PHÚC ÂM:
Ga
16,20-23a
Niềm
vui của anh em, không ai lấy mất được.
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với
các môn đệ rằng : “Thật, Thầy bảo thật anh em : anh em sẽ khóc lóc và than van,
còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở
thành niềm vui. 21
Khi sinh con, người đàn bà lo buồn vì đến giờ của mình ; nhưng sinh con rồi,
thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui vì một con
người đã sinh ra trong thế gian. 22 Anh em cũng vậy, bây giờ anh em lo buồn, nhưng
Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng ; và niềm vui của anh em, không
ai lấy mất được. 23a Ngày ấy, anh em không còn phải hỏi Thầy gì nữa.”
Suy niệm:
Niềm
vui trong Chúa
Con người thường hay bị nản lòng trước những gian nan, khổ cực, và
thất bại; đồng thời dễ nhiệt thành trước những vinh quang, vui sướng, và thành
công. Nhưng cả hai thái độ là hai khía cạnh của cuộc đời như một đồng tiền hai
mặt: chấp nhận cuộc đời là phải chấp nhận cả hai.
Các Bài Đọc hôm nay giúp
chúng ta nhìn ra hai khía cạnh này qua những ví dụ và trường hợp cụ thể trong đời
sống. Trong Bài Đọc I, Phaolô có lẻ cảm thấy mệt mỏi và chán nản khi thấy
sự cố gắng của mình không mang lại kết quả như lòng mong ước, lại còn phải chịu
bao nhiêu những trái ý thử thách như hiểu lầm, đòn vọt, tù đày, nhất là những
quấy nhiểu của những đồng hương Do thái. Nhưng Thiên Chúa vẫn ở với và bảo vệ
ông; nên ông tiếp tục ở lại và xây dựng giáo đoàn Corintô. Trong Phúc Âm,
Chúa Giêsu ví Cuộc Thương Khó sắp tới của Ngài như một sản phụ sắp sinh con.
Các môn đệ sẽ lo sợ và buồn phiền vì những đau khổ xảy ra cho Ngài và cho các
ông; nhưng Ngài muốn các ông nhìn tới niềm vui trọn vẹn mà không ai có thể tước
đoạt khỏi các ông, khi các ông chứng kiến Ngài sống lại vinh quang.
“Thật Thầy bảo thật anh em: anh em sẽ khóc lóc và than van, còn thế
gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở hành niềm
vui”.
Tin Mừng luôn đòi hỏi
chúng ta phải vượt qua những gì thuộc về thế gian. Chính Chúa Giêsu đã chiến thắng
thế gian rồi. Nhờ
Phép Rửa và các Bí Tích mà chúng ta đang nhận lãnh, chúng ta đang được sống
trong Người, và Người đang sống trong chúng ta; Chính vì nhờ đó mà chúng ta đang
thắng thế gian. Nhưng không vì thế mà tự mãn, không gìn giữ sự chiến thắng đó.
Sống Lời Chúa:
Chúng ta phải hiểu rõ đau khổ và vinh quang là hai mặt của cuộc đời
trong Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa, để luôn trung thành với ơn gọi của mình,
và sống bình an khi gian nan khốn khó xảy đến. Chúng ta đừng bao giờ chạy trốn đau khổ và chạy
theo những thú vui nhất thời của thế gian; vì nếu chúng ta không trung thành với
Thiên Chúa, chúng ta sẽ không được hưởng niềm vui của các chứng nhân trung
thành.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con biết cầu nguyện để
vượt thắng những thử thách trong đời sống của chúng con, để chúng con có niềm
vui trong Chúa.
Lẽ sống:
Ta không kết án con
Tại
nhà thờ chánh tòa Wurzburg trong miền Baviere, Tây Ðức, có một tượng thánh giá
rất nổi tiếng được tạm trổ vào khoảng thế kỷ 14. Trên những tượng thánh giá,
thông thường đôi tay Chúa Giêsu giang ra và bị đóng vào gỗ giá. Riêng đôi tay
của Chúa Giêsu trên tượng thánh giá tại nhà thờ chánh tòa Wurzburg thì khác
hẳn: thay vào bị giang ra và bị đóng vào gỗ giá, hai cánh tay của Chúa lại
khoanh trước trái tim như thể đang ôm vào lòng một người nào đó.
Người
dân địa phương truyền tụng rằng trong cuộc chiến tranh tôn giáo giữa tin lành
và công giáo vào giữa thế kỷ 17, một người lính chống công giáo đã vào nhà thờ
này. Nhìn thấy trên đầu Thiên Chúa có một triều thiên bằng vàng, anh sinh lòng
tham, bắc thang leo lên để đánh cắp. Khi anh vừa đưa tay tháo gỡ triều thiên
thì đôi cánh tay của Chúa Giêsu bỗng được tháo gỡ. Chúa Giêsu giang tay ôm trọn
lấy anh vào lòng, với tất cả trìu mến. Người lính chết lịm trong vòng tay âu
yếm của Chúa Giêsu.
Người
ta tìm thấy xác của anh dưới chân thánh giá!
Kể
từ ngày đó, hai cánh tay của Chúa Giêsu không còn giang ra và bị đóng vào lỗ đinh
nữa, nhưng được khoanh trước trái tim trong tư thế đang ôm chầm lấy một người
nào đó.
Du
khách nhìn lên thập giá đều có cảm tưởng như ánh mắt của Chúa Giêsu nhìn mình
và nghe có tiếng thì thầm: "Ta không hề kết án con".
"Thiên Chúa yêu thương
thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài", đó là chân lý cơ bản nhất trong Kitô giáo. Tất cả cuộc đời của
Chúa Giêsu, cái chết của Ngài trên thập giá: đó là ngôn ngữ qua đó muốn nói với
chúng ta rằng Ngài yêu thương chúng ta, yêu thương đến nỗi sẵn sàng để cho Người
Con Một của Ngài chết thay cho chúng ta.
Thiên
Chúa yêu thương con người:
điều đó không có nghĩa là Ngài yêu thương con người một cách trìu tượng, yêu thương
con người như một đám đông hay như một con số. Thiên Chúa yêu thương con người
bằng một tình yêu cá biệt, nghĩa là mỗi người chúng ta đối với Ngài như thể là
người duy nhất hiện hữu trên trần gian này. Mỗi người là một lịch sử, mỗi người
chiếm trọn tình yêu của Chúa.
Thiên Chúa yêu thương tôi,
nghĩa là Ngài chỉ muốn điều thiện cho tôi. Ðiều thiện ấy có thể vượt khỏi suy
tính, đo lường của tôi. Do đó, cho dẫu có gặp trăm nghìn đớn đau, vất vả, chúng
ta cũng hãy tin rằng Thiên Chúa đang yêu thương chúng ta. Ngài yêu thương tôi đến
độ làm mọi cách để cho mọi sự đều quy về điều thiện hảo cho tôi. Một cơn bệnh,
một sự thất bại, một cái chết, một sự mất mát và ngay cả tội lỗi: tất cả đều là
những cơ may để Ngài ban cho tôi một ơn phúc cao cả hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét