PHÚC ÂM: Mt 11,20-24
"Trong ngày phán xét, Tyro và Siđon sẽ được xét xử khoan dung
hơn các ngươi". (Mt 11,22)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
20 Bấy giờ Người bắt đầu quở trách các thành
đã chứng kiến phần lớn các phép lạ Người làm mà không sám hối :
21 "Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din !
Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà
được làm tại Tia và Xi-đôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc tro lên đầu tỏ lòng
sám hối. 22 Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay : đến ngày phán xét, thành
Tia và thành Xi-đôn còn được xử khoan hồng hơn các ngươi. 23 Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ
được nâng lên đến tận trời ư ? Ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ ! Vì nếu các
phép lạ đã làm nơi ngươi mà được làm tại Xơ-đôm, thì thành ấy đã tồn tại cho
đến ngày nay. 24 Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay : đến ngày phán xét, đất Xơ-đôm
còn được xử khoan hồng hơn các ngươi."
Suy niệm:
Trách nhiệm
đáp trả
Càng nhận lãnh
nhiều ơn huệ chúng ta càng phải có trách nhiệm đáp trả. Những ai đã lãnh nhận
nhiều thì lại càng phải phân phát, cho đi. Vì thế, Chúa Giêsu quở trách những
thành đã chứng kiến nhiều phép lạ mà không chịu sám hối.
Những người Công
giáo chúng ta lãnh nhận rất nhiều từ Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã để lại trong
Giáo hội tất cả những phương tiện cần thiết cho ơn cứu rỗi và việc nên thánh của
chúng ta. Ngài đã cung cấp cách đầy đủ những phương tiện đó cho chúng ta. Tuy
nhiên, đôi khi chúng ta không sốt sắng đọc Kinh Thánh, và chúng ta không tận dụng bí tích sám hối. Nhiều người Công giáo
xem việc tham dự thánh lễ Chúa nhật như một bó buộc hơn là một ngày lễ ân huệ.
Và biết bao những ơn lành mà chúng ta lãnh nhận hằng ngày? Chúng ta có đáp trả
và tạ ơn Chúa về những ơn lành đó không?
Ước gì chúng ta quảng đại đáp trả những ơn
lành của Thiên Chúa để chúng ta không bị Chúa quở trách.
Sống Lời Chúa:
Ðức Giêsu trách các dân Corozain, Bethsaiđa
và Capharnaum. Họ được chứng kiến bao nhiêu phép lạ mà vẫn cứng lòng. Thành Siđon
xưa nghe tiên tri Giona giảng dạy mà biết ăn năn hối cải. Còn bây giờ có ai cao
trọng bằng Ðức Giêsu con Thiên Chúa. Chính Ngài dạy bảo mà họ còn cứng lòng chối
từ. Họ sẽ bị phán xét nặng nề.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin tha thứ cho chúng con, xin giúp chúng con biết hối cải, sửa
mình luôn. Xin cho chúng con biết bén nhạy để nhận ra tiếng Chúa thúc giục
chúng con, cảnh cáo chúng con. Xin đừng để lời án phạt trên các thành kia lại ứng
nghiệm nơi chúng con.
Lẽ sống:
Những niềm vui
nhỏ
Biết tận hưởng
những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong những bí quyết của hạnh
phúc.
Người Nhật Bản
thường kể câu chuyện như sau: Một người đàn ông nọ đi qua một cánh đồng, thình
lình bị cọp đuổi... Anh ta chạy bán sống bán chết mà vẫn không tìm ra chỗ dung
thân. Anh chạy mãi để rồi cuối cùng thấy mình đứng bên bờ vực thẳm. Phía sau
lưng, con cọp vẫn không buông tha. Không còn biết làm gì nữa, người đàn ông phải
lấy sức để đu lên một cành cây bắc qua vực thẳm. Nhìn xuống dưới thung lũng,
anh ta lại thấy một con cọp khác cũng đang nằm chờ chực. Người đàn ông đáng
thương chỉ còn niềm hy vọng duy nhất: đó là nằm chờ đợi cho đến khi hai thú vật
mệt mỏi bỏ đi... Chờ đợi trong lo sợ vẫn là cực hình lớn lao nhất đối với con
người.
Giữa lúc anh ta
đang phải chiến đấu với sợ hãi và mệt mỏi, thì tình cờ bỗng có hai con chuột bỗng
từ đâu xuất hiện trên chính cành cây anh đang đu vào. Hai con vật bắt đầu gặm
nhấm lớp vỏ xung quanh cành cây. Bình thường, chuột là một trong những loài thú
mà anh gớm ghiếc nhất vì sự dơ bẩn của nó. Tiếng kêu của nó cũng là một âm
thanh làm cho lỗ tai anh khó chịu. Thế nhưng, trong cơn sợ hãi tột cùng này,
người đàn ông bỗng nhìn thấy hai con chuột thật đáng yêu. Những hàm răng mũm
mĩm của chúng trông dễ thương làm sao! Tiếng kêu của hai con vật cũng trở thành
một âm thanh êm dịu hơn tiếng gầm thét của hai con cọp.
Giữa lúc anh
đang theo dõi từng động tác của hai con chuột, thì một con chim bỗng từ đâu bay
lại, thả rớt trên cành cây một trái dâu rừng. Anh đưa tay nhặt lấy trái dâu và
thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái rừng bỗng nên thơ đáng yêu lạ lùng.
Thiên Chúa tạo dựng
con người để được sống hạnh phúc và hạnh phúc ngay từ trên cõi đời này. Do đó,
hạnh phúc không chỉ đến trong cuộc sống mai hậu, hạnh phúc không hẳn nằm ở
ngoài tầm tay với con người. Kitô giáo không chỉ hướng chúng ta đến hạnh phúc đời sau,
nhưng còn mời gọi chúng ta hưởng niềm hạnh phúc ấy trong cõi đời này.
Mang lấy thân phận
con người, nhập cuộc vào trần gian này, Chúa Giêsu như mang hạnh phúc Thiên
Ðàng đến với con người.
Ngài mời gọi
chúng ta hưởng niềm hạnh phúc ấy, Ngài nói với chúng ta rằng cuộc sống trần
gian này là một cuộc đời đáng sống.
Chấp nhận cuộc sống, chấp nhận chính bản
thân, chấp nhận ngay cả những nghịch cảnh trong cuộc sống: đó chính là bí quyết
của hạnh phúc trên đời này.
Bí quyết của hạnh phúc cũng chính là biết
đón nhận những niềm vui nhỏ trong cuộc sống mỗi ngày.
·
Có những
ngày tù đày,
chúng ta mới thấy được giá trị của hai chữ tự do.
·
Có sống
xa gia đình,
chúng ta mới nhung nhớ những ngày sống bên những người thân.
·
Có những
lúc nằm quằn quại trên giường bệnh, chúng ta mới thấy được giá trị của sức
khỏe...
Cuộc sống của
chúng ta tràn ngập những niềm vui nhỏ mà chỉ khi nào mất đi, chúng ta mới cảm
thấy luyến tiếc.
·
"Hãy
quẳng gánh lo đi và vui sống": đó là lời kêu gọi Chúa Giêsu không ngừng
nhắn gửi cho chúng ta khi Ngài mời gọi chúng ta chiêm ngắm hoa huệ ngoài đồng
và chim chóc trên rừng...
·
"Hãy
quẳng gánh lo đi và vui sống": có nghĩa là đón nhận từng phút giây
trong cuộc sống với cảm mến và hân hoan.
·
"Hãy
quẳng gánh lo đi và vui sống": cũng có nghĩa là biết nhìn thấy xuyên
qua những mất mát, thua thiệt, và ngay cả tội lỗi, bàn tay quan phòng nâng đỡ của
Chúa...
Chúa Giêsu không
bao giờ loan báo cái chết một cách riêng rẽ, Ngài luôn gắn liền nó với sự Phục
Sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét