Lời Chúa: Thứ Sáu sau Chúa nhật XI Thường Niên 19.06.2015
PHÚC ÂM: Mt 6,19-23
Kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng
: “Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư
nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. 20 Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên
trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi. 21 Vì
kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
22 “Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt
anh tốt, thì toàn thân anh sẽ sáng. 23 Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối.
Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào !”
Suy niệm:
Trong con có Chúa
“Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.”
Chúa Giêsu đang nhắc cho mỗi người chúng ta
phải nhận ra kho tàng của mình là gì? Bởi mỗi người đều có quan niệm riêng về
kho tàng riêng của mình, và luôn luôn hướng tâm đến, luôn tìm ra cách bảo vệ an
toàn nhất, và còn muốn kho tàng thêm nhiều ra nữa. Chúa đã tỏ bày cho chúng
ta biết kho tàng chính của mỗi người đó là: chính của cuộc đời mình. và nơi chôn giấu an
toàn nhất, đó là để ở trên trời.
Mắt dùng để nhìn
hay để quan sát người hay các sự việc xảy ra chung quanh; nhưng nếu chỉ dùng mắt
để quan sát rồi đưa đến kết luận ngay, con người sẽ lầm to, vì có những điều ẩn
giấu bên trong con người hay sự vật mà một người không thể nhìn thấy.
Để có kết luận khôn ngoan,
con người cần dùng trí tuệ để suy xét cẩn thận về những điều đã nhìn thấy.
Không phải ai có mắt cũng nhìn thấy; không phải ai có trí khôn cũng biết lựa chọn
cách khôn ngoan. Nhiều người rất tự hào là họ khôn ngoan và sáng suốt, nhưng lại
bị người khác đánh lừa để lấy đi tất cả những gì họ có. Nhiều cha mẹ tự hào là
khôn ngoan, nhưng khi phải chọn vợ chồng cho con lại chọn những người chẳng
mang lại hạnh phúc cho cuộc đời con của họ.
Các bài đọc hôm
nay nhấn mạnh đến hai việc phải quan sát kỹ để nhìn thấy tất cả, và phải có sự
khôn ngoan để lựa chọn những giá trị vĩnh cửu thay vì những giá trị hào nhoáng
bên ngoài. Trong bài đọc I, thánh Phaolô phải dùng đến cách ngài không
muốn, đó là tự hào kể công, để giúp các tín hữu Corintô nhận ra ai là người
thương yêu và lo lắng cho họ thật lòng; chứ đừng vội theo những “tông đồ giả hiệu.” Họ có thể dùng cách
ăn nói khôn ngoan và ngọt ngào của họ như con cáo già, để mê hoặc các tín hữu
non nớt ra khỏi tay của Phaolô và nhất là của Đức Kitô. Trong
Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng khuyên các môn đệ phải dùng mắt sáng và trí khôn
ngoan để nhận ra đâu là những giá trị vĩnh cửu nên theo đuổi, và đâu là những
giá trị hào nhoáng cần phải gạt đi.
Sống Lời Chúa:
Chúng ta phải biết dùng
con mắt để quan sát cẩn thận những việc xảy ra trong trời đất. Một sự quan sát
cẩu thả sẽ dẫn tới việc không đủ chất liệu để làm một kết luận khôn ngoan.
Chúng ta phải dùng trí tuệ, nhất là việc học hỏi Kinh Thánh, để biết phân biệt
sự thật từ những sự gian tà, giá trị vĩnh cửu từ những giá trị tạm thời, người
yêu mình thật từ những người chỉ biết lợi dụng để tìm kiếm lông chiên hay thịt
chiên.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu. Vì nhu cầu của cuộc sống; với sự chung đụng của thế gian, nhiều khi
chúng con không nhận ra được cái quý nhất của chúng con là gì nữa. Tiền bạc, địa
vị, chức quyền,... đã làm lu mờ trí óc của chúng con. Xin Chúa ban cho mọi
thành viên trong gia đình chúng con nhận ra kho tàng chính của chúng con là:
Trong con có Chúa và trong Chúa có con. Để đặt hết tâm trí vào đó mà vui sống.
Lẽ sống:
Thế ư ?
Hakuin là một
thiền sư nổi tiếng tại Nhật Bản, ông sống ẩn dật trên núi. Ngày kia, có một thiếu
nữ con nhà gia giáo bỗng thấy mình có thai. Cô nàng tuyên bố với mọi người rằng
chính thiền sư Hakuin là tác giả của bào thai. Vừa nghe tin này, cả dân làng,
do cha mẹ của cô thiếu nữ dẫn đầu, đã giận dữ kéo đến chòi của vị thiền sư. Họ
la hét, chửi rủa vị thiền sư đủ điều...
Nhưng vốn điềm
tĩnh, nhà sư chỉ biết mỉm cười thốt lên: "Thế ư?". Ai cũng nghĩ đó là
một cách chịu tội. Ai cũng nghĩ chính ông là tác giả của bào thai trong lòng
người thiếu nữ. Khi đứa bé chào đời, thiền sư Hakuin lặng lẽ đến nhận nó và đưa
về chiếc chòi nghèo nàn của mình. Ông bồng lấy nó, nâng niu nó và chăm sóc nó
như chính đứa con ruột của mình.
Nhưng khoảng 18
năm sau, người thiếu nữ bỗng hối hận về hành vi của mình. Cô thú nhận rằng người
cha của đứa bé chính là chàng ngư phủ trẻ trong làng.
Nghe tin này, ai
ai trong làng cũng cảm thấy xấu hổ vì đã nghĩ xấu và nhục mạ một con người đáng
kính. Một lần nữa, dưới sự dẫn đầu của cha mẹ thiếu nữ, cả làng kéo nhau đến
chòi của vị thiền sư. Mọi người sụp lạy tỏ dấu sám hối vì đã xúc phạm đến thanh
danh của vị đạo sĩ thánh thiện. Giữa lúc mọi người đồng thanh tuyên bố sự vô tội
và cứu gỡ danh dự cho mình, vị thiền sư chỉ mỉm cười nói: "Thế ư?".
Hai tiếng "
Thế ư?" của thiền sư Hakuin trên đây xem chừng như cũng cùng một âm điệu với
hai tiếng "Xin vâng" của Mẹ Maria.
Thái độ
điềm nhiên và chấp nhận không chỉ là kết quả của một sự rèn luyện ý chí, nhưng
còn là một thể hiện của niềm tin. Thưa xin vâng trước tiên có nghĩa là
tuyên xưng Tình Yêu không hề lay chuyển của Thiên Chúa. Thưa xin vâng là chấp
nhận đi vào chương trình của Thiên Chúa, trong đó cho dù phải trải qua tăm tối
và thử thách, con người vẫn tin ở sự thành toàn.
Thưa xin vâng
cũng có nghĩa là nói lên niềm tin nơi chính bản thân: dù có yếu hèn, vấp ngã,
con người vẫn luôn là đối tượng của một Tình Yêu chung thủy và là trọng tâm của
một chương trình cao cả mà thiên Chúa đang thực hiện.
Thưa xin vâng cũng có nghĩa là nói lên niềm
tin vào cuộc đời. Cuộc đời này, dù có đen bạc đến đâu, vẫn luôn có một ý nghĩa
và tha nhân, dù có thấp hèn, xấu xa đến đâu, vẫn tiếp tục mang lấy hình ảnh cao
vời của Thiên Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét