PHÚC ÂM: Mt 6,24-34
Anh em đừng lo lắng về ngày mai.
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng
: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc
sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên
Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.
25 “Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết : đừng
lo lắng cho mạng sống : lấy gì mà ăn ; cũng đừng lo lắng cho thân thể : lấy gì
mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc
sao ? 26
Hãy xem chim trời : chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho ; thế
mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao
? 27
Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một
gang tay ? 28
Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì ? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc
lên thế nào : chúng không làm lụng, không kéo sợi ; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết
: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông
hoa ấy. 30
Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc
đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém lòng tin ! 31 Vì thế,
anh em đừng lo lắng tự hỏi : ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây ? 32 Tất cả
những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần
tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức
công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy,
anh em đừng lo lắng về ngày mai : ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái
khổ của ngày ấy.
Suy niệm:
Sự
khôn ngoan bởi trí tuệ và Lời Chúa
“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa
làm tôi tiền của được.”
Chúa Giêsu rất yêu thương những người thuộc
về Người, nên liên tiếp trong những ngày qua Lời Chúa hướng dẫn chúng ta cách sống
với Chúa Cha, với cộng đoàn và với người anh em chung quanh chúng ta: Khi làm việc bố thí,
cầu nguyện và ăn chay, tất cả các việc này cần phải làm cách kín đáo, chỉ có
mình với Chúa Cha, và Ngài sẽ ân thưởng cho chúng ta theo cách của Ngài. Với sự
mật thiết với Ngài, chúng ta mới thấy được tình yêu thương của Ngài, Ngài quan
phòng lo lắng từng chi tiết một, trong đời sống của chúng ta, để khỏi phải nô lệ
tiền của vật chất, nhưng được làm con của Thiên Chúa.
Mắt dùng để nhìn
hay để quan sát người hay các sự việc xảy ra chung quanh; nhưng nếu chỉ dùng mắt
để quan sát rồi đưa đến kết luận ngay, con người sẽ lầm to, vì có những điều ẩn
giấu bên trong con người hay sự vật mà một người không thể nhìn thấy. Để có kết luận khôn
ngoan, con người cần dùng trí tuệ để suy xét cẩn thận về những điều đã nhìn thấy.
Không phải ai có mắt cũng nhìn thấy; không phải ai có trí khôn cũng biết lựa chọn
cách khôn ngoan. Nhiều người rất tự hào là họ khôn ngoan và sáng suốt, nhưng lại
bị người khác đánh lừa để lấy đi tất cả những gì họ có. Nhiều cha mẹ tự hào là
khôn ngoan, nhưng khi phải chọn vợ chồng cho con lại chọn những người chẳng
mang lại hạnh phúc cho cuộc đời con của họ.
Các bài đọc hôm
nay nhấn mạnh đến hai việc phải quan sát kỹ để nhìn thấy tất cả, và phải có sự
khôn ngoan để lựa chọn những giá trị vĩnh cửu thay vì những giá trị hào nhoáng
bên ngoài. Trong bài đọc I, thánh Phaolô phải dùng đến cách ngài không
muốn, đó là tự hào kể công, để giúp các tín hữu Corintô nhận ra ai là người
thương yêu và lo lắng cho họ thật lòng; chứ đừng vội theo những “tông đồ giả hiệu.”
Họ có thể dùng cách ăn nói khôn ngoan và ngọt ngào của họ như của con cáo già,
để mê hoặc các tín hữu non nớt ra khỏi tay của Phaolô và nhất là của Đức Kitô. Trong
Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng khuyên các môn đệ phải dùng mắt sáng và trí khôn
ngoan để nhận ra đâu là những giá trị vĩnh cửu nên theo đuổi, và đâu là những
giá trị hào nhoáng cần phải gạt đi.
Sống Lời Chúa:
Chúng ta phải biết dùng
con mắt để quan sát cẩn thận những việc xảy ra trong trời đất. Một sự quan sát
cẩu thả sẽ dẫn tới việc không đủ chất liệu để làm một kết luận khôn ngoan. Chúng ta phải dùng
trí tuệ, nhất là việc học hỏi Kinh Thánh, để biết phân biệt sự thật từ những sự
gian tà, giá trị vĩnh cửu từ những giá trị tạm thời, người yêu mình thật từ những
người chỉ biết lợi dụng để tìm kiếm lông chiên hay thịt chiên.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn tin vào Lời
Kinh Lạy Cha, mà hằng ngày chúng con thường đọc; để tránh khỏi làm tôi tiền của;
nhưng được làm con của Chúa.
Lẽ sống:
Ai hơn ai?
Trong một khu vườn
tuyệt đẹp kia có nhiều loại hoa đua nhau khoe màu tranh sắc: Hoa Hồng, hoa Hướng
Dương, hoa Vạn Thọ, hoa Cúc, kể cả vài cụm bông Móng Tay và bông Mười Giờ.
Một ngày kia, có
người đến nhìn ngắm những bông hoa đẹp, rồi lấy một cây thước ra đo chiều cao,
chiều dài cũng như đếm số các nụ hoa. Xong ông ta bỏ đi.
Ý thức về chiều
cao và độ lớn của mình, hoa Hướng Dương càng vươn cổ lên cao và nói:
"Trong khắp khu vườn, không hoa nào lớn mạnh như chúng tôi". Nghe nói
thế, hoa Hồng lên tiếng: "Nhưng không hoa nào đẹp và tỏa hương thơm ngát
như chúng tôi". Không chịu thua ai, hoa Vạn Thọ góp lời: "Hai người
nói thế nghe sao phải, to lớn và thơm tho nào có ý nghĩa gì. Hai người làm gì
có được nhiều bông hoa như chúng tôi".
Nghe những loại
hoa trên tranh luận, các loại hoa Cúc, hoa Móng Tay và hoa Mười Giờ cảm thấy tủi
phận. Hoa Móng Tay tìm lời an ủi hoa Mười Giờ: "Bọn mình không đẹp, không
thơm, nhưng được cái là dễ trồng nên được nhiều người ưa thích".Sau đó, khu vườn
trở lại yên lặng trong khoảnh khắc. Nhưng hoa Cúc phá tan sự im lặng nặng nề với
những phát biểu sau đây: "Sao các anh, các chị lại có thể suy nghĩ thế?
Bởi đâu các anh các chị lại tranh nhau về chiều cao, về độ lớn, về vẻ đẹp, về
hương thơm. Anh chị quên rằng: Dù lớn hay nhỏ, dù mạnh hay yếu, dù đỏ hay vàng, mọi bông hoa
đều nhận lãnh hình hài, vẻ đẹp và hương thơm từ bàn tay của Ðấng Tạo Hóa và dưới
mắt Người chúng ta đều như nhau.
Mỗi chúng ta đều được Người ban cho đồng đều
ánh sáng và hơi ấm của mặt trời. Mỗi bông hoa đều được Người cho mưa rơi xuống
gốc và sương sa trên mình như nhau. Ðó là Mầu Nhiệm của lòng quảng đại và khoan
nhân của Thiên Chúa". Sự
phân bì, ghen tuông đã và đang làm khổ đau cho con người cũng bằng tính tự cao,
tự đại hay ít ra tính phân bì, ghen ghét cũng làm cho chúng ta không được thư
thái, bình an.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét