho Thiên Chúa; con người chỉ thực sự
hạnh phúc khi nó thuộc trọn về Chúa. Những việc làm, như hy sinh, hãm mình, khổ
chế, chỉ thực sự có ý nghĩa và giá trị, nếu chúng được thực thi như một cố gắng
dốc cạn chính mình để sống tin tưởng phó thác cho Thiên Chúa, và đó cũng là mục
đích cuộc đời người Kitô hữu.
Sống Lời Chúa:
“Ai muốn theo tôi phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mà theo”. Là Kitô hữu, sống trong thời đại văn minh,
kinh tế thị trường, có nhiều điều để chọn lựa. Tốt có, xấu có. Cao cả có, tầm
thường cũng có. Tuy nhiên, nhiều người đã không chọn cho mình điều tốt, nhưng lại
chọn những điều xấu, bởi vì những cái đó hấp dẫn và dễ thi hành hơn. Hoặc có
nhiều người tin và đi theo Chúa, nhưng khi gian nan thử thách đến, họ đã viện
nhiều lý do để bỏ cuộc.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy ý thức
lại ơn gọi và sự trung tín của mình với Chúa? Chúng ta có chọn Chúa và những phẩm
tính tốt thuộc về Ngài không? Hay chúng ta đã chọn những thứ tầm thường?
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, cảm tạ Chúa đã mời gọi con đi theo làm môn đệ Chúa. Xin dạy con biết
khôn ngoan phân định cứu cánh của đời con. Nhờ vậy, con có thể trung thành theo
Chúa qua những chọn lựa hằng ngày.
Lẽ sống:
Con chim trong bàn tay
Người Ba Tư có kể
câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Ngày xưa, tại quảng
trường của một thành phố nọ, có một nhà hiền triết xuất hiện và tuyên bố giải
đáp được tất cả mọi thắc mắc của bất cứ ai đến vấn kế.
Một hôm, giữa
đám người đang say mê lắng nghe nhà hiền triết, có một mục tử từ trên núi cao đến.
Nghe tiếng đồn về sự thông thái và khôn ngoan của nhà hiền triết, anh muốn chứng
kiến tận mắt, nghe tận tai và nhất là để hạ nhục nhà hiền triết giữa đám đông.
Anh tiến đến gần
nhà hiền triết, trong tay bóp chặt một con chim nhỏ. anh đặt câu hỏi như sau: 'Thưa ngài, trong
tay tôi có cầm một con chim. Ngài là bậc thông thái biết được mọi sự. Xin ngài
nói cho tôi biết con chim tôi đang cầm trong tay sống hay chết?".
Nhà hiền triết
biết đây là một cái bẫy mà người mục tử tinh ranh đang giăng ra. Nếu ông bảo rằng
con chim đang còn sống, thì tức khắc người mục tử sẽ bóp cho nó chết trước khi
mở bàn tay ra. Còn nếu ông bảo rằng con chim đã chết thì lập tức con người khôn
manh ấy sẽ mở bàn tay ra và con chim sẽ bay đi.
Sau một hồi
thinh lặng, trước sự chờ đợi hồi hộp của đám đông, nhà hiền triết mới trả lời
như sau: "Con
chim mà ngươi đang cầm trong tay ấy sống hay chết là tùy ở ngươi. Nếu ngươi muốn
cho nó sống thì nó sống, nếu ngươi muốn cho nó chết thì nó chết".
Ai trong chúng
ta cũng khao khát hạnh phúc. Ai trong chúng ta cũng mong ước được cuộc sống an
bình, vui tươi. Nhưng lắm khi chúng ta chạy theo chiếc bóng mờ ảo của hạnh phúc
hơn là hưởng nếm chính hạnh phúc đang cầm trong tầm tay của chúng ta. Hạnh phúc đích thực
chính là con chim mà mỗi người chúng ta đang có ở trong lòng tay. Con chim ấy sống
hay chết là tùy ở mỗi người chúng ta. Chúng ta được hạnh phúc, chúng ta được an
bình hay không là do chính chúng ta.
Hạnh phúc đích thực của chúng ta, niềm vui
đích thực của chúng ta chính là Thiên Chúa. Nếu chúng ta để cho Thiên Chúa chiếm
ngự, nếu chúng ta để cho Thiên Chúa lấp đầy, thì cho dẫu ngoại cảnh có làbầu trời
đen tối đi nữa, chúng ta vẫn cảm thấy an bình, hạnh phúc. Ý thức được sự hiện diện của Chúa trong
tâm hồn, để cho Chúa chiếm trọn tâm tư, lấy Chúa làm tất cả trong cuộc sống,
chúng ta sẽ có được niềm vui đích thực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét