PHÚC ÂM: Mt 5,43-48
“Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những
kẻ ngược đãi anh em. Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng
ngự trên trời.” (Mt 5,44-45)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
43 "Anh em đã nghe Luật dạy rằng : Hãy
yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. 44 Còn Thầy, Thầy bảo anh em : hãy yêu kẻ thù
và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. 45 Như vậy, anh em mới được trở nên con cái
của Cha anh em, Đấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi
sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như
kẻ bất chính. 46 Vì nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào
có công chi ? Ngay cả những người thu thuế cũng chẳng làm như thế sao ? 47 Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi,
thì anh em có làm gì lạ thường đâu ? Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm như thế
sao ? 48Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng
hoàn thiện.
Suy niệm:
Yêu như Chúa
Yêu thương kẻ
thù của ta. Yêu thương những ai làm ta thất vọng, làm tổn thương, phản bội và bầm
dập ta. Yêu thương những ai không còn yêu ta nữa. Yêu thương những kẻ đã làm hư
hỏng đời ta. Yêu như thế đó. Và đúng là Chúa đòi hỏi ta nhiều lắm. Chúng ta sẽ
dám nói là quá nhiều nữa.
Không phải chúng
ta chống lại việc yêu kẻ thù. Ta còn cảm thấy rõ rằng nếu có thể yêu tới mức đó
mới thật là đẹp. Hãy
yêu thương như Chúa Giêsu và Cha Người yêu thương chúng ta. Yêu thương
đối lại với tất cả. Yêu thương bất chấp tất cả. Được như vậy, quả là tuyệt vời.
Nhưng có thể được không? Có vừa sức ta không? Ta có thể đi tới đó được không?
Ta có thể cố gắng
tha thứ cho kẻ đã làm khổ ta, có thể không tìm ác để trả ác. Nhưng yêu thù địch
của ta, lại là một chuyện. Nếu Thiên Chúa có thế làm được điều này, thì ta có
thể làm được không?
Sống Lời Chúa:
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở cho mỗi người
chúng ta rằng: “Con
hãy yêu thương kẻ thù nghịch và làm ơn cho kẻ ghét con. Hãy cầu nguyện cho tất
cả những ai bắt bớ và nguyền rủa con, để các con trở nên giống Cha, Đấng ngự
trên trời. Ngài làm ơn cho người lành, kẻ dữ và cho mưa xuống trên người liêm
khiết và kẻ bất lương. Các con hãy nên hoàn thiện như Cha các con trên trời là Đấng
hoàn hảo”.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, trên Thập Giá Chúa đã nêu gương tha thứ cho những kẻ giết Chúa. Xin
thương củng cố tình thương của Chúa trong tim con, để con mỗi ngày được tiến
thêm và kiên trì đi trên con đường yêu thương của Chúa cho đến cùng.
Lẽ sống:
Tôi biết chạy đến với ai?
Sau khi phản bội
Chúa bằng một cái hôn, Giuda cảm thấy thất vọng đến độ không còn nghĩ rằng mình
có thể được tha thứ nữa. Ông cầm 30 đồng bạc là giá của sự phản bội và đi vào Ðền
thờ để trả lại cho các thượng tế và kỳ lão. Sau đó, ông ra ngoài lấy dây thắt cổ
tự vận.
Câu chuyện ấy đã
được xen vào vở tuồng thương khó nổi tiếng của dân làng Oberammergau bên Ðức. Cứ
10 năm một lần, theo một lời thề hứa mà ông cha đã để lại từ mấy trăm năm qua,
người dân làng diễn ra cuộc tử nạn của Chúa giêsu. Vở kịch thu hút khán giả từ
khắp nơi trên thế giới.
Người ta kể lại
rằng lần kia, một em bé gái 7 tuổi ngồi cạnh mẹ để xem vở tuồng. Người đóng vai
Giuda, trong cơn thất vọng não nề đã thốt lên: "Tôi biết đi đến với ai bây
giờ? Tôi đã phản bội Thầy tôi. Thế là hết! Tô không biết phải chạy đến với ai nữa".
Em bé ngồi bên cạnh
mẹ cảm thông cho số phận của kẻ chìm đắm trong thất vọng. Em muốn tìm cách để cứu
vớt con người khốn khổ ấy. Em bèn quay sang mẹ và nói lớn đến độ tất cả mọi
khán thính giả có mặt trong hội trường đều nghe được: "Má ơi, sao ông ta
không chạy đến với Mẹ Maria?".
Chúa Giêsu cũng
có một người Mẹ như mọi người, và nhất là Ngài cũng trải qua một thời thơ ấu
như mọi người. Kỷ niệm của những giây phút ngồi trên gối Mẹ, những lần sà vào
lòng Mẹ, những lần mếu máo khi lạc mất Mẹ, hay những lần vòi vĩnh Mẹ... hẳn phải
luôn đậm nét trong ký ức của Chúa Giêsu. Có lẽ chính kinh nghiệm của bản thân ấy
đã trở thành bài học về hồn nhiên trong trắng, tin tưởng, phó thác của tuổi thơ
mà Chúa Giêsu luôn đề ra cho chúng ta khi Ngài nói: "Nếu các ngươi không nên giống như trẻ nhỏ,
các ngươi không được vào nước Trời".
Tuổi thơ thường
gắn liền với mẹ. Còn âm thanh nào bộc phát, tự nhiên, quen thuộc và êm dịu trên
môi của trẻ thơ cho bằng tiếng "Mẹ". Khi vui, trẻ thơ kêu mẹ, lúc đói,
trẻ thơ cũng kêu mẹ. Khi tỉnh thức, trẻ thơ cũng kêu mẹ, lúc ngái ngủ, trẻ thơ
cũng kêu mẹ... Mẹ là tất cả của trẻ thơ.
Mời gọi chúng ta mặc lấy tâm tình của trẻ
thơ để được vào nước Trời, hẳn Chúa Giêsu cũng muốn nhắn gửi chúng ta cho Mẹ của
Ngài. Trở nên trẻ thơ trong nước Trời cũng có nghĩa là biết chạy đến với Mẹ
Ngài. Trở nên trẻ thơ trong nước Trời cũng có nghĩa là mặc lấy tâm tình của
chính Mẹ Ngài, bởi vì còn ai trong trắng, tin tưởng, phó thác cho bằng Mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét