PHÚC ÂM: Mt 13,10-17
“Mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em có phúc vì được
nghe.” (Mt 13,16)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
10 Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su rằng : "Sao
Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ ?" 11Người đáp : "Bởi vì anh em thì được ơn hiểu
biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không. 12Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa ;
còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất. 13 Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với
họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu. 14 Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm
của ngôn sứ I-sai-a, rằng : Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng
hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy ; 15 vì lòng dân này đã ra chai đá : chúng đã
bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán
cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.
16 "Còn anh em, mắt anh em thật có phúc
vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe. 17Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và
nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được
thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.
Suy niệm:
Kito hữu
thật có phúc
Trong ngày Hài Nhi Giêsu được cha mẹ Người
dâng trong đền thờ, ông già Si-mê-on tràn ngập hạnh phúc vì được gặp và bồng ẵm
Đấng Cứu Thế. Quá xúc động trước diễm phúc lớn lao ấy, ông đã dâng lên Thiên
Chúa lời ca ngợi: “Giờ đây xin để tôi tớ này được an bình ra đi, vì chính mắt con được thấy
ơn cứu độ” (Lc 4,30-31). Nếu chỉ tiếp xúc với Đức Ki-tô trong giây
lát mà ông Si-mê-on đã thấy mình có phúc, thì các môn đệ, những người đang thụ
giáo với Thầy Giêsu, càng có phúc hơn nữa. Sở dĩ họ được gọi là “có phúc” vì họ
đang được nghe tận tai những lời của Đấng mà các tiên tri loan báo nhưng không
được gặp, được thấy tận mắt Đấng mà cha ông họ mong đợi nhưng không được xem thấy.
Được gặp gỡ Đấng
Cứu Thế là diễm phúc lớn nhất, ngoài ra không còn điều gì khác đáng mơ ước nữa.
Sống Lời Chúa:
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu lên án
những kẻ nghe Lời Chúa nhưng không tin, những kẻ đã chứng kiến những hành động
và phép lạ của Người nhưng vẫn cứng lòng, vẫn không đón nhận sứ điệp của Chúa.
Họ “nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu” vì họ không chú tâm nghe, không để
trí lòng suy gẫm, và tâm hồn họ khép lại không thể đón nhận mầu nhiệm Nước Trời.
Nước Trời chỉ dành cho những ai có tâm hồn đơn sơ, chân thành, yêu mến và tin tưởng
cũng như những người có lòng ước ao muốn biết về chân lý của Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho chúng con được hưởng mối phúc của người biết lắng nghe và
thực hành Lời Chúa, để Lời Chúa được lớn lên trong tâm hồn chúng con và trổ
sinh hoa trái là các việc lành phúc đức, và mang lại cho chúng con ơn cứu độ.
Lẽ sống:
Lúa mì và hoa mồng gà
Hòa Lan là một
nước nổi tiếng về hoa. Ở phía bắc Hòa Lan, có những cánh đồng hoa chạy dài tắp
tít vượt cả tầm nhãn giới. Nhiều loại hoa sặc sỡ tuyệt đẹp làm say mê khách du
lịch. Phía nam của Hòa Lan, trái lại, chỉ có những cánh đồng lúa mì bát ngát và
khi lúa chín thì khắp nơi chỉ còn là một màu vàng ối làm nổi bật màu đỏ tím của
những bông hoa mồng gà.
Cảnh đó đẹp với
thi sĩ và họa sĩ nhưng rất đáng buồn đối với nông gia vì mồng gà càng sặc sỡ
thì vụ lúa càng kém. Chẳng có cách nào nhổ hết được những cây mồng gà này mà
không làm hư hại lúa, đằng khác hoa mồng gà càng nhiều và càng đẹp thì khách du
lịch càng làm hư hại lúa nhiều, mỗi khi họ nhảy xuống ruộng để hái hoa.
Sự chung đụng của
lúa mì và hoa mồng gà: đó là bức tranh tuyệt hảo của nhân loại chúng ta. Thiên
Chúa tạo dựng lúa mì để nuôi sống chúng ta, nhưng Người cũng cho hoa mồng gà mọc
lên để làm vui mắt chúng ta. Có lúa mì thì cũng có hoa mồng gà. Có nhà nông thì
cũng có thi sĩ, họa sĩ.
Thiên Chúa cho nắng
mưa hòa nhịp với nhau. Người nông gia không thể đòi hỏi chỉ có mưa cho lúa tốt.
Người nghệ sĩ không thể đòi hỏi chỉ có ánh mặt trời... Sống là biết chấp nhận sự đa diện của vũ trụ
như một bức tranh tuyệt hảo. Sống là biết lấy đau khổ, mất mát của mình làm hạnh
phúc cho người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét