Thánh Ê-li-sa-bét, Bồ Đào Nha
PHÚC ÂM: Mt 9,18-26
Đức Giê-su nói với bà: “Này chị, cứ yên tâm, lòng tin của chị đã cứu
chữa chị.” Và từ giây phút ấy, bà được khỏi bệnh. (Mc 9,22)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
18 Người còn đang nói với họ như thế, thì
bỗng một vị thủ lãnh đến gần bái lạy Người và nói : "Con gái tôi vừa mới
chết. Nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó sẽ sống." 19 Đức Giê-su đứng dậy đi theo ông ấy, và các
môn đệ cũng đi với Người.
20 Bỗng một người đàn bà bị băng huyết đã
mười hai năm tiến đến phía sau Người và sờ vào tua áo của Người, 21 vì bà nghĩ bụng : "Tôi chỉ cần sờ
được vào áo của Người thôi là sẽ được cứu !"22 Đức Giê-su quay lại thấy bà thì nói :
"Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con." Và ngay từ
giờ ấy, bà được cứu chữa.
23 Đức Giê-su đến nhà viên thủ lãnh ; thấy
phường kèn và đám đông xôn xao, Người nói : 24 "Lui ra ! Con bé có chết đâu, nó ngủ
đấy !" Nhưng họ chế nhạo Người. 25 Khi đám đông bị đuổi ra rồi, thì Người đi
vào, cầm lấy tay con bé, nó liền trỗi dậy. 26 Và tin ấy đồn ra khắp cả vùng.
Suy niệm:
Thiên Chúa yêu thương con
người
Tin Mừng hôm nay
ghi lại một vài cử chỉ của Chúa Giêsu đối với con người: một vị kỳ mục đến xin
Ngài cứu đứa con vừa chết, người đàn bà mắc bệnh loạn huyết chi khấn thầm và sờ
đến gấu áo của Ngài, cả hai đại diện của đủ mọi tầng lớp mà Chúa Giêsu gặp gỡ
hàng ngày. Ngài không loại trừ bất cứ hạng người nào, bất cứ giai cấp nào trong
xã hội, bởi vì tất cả đều là đối tượng của tình yêu Thiên Chúa. Vị kỳ mục đã
tìm đến với Chúa, người đàn bà đã len lỏi giữa đám đông để sờ vào Ngài, đó là
hình ảnh của sự tìm kiếm mà con người không ngừng thực hiện để đến với Chúa. Nhưng
thật ra, chính Thiên Chúa mới là Ðấng đi bước trước để đến với con người. Phép
lạ đã diễn ra như một kết quả của lòng tin: "Ðức tin của con đã cứu chữa con", nhưng
cũng chính niềm tin đã giúp con người khám phá ra phép lạ Thiên Chúa không ngừng
thực hiện vì yêu thương con người.
Qua một cơn hải
trình cam go, những người có niềm tin đã nhìn vào sự sống sót của mình như một
phép lạ của tình thương. Những giờ phút hãi hùng trong cuộc sống, những thử
thách phải trải qua, những đau khổ phải gánh chịu, đó là những phách mạnh trong
bản trường ca về tình yêu Thiên Chúa. Có trải qua những giờ phút ấy, chúng ta mới
nhận ra được cánh tay đỡ nâng của Chúa.
Sống Lời Chúa:
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy có một
niềm tin mãnh liệt như vị kỳ mục và người đàn bà. Không được buông trôi, thất vọng
khi những khó khăn, bệnh tật xảy đến trong đời. Những lúc như thế, hãy vững tin
tuyệt đối vào Chúa. Mặt khác, noi gương Đức Gêsu, luôn dùng bàn tay của mình để
hành động vì đức ái, luôn giúp đỡ và làm ơn cho tha nhân, nhất là những anh chị
em kém may mắn hơn chúng ta.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin cứ gởi chúng con vào khu xóm, đem an hoà cho những ai bất thuận,
đem thanh bình cho kẻ sống âu lo, đem ủi an cho người đang sầu khổ, đem niềm
vui cho những ai bất hạnh, đem vận may cho người gặp rủi ro. Xin cứ dùng chúng
con làm tất cả cho mọi người.
Lẽ sống:
Củ cà rốt của tôi
Một lão bà nọ
qua đời, được các Thiên Thần mang đến tòa phán xét. Trong khi duyệt xét các
hành động của bà lúc còn sống, Ðấng phán xét đã không tìm thấy bất cứ một hành
động bác ái nào, ngoại trừ có một lần bà đã cho người ăn mày một củ cà rốt. Tuy
nhiên, Ðấng phán xét tối cao đầy lòng nhân từ cũng xem hành động ấy có đủ sức để
mang người đàn bà lên Thiên Ðàng. Dĩ nhiên, củ cà rốt sẽ được dùng như sợi xích
vững để người đàn bà bám vào và leo lên các bậc trong chiếc thang dẫn về Thiên
Ðàng.
Người ăn mày
cũng chết vào khoảng trong thời gian ấy. Anh cũng được diễm phúc bám vào gấu áo
của người đàn bà để được đưa lên Thiên Ðàng.
Một người khác
cũng qua đời vào ngày hôm đó. Người này cũng níu lấy chân của người hành khất.
Không mấy chốc, chiếc thang bắt đầu từ củ cà rốt mỗi lúc một dài ra đến gần như
vô tận: mọi người đều níu kéo nhau để lên Thiên Ðàng. Nhưng từ trên đỉnh thang
nhìn xuống, người đàn bà bỗng châu mày khó chịu. Bà thấy sợi dây mỗi lúc một
dài, bà sợ nó sẽ căng ra rồi đứt chăng. Cho nên trong cơn bực tức, bà cố gắng
dành riêng cho mình củ cà rốt và la lên: "Các người giang ra, đây là củ cà
rốt của tôi".
Người đàn bà cố
gắng giữ củ cà rốt cho riêng mình cho nên sợi dây tạo nên chiếc thang bắc lên
Trời bị đứt. Bà rơi nhào xuống đất và cả đoàn người bám víu vào sợi dây ấy cũng
rơi theo.
Một tác giả nào
đó đã nói như sau: "Nguyên nhân của tất cả các sự dữ trên trần gian đều bắt
đầu từ câu nói điều này thuộc về tội, điều kia thuộc về tôi". Khi con người muốn chiếm giữ cho riêng
mình là lúc con người cũng muốn chối bỏ và loại trừ người khác. Nhưng càng muốn
chiếm giữ cho riêng mình, con người không những chối bỏ người khác mà cũng đánh
mất chính bản thân mình. Tình liên đới là điều thiết yếu cho sự thành toàn của
bản thân chúng ta. Càng ra khỏi chính mình để sống cho người khác, chúng ta
càng gặp lại bản thân, chúng ta càng lớn lên trong tình người. Ðó là nghịch lý
mà Chúa Giêsu đã nói với chúng ta: "Ai mất mạng sống mình, người đó sẽ tìm
gặp lại bản thân". Hạnh phúc của bản thân chính là làm sao cho người khác
được hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét