PHÚC ÂM:
Mc
11,11-26
Nhà
Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc. Anh em hãy tin vào Thiên
Chúa.
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
11 Đang khi đám đông reo hò
vang dậy, Đức Giê-su tiến vào Giê-ru-sa-lem và đi vào Đền Thờ. Người rảo mắt
nhìn xem mọi sự, và vì giờ đã muộn, Người đi ra Bê-ta-ni-a cùng với Nhóm Mười
Hai.
12 Hôm sau, khi thầy trò rời
khỏi Bê-ta-ni-a, thì Đức Giê-su cảm thấy đói. 13 Trông thấy ở đàng xa có một cây vả
tốt lá, Người đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người
không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả. 14 Người
lên tiếng bảo cây vả : “Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa !” Các môn
đệ đã nghe Người nói thế.
15 Thầy trò đến
Giê-ru-sa-lem. Đức Giê-su vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang mua bán
trong Đền Thờ, lật bàn của những người đổi bạc, và xô ghế của những kẻ bán bồ
câu. 16
Người không cho ai được mang đồ vật gì đi qua Đền Thờ. 17 Người giảng dạy và nói với họ :
“Nào đã chẳng có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi
dân tộc sao ? Thế mà các người đã biến thành sào huyệt của bọn cướp !” 18 Các
thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy, thì tìm cách giết Đức Giê-su. Quả thế, họ sợ
Người, vì cả đám đông đều rất ngạc nhiên về lời giảng dạy của Người. 19 Chiều
đến, Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành.
20 Sáng sớm, khi đi ngang
cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ. 21 Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa
Đức Giê-su : “Kìa Thầy xem : cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi !” 22 Đức
Giê-su nói với các ông : “Anh em hãy tin vào Thiên Chúa. 23 Thầy bảo thật anh em : nếu có ai
nói với núi này : ‘Dời chỗ đi, nhào xuống biển !’, mà trong lòng chẳng nghi
nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ được như ý. 24 Vì thế,
Thầy nói với anh em : tất cả những gì anh em cầu xin, anh em cứ tin là mình đã
được rồi, thì sẽ được như ý. 25 Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện
bất bình với ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời,
cũng tha lỗi cho anh em. [26 Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh
em là Đấng ngự trên trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em].”
Suy niệm:
Đền thờ
tâm hồn
Người giảng dạy
và nói với họ: “Nào
đã chẳng có lời chép rằng: Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện dành cho mọi
dân tộc sao? Thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp.”
Trong lần này
Chúa Giêsu đến trong Đền Thờ Giêrusalem với tư cách là một ngôn sứ. Nên khi Người thấy
nơi này biến thành nơi mua bán như là hang trộm cướp; Người đã có hành động dứt
khoát, đánh đuổi tất cả ra khỏi Đền Thờ. Đồng thời Người lên tiếng để đánh thức
hết những ai đang toan tính, đang suy nghĩ, đang làm công việc sai trái đối với
Đền Thờ thì phải biết chỉnh sửa lại.
Thiên Chúa tạo dựng
mọi sự trong vũ trụ là cho một mục đích, chẳng có gì gọi là ngẫu nhiên mà có
hay không mang một mục đích nào cả. Ví dụ, tạo dựng cây cỏ cho bò ăn; khi bò lớn,
bò trở thành thịt cho con người ăn hay để cày bừa; khi con người tăng trưởng,
con người trở thành hữu ích cho tha nhân phần xác, hay rao giảng Tin Mừng để
đưa con người về cho Thiên Chúa. Vật nào hay người nào không sinh hoa kết quả
hay không đạt được mục đích sẽ bị Thiên Chúa loại ra ngoài để lấy chỗ cho vật
khác hay người khác biết sinh lợi cho Ngài.
Các bài đọc hôm
nay nhằm giúp con người hiểu thấu ơn gọi và mục đích của họ trong cuộc đời. Trong
bài đọc I, tác giả Sách Huấn Ca so sánh giữa hai dòng dõi: Một bên là dòng dõi
vô danh, chẳng để lại gì cho hậu thế, họ qua đi như chẳng bao giờ có
mặt trong cuộc đời, và con cháu họ cũng sống cuộc đời vô nghĩa như họ vậy. Một bên là dòng dõi
của những người công chính, họ biết sống theo mục đích mà Thiên Chúa
đã tiền định cho họ, con cháu họ cũng biết noi gương sống cuộc đời công chính
và ngay lành như họ; và cứ thế dòng dõi họ sẽ tồn tại đến muôn đời.
Cây vả hay Đền
Thờ có lẽ được Chúa Giêsu ví với dân thành Jerusalem. Thiên Chúa chờ đợi họ
thay đổi đã biết bao năm rồi, nhưng họ đã không sinh hoa kết quả gì cả. Một sự
kiện lịch sử đáng chú ý là Đền Thờ Jerusalem bị phá hủy bình địa xảy ra chỉ ít
lâu sau đó (vào năm 70 AC); và từ đó đến nay mọi dân tộc trên khắp địa cầu thờ
phượng Chúa, không phải ở Jerusalem; nhưng trong thần khí và sự thật.
Đạo không phải chỉ là những lễ nghi trong
Đền Thờ. Điều quan trọng nhất của đạo là niềm tin vững mạnh của người tín hữu
vào Thiên Chúa.
Chúa Giêsu nhấn mạnh điều này với các môn đệ: “Thầy bảo thật anh em: nếu có
ai nói với núi này: “Dời chỗ đi, nhào xuống biển!” mà trong lòng chẳng
nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ được như ý. Vì thế, Thầy
nói với anh em: tất cả những gì anh em cầu xin, anh em cứ tin
là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý.”
Ngoài ra, tình yêu đối với Thiên Chúa được
biểu lộ qua tình yêu dành cho tha nhân. Người dạy họ: “Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với
ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng tha lỗi
cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Đấng ngự trên
trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em."
Sống Lời Chúa:
Mỗi
người chúng ta sống trong bậc gia đình đều được Thiên Chúa trao ban cho một số
người con hay tín hữu để được huấn luyện. Chúng ta hãy chu toàn nhiệm vụ bằng
cách giáo dục họ theo đường lối Thiên Chúa và chỉ đường cho họ tới với Ngài.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu. Chúa đã xem tâm hồn và thân xác của chúng con là Đền Thờ của Chúa
Thánh Thần, nhờ phép Rửa Tội và ơn Cứu Độ của Chúa. Xin cho mọi thành viên
trong gia đình chúng con luôn biết giữ gìn mình bằng những Bí tích mà Chúa đã
ban cho, để chúng con khỏi phải bị Chúa quở trách.
Lẽ sống:
Ðỉnh cao
Ðỉnh Everest cao
nhất thế giới của dãy Hy Mã Lạp Sơn như có một ma lực hấp dẫn những người leo
núi thiện nghệ. Ai đã vướng vào môn thể thao leo núi xem đó như là một giấc mơ,
nếu ngày nào đó họ đặt được chân trên đỉnh núi cao 8,880 thước, quanh năm phủ
tuyết này, nhưng chỉ có một số ít người thực hiện được giấc mộng ấy và rất nhiều
người đã bỏ mình dọc theo con đường lên đỉnh.
Trên những con
đường ấy, người ta thấy hai bia mộ ghi những dòng chữ sau đây: bia thứ nhất đề
"Họ thấy được lần cuối cùng trong lúc gắng sức leo lên". Và bia thứ
hai tưởng niệm một huấn đạo viên chỉ viết vỏn vẹn một câu "Ông ta chết
trong lúc đang leo".
Nếu đời sống là một cuộc tranh đấu không
ngừng thì để sống đạo và hành đạo cũng thế. Ðiều quan trọng không phải là thành
công hay thất bại, mà là chỗi dậy và tiến bước. Phải gọi là thẳng
tiến thì đúng hơn, vì câu tâm niệm của các Kitô hữu phải là: "ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua, nhưng kém hơn ngày
mai". Bí quyết thành công thứ hai là không bao
giờ chúng ta nên đi trên con đường nên thánh một mình, hãy noi gương những người
đi trước, những thánh nhân và hãy cùng nhau tiến bước. Và nhất là hãy đi vào những
vết chân Chúa Giêsu đã để lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét