Phúc Âm : Ga 15,1-8
Ai ở lại trong Thầy, và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy
sinh nhiều hoa trái.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ
rằng : “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. 2 Cành
nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi ; còn cành nào
sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. 3 Anh em
được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. 4 Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại
trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn
liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
5 “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở
lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái,
vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. 6 Ai không ở lại trong Thầy, thì bị
quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho
nó cháy đi. 7 Nếu
anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ
xin, anh em sẽ được như ý. 8 Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là : Anh em sinh
nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.”
Suy niệm:
Sinh nhiều hoa trái
Ai trồng cây cũng mong được ăn quả. Muốn có quả, cũng phải lắm
công phu. Không phải cứ xanh tốt lớn mạnh là có quả. Có những ruộng lúa xanh
tốt, nhưng chỉ tốt lá, nên chỉ cho những bông lúa lép. Có những cây xum xuê
cành lá, nhưng đến mùa chẳng thấy quả nào. Xanh tốt như thế không phải là thành
công, nhưng là thất bại. Cành lá chỉ là phụ, hoa quả mới là chính. Được điều
phụ mất điều chính, đó là thất bại. Đức Giêsu quan sát cây nho và thấy rằng
một cây nho muốn có nhiều hoa quả cần phải có hai điều kiện sau đây:
Điều kiện thứ
nhất: Cành phải liên kết với
cây. Cành không liên kết với cây, không thể sinh hoa kết quả. Cành không liên
kết với cây khi dòng nhựa nuôi dưỡng thân cây bị tắc nghẽn không luân lưu sang
cành. Có những con sâu con bọ đục khoét làm cho cành cây bị thương tổn, không
còn tiếp nhận được nguồn nhựa sống của thân cây truyền sang. Chỉ khi cành kết
hiệp chặt chẽ với cây, dòng nhựa từ cây mới truyền sang cành, cho cành trổ sinh
hoa trái.
Điều kiện thứ
hai: Cành lá phải được cắt
tỉa. Ai đã trồng nho thì biết: Nếu cứ để cành lá phát triển tự do, cây sẽ xanh
tươi coi rất đẹp mắt nhưng không có hoa trái. Muốn cây có quả, phải tỉa bớt
cành lá. Việc cắt tỉa làm cho dòng nhựa không bị phân tán, nhưng tập trung vào
những cành chính, dồn vào cho hoa sung sức, cho quả đầy đặn.
Đức Giêsu muốn dùng hình ảnh cây nho để nói về đời sống đạo của
ta. Đời sống của ta được sánh ví như đời sống của cây nho.
Cũng như người trồng nho muốn cho vườn nho của mình không bị tàn
lụi, nhưng phát triển, sinh hoa kết quả, Đức Chúa Cha đã tạo dựng nên con người
không phải để con người tàn lụi đi, nhưng để con người phát triển, sinh hoa kết
quả và tồn tại.
Để được phát triển, con người cũng cần những điều kiện.
Điều kiện thứ
nhất: Phải kết hiệp mật thiết
với Đức Giêsu. Như cành nho phải liên kết với thân nho mới sinh hoa kết quả, ta
phải liên kết mật thiết với Đức Giêsu. Người là nguồn cội sự sống của ta. Tách
lìa Người, ta không thể sống, càng không thể phát triển được. Người là dòng
sông ân sủng. Khi ta kết hiệp với Người, ân sủng tuôn đổ vào linh hồn, làm cho
ta được sống và sống sung mãn. Ân sủng thấm nhập nội tâm, uốn nắn tình cảm,
củng cố ý chí, sinh ra những hoa trái thiêng liêng trong tư tưởng, lời nói,
việc làm. Sự kết hiệp mật thiết với Chúa làm cho ta sống sự sống của Người, nói
lời nói của Người, hành động theo gương của Người, phán đoán theo chuẩn mực của
Người, nhìn con người và sự việc bằng cặp mắt của Người, yêu thương bằng trái
tim của Người. Khi sự kết hiệp đã đến mức hoàn hảo, chính Người hành động qua
ta và vì thế, những hoa trái sẽ vô cùng phong phú.
Điều kiện thứ
hai: Phải chịu cắt tỉa. Cành
nho muốn sai trái phải chịu tỉa bớt những cành lá rườm ra. Cũng thế, linh hồn
phải để Chúa cắt tỉa nhưng gì dư thừa cản trở ơn thánh sinh hoa kết quả. Phải
cắt tỉa những ý muốn riêng tư để chuyên tâm tìm thánh ý Thiên Chúa. Phải cắt
tỉa những hình thức bề ngoài để chìm vào nội tâm sâu lắng. Phải cắt tỉa những
phô trương quyền lực để mặc lấy tâm tình đơn sơ khiêm nhuờng. Chúa cắt tỉa ta
bằng những thất bại ta gặp phải. Chúa huấn luyện ta bằng những lời phê bình chỉ
trích của những người chung quanh. Chúa mãi dũa ta bằng những nghi kỵ hiểu lầm
của người khác. Chúa đào tạo ta trong những phản bội của người thân tín. Việc
cắt tỉa làm cho ta đau đớn, nhưng đem lại những lợi ích vô cùng phong phú.
Chính Đức Giêsu đã làm gương cho ta khi Người sống kết hiệp mật
thiết với Đức Chúa Cha. Sự kết hiệp ấy được diễn tả qua việc Người chuyên tâm
cầu nguyện và luôn luôn làm theo ý Chúa Cha. Người đã để cho Chúa Cha cắt tỉa
khi Người từ bỏ ý riêng, nhận uống chén đắng, nhận vác thập giá, nhận lấy cái
chết tủi nhục. Chính vì thế, Người đã sinh hoa trái dồi dào nuôi sống tất cả
chúng ta. Chính vì thế, Người đã trở nên gốc nho sung mãn sự sống để chuyển
thông cho chúng ta.
ĐTGM.
Giuse Ngô Quang Kiệt
Cầu
nguyện:
Lạy Đức Giêsu là Cây Nho
Thật, xin cho con biết kết hiệp mật thiết với Chúa. Xin hãy cắt tỉa những gì vô
ích trong con để con sinh nhiều hoa trái thiêng liêng như Chúa mong ước. Amen.
Lẽ sống:
Ði về đâu?
Tiền tài danh vọng không
làm cho con người hạnh phúc... Ðó là điều mà người ta thường nói khi bàn về cái
chết của cô đào Marilin Monroe cách đây hơn hai chục năm... Nay, người ta cũng
lặp lại điều đó với nữ danh ca Dalida, người Pháp gốc Ai Cập... Dalida đã tự vận
vào hôm 03/5/1987 tại nhà riêng của cô ở Montmartre, Paris, lúc cô được 54 tuổi.
Sinh năm 1933 tai Le Caire
với tên thật là Yolande Gigliotti, đã trở nên một ca sĩ nổi tiếng và được hâm mộ
trên khắp thế giới, kể cả ở Việt Nam, nhờ giọng ca đầy truyền cảm của cô. Những
người thuộc thế hệ 50 và 60 không thể quên những bài "Bambino",
"Gigi l'amorose"... do cô trình diễn. Danh vọng đã không đủ để thỏa
mãn cô. Ngày 27/02/1967, cô đã thử một lần tự tử, rồi được cứu sống.
Tự tử cũng là một thể hiện
nỗi khao khát khôn cùng trong lòng người: đó là khao khát hạnh phúc. Khi cuộc đời
này không còn là một đáp trả cho nỗi khao khát ấy, nhiều người đã tự mình tìm đến
cái chết như một giải thoát.
Khủng hoảng trầm trọng nhất
của xã hội ngày nay phải chăng không là khủng hoảng về ý nghĩa của cuộc sống.
Con người sinh ra để làm gì? Con người sẽ đi về đâu? Sau cái chết những gì đang
thực sự chờ đợi con người... Ðó là những câu hỏi lớn mà con người ngày nay, khi
đứng trước những mâu thuẫn trong cuộc sống, không ngừng đặt ra cho mình.
Con người bởi đâu mà ra,
con người sẽ đi về đâu? Ðó là ý nghĩa và giá trị của cuộc sống? Ðó là những câu
hỏi mà chúng ta không ngừng tự đặt ra cho mình.
Chúng ta hãy cảm tạ Chúa, bởi vì, nhờ Ðức
Tin, chúng ta tìm được ánh sáng cho những câu hỏi ấy.
Nhân loại đang mỗi lúc phải đương đầu với
những thách đố lớn của cuộc sống. Người Kitô được trang bị bởi Ðức Tin đang nằm
giữa một vai trò quan trọng giai đoạn này. Ánh sáng Ðức Tin, cần phải được chiếu
sáng trong cuộc sống của người Kitô để nhờ đó, những người xung quanh cũng tìm
ra được ý nghĩa và giá trị cũng như hướng đi đích thực của cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét