Thánh I-rê-nê, giám mục, tử đạo
Chào
đời khoảng năm 130, lớn lên học ở Miếc-na, Irênê trở thành môn đệ của thánh
Pô-ly-cáp, giám mục thành này. Năm 177, người chịu chức linh mục tại Ly-ông
(Pháp). Sau đó một thời gian ngắn, người làm giám mục giáo phận này. Trong nhiệm
vụ mục tử, người lo loan báo Tin Mừng cho các dân xứ Gô-lơ, nhưng người cũng lo
bảo vệ đức tin tinh tuyền, chống lại những sai lầm của phái ngộ đạo. Các tác phẩm
của người cho ta có được cái nhìn sâu sắc về kế hoạch của Thiên Chúa, về ơn gọi
của con người và mầu nhiệm Hội Thánh. Người lãnh nhận triều thiên tử đạo khoảng
năm 200.
PHÚC ÂM: Mt 8,23-27
“Ông này là người thế nào mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?”
(Mt 8,27)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
23 Đức Giê-su xuống thuyền, các môn đệ đi theo
Người. 24 Bỗng nhiên biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền, nhưng Người
vẫn ngủ. 25 Các ông lại gần đánh thức Người và nói : "Thưa Ngài,
xin cứu chúng con, chúng con chết mất !" 26 Đức Giê-su nói : "Sao nhát thế, hỡi
những người kém lòng tin !" Rồi Người chỗi dậy, ngăm đe gió và biển : biển
liền lặng như tờ.
27 Người ta ngạc nhiên và nói : "Ông này
là người thế nào mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?"
Suy niệm:
Thầy
đây đừng sợ
Trước cảnh bão
táp dữ dội, sóng cuồn cuộn dâng, hẳn ai là người không sợ? Nhất là lúc đó,
chúng ta lại là người đang ở tâm điểm của thiên tai!
Hôm nay, các môn
đệ cũng trải qua cơn cuồng phong, biến động mạnh của biển, khiến sóng lớn và nước
ập vào thuyền, vì thế các ông lo sợ, hoảng loạn, nên đã tìm hết cách để chống trả với thiên tai và hy vọng con thuyền gặp được
an toàn.
Hình ảnh con thuyền chuyên chở Đức Giêsu
và các môn đệ hôm nay chính là hình ảnh của Giáo Hội và mỗi chúng ta trên hành
trình dương thế. Có những lúc Giáo Hội gặp phải những khó khăn, thử thách, hay
cuộc đời của chúng ta lắm khi gặp phải sự bất an, thất bại, chán trường ...
Thật vậy, những
trận cuồng phong thiên hình vạn trạng từ bên ngoài với những cơn thịnh nộ của
thiên nhiên, những tai nạn, bệnh tật ập đến, tiền tài tiêu tan theo mây khói, bị
ức hiếp tột cùng, bị quá thiệt thòi vì những đổi trắng thay đen của lòng người;
hay từ bên trong bản thân do những xung đột giữa thiện và ác, giữa bao dung và
kết án, giữa tha thứ và hận thù, tất cả đã làm cho không biết bao người phải
lung lay đức tin và hoang mang...
Sống Lời Chúa:
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng
vào Ngài, vì: bất cứ hoàn cảnh nào trong cuộc sống, Chúa vẫn còn đó trên chiếc
thuyền của Giáo Hội và trong cuộc đời của chúng ta. Vì thế, không gì và không
có cách nào, dù quyền lực của thế gian, của sự ác, bất công và ma quỷ cũng
không phá đổ nổi Giáo Hội của Chúa. Đi theo và trở thành môn đệ thì phải hiểu được
quy luật căn bản, tất yếu của hành trình đức tin là: qua đau khổ rồi mới đến
vinh quang; qua cái chết rồi mới được phục sinh.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, con tin cậy vào Chúa, nhưng xin thương lòng tin còn quá yếu kém của
con. Xin ban cho con niềm trông cậy vững vàng, để con dám trao cả vận mạng đời
mình vào bàn tay quan phòng của Chúa. Vì có Ngài ở bên, lòng con chẳng nao núng
bao giờ.
Lẽ sống:
Ngợi khen con người
Trong tập thơ có
tựa đề "Nhật ký", nữ thi sĩ công giáo Pháp là Marie Noel đã tưởng tượng
ra một mẩu chuyện như sau: Hôm đó là ngày cuối năm. Từ trên Thiên Quốc nhìn xuống
dương trần, Chúa thấy dân chúng đổ xô về một ngôi nhà thờ đổ nát, không có
chuông, cũng chẳng có tháp chuông. Vị linh mục già đành phải khua mõ vào bất cứ
đồ vật nào có thể gây ra tiếng vang để giục giã dân chúng đến giáo đường đọc
Kinh "Te Deum" ngợi khen Cúa nhân ngày cuối năm.
Trời mưa lạnh
như cắt. Vậy mà, từ khắp nơi trong xóm giáo, người ta vẫn đổ xô về ngôi giáo đường.
Chúa theo dõi từng cử động một của một người đàn bà đơn độc mà ngôi nhà vừa bị
thiêu rụi trong một trận hỏa hoạn. Chúa lại nhìn thấy một thiếu phụ mà cách đó
không lâu bọn Ðức Quốc Xã đã tước đoạt mọi tài sản. Một người đàn bà khác, mà
chồng đã bị giết trước mắt, cũng lặng lẽ tiến đến nhà thờ. Có cả thiếu phụ mất
con mà người ta không tìm ra tung tích. Có cả người đàn ông mà vợ và con bị
chôn vùi dưới đống gạch vụn... Còn bao nhiêu người khốn khổ khác nữa. Họ không
biết đi đâu, họ không có gì để ăn bởi vì quân thù đã đốt phá và cướp đi tất cả
những lương thực dự trữ.
Vậy mà những người
khốn khổ ấy có mặt đày đủ trong ngôi giáo đường. Có một vài tiếng khóc. Nhưng tất
cả đều cất tiếng hát bài "Te Deum" ngợi khen Chúa trong ngày cuối năm
vì những ơn huệ Ngài ban trong năm qua.
Nhìn thấy cảnh
tượng ấy cũng như lắng nghe lời ca ngợi của những con người khốn khổ, Thiên
Chúa vô cùng cảm động. Ngài nói với các Thiên Thần như sau: "Quả thực, quả
thực, Ta bảo các ngươi: con người là loài thụ tạo thánh thiện. Các ngươi hãy
nhìn xuống đám người đáng thương kia. Cách đây 12 tháng, họ đã phó dâng cho Ta
cả năm để được hạnh phúc, an khang. Vậy mà tai ương và thảm sầu đã xảy đến với
họ... Họ đã kêu cầu bình an, nhưng chiến tranh đã đè bẹp họ. Họ đã xin lương thực
hằng ngày, nhưng họ chỉ toàn gặp là đói khát. Họ đã phó dâng cho ta gia đình,
người thân và tổ quốc của họ, nhưng tổ quốc, gia đình và người thân của họ lại
bị xâu xé trăm bề. Dĩ nhiên, Ta có những lý do riêng của Ta... Ta không thể
thanh tẩy thế giới mà không thể thử thách nó như thời Noe. Nhưng đây là công việc
của một Thiên Chúa, không ai có thể hiểu được việc Thiên Chúa làm. Nhưng con
người lại phải gánh chịu mọi sự. Vậy mà họ vẫn tiếp tục ngợi khen và cảm tạ Ta
cứ như Ta đã bảo vệ họ trong từng phút giây của cuộc sống họ... Quả thực, lòng
tin của họ lớn lao... Các ngươi có nghe họ hát "Thánh, thánh" với tất
cả trang trọng không? Hỡi các Thiên Thần và các Thánh, nào các ngươi hãy hát
lên một bài ca để tôn vinh những ai, mặc dù gặp gian lao khốn khó, vẫn lên tiếng
tôn vinh Ta".
Nói xong, Thiên
Chúa cùng với các thần thánh trên trời cất lên bài ca "Ngợi khen con người".
Thiên Chúa là Tình Yêu, Ngài không thể
không say mê con người, Ngài không thể không chung thủy với con người. Giữa
muôn ngàn khó khăn của cuộc sống hiện tại và những khắc khoải lo âu cho tương
lai, chúng ta hãy tiếp tục dâng trọn niềm tín thác cho Thiên Chúa. Tin tưởng ở tình yêu Thiên Chúa, chúng ta
tin tưởng ở tình người. Tình người dù có bội bạc, mỗi một con người, dù có đốn
mạt, xấu xa đến đâu, cũng vẫn còn chất chứa trong đáy thẳm tâm hồn mình vẻ đẹp
cao vời phản ảnh chính tình yêu của Thiên Chúa. Ðáp lại với những phản trắc lừa
đảo, đáp lại với những thấp hèn đê tiện, người có niềm tin nơi Thiên Chúa và
tin ở tình người hãy giữ mãi nụ cười của cảm thông, tha thứ và yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét