Phúc Âm : Lc 12, 13-21
“Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam”. (Lc
12,15)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Lu-ca.
13 Có
người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, xin Thầy bảo
anh tôi chia phần gia tài cho tôi." 14 Người
đáp : "Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho
các anh ?" 15 Và
Người nói với họ : "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham
lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải
đâu."
16 Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này :
"Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi,17 mới
nghĩ bụng rằng : 'Mình phải làm gì đây ? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu
!' 18 Rồi ông ta tự bảo : 'Mình sẽ làm thế
này : phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc
lúa và của cải mình vào đó. 19 Lúc
ấy ta sẽ nhủ lòng : hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm.
Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã !' 20 Nhưng
Thiên Chúa bảo ông ta : 'Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi,
thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?' 21 Ấy
kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa,
thì số phận cũng như thế đó."
Suy
niệm:
Đời Phù Du Hay Đời
Thiên Thu
Con người ngày nay xem ra
họ rất cần tiền và chỉ cần tiền. Vì tiền mà họ bỏ rơi nhau, làm hại nhau, có
khi loại trừ nhau. Có những gia đình ngày xưa nghèo chỉ ăn mắm muối mà hạnh
phúc bên nhau, nay có lắm tiền nhiều của thì tranh giành lẫn nhau và xa rời
nhau. Có những bạn bè khi cơ hàn là bạn chí cốt của nhau đến khi giầu sang lại
quên đi tình nghĩa năm xưa. Có những mối tình phải ngậm ngùi chia tay chỉ vì đồng
tiền xem trọng hơn con người mình yêu.
Cuộc đời vẫn là thế! Tình
người dễ thay trắng đổi đen. Có thể vì một chút bổng lộc mà làm hại lẫn nhau.
Người ta sống như thể không bao giờ chết. Sống giành giựt lẫn nhau. Bon chen, lừa
đảo và làm hại lẫn nhau chỉ vì tiền. Một cuộc sống đề cao đồng tiền thì khác
chi một chiến trường cạnh tranh đầy khốc liệt. Một cuộc sống chỉ lo tranh giành
làm sao có giây phút tận hưởng cuộc sống mà Chúa đã tặng ban?
Tôi nhớ có một bài thơ của
ai đó viết rằng:
Ta cứ tưởng trần gian là
cõi thật
Thế cho nên tất bật đến
bây giờ !
Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một
chốc
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm
nay !
Nhưng rồi với những ngày
tháng tất bật ngược xuôi đã giúp con người khám phá ra sự thật của kiếp người.
Một kiếp con người thật mong manh, thật phù dù!
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn
nghĩ
Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà
thôi
Anh và tôi giàu sang hay
nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng
tay
Nếu hiểu rằng cuộc đời là
phù du thì xin đừng tranh chấp, đừng tích lũy của cải phù vân. Hãy sống cho vui
vẻ với cuộc đời và với mọi người:
Cuộc đời ta phù du như cát
bụi
Sống hôm nay và đâu biết
ngày mai ?
Dù đời ta có dài hay ngắn
ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà
thôi
Và hãy sống yêu thương đùm
bọc lẫn nhau thay cho những bon chen ganh ghét, hận thù nào có ích chi?
Thì người ơi! Xin ðừng
ganh đừng ghét
Ðừng hận thù tranh chấp với
một ai
Hãy vui sống với tháng
ngày ta có
Giữ cho nhau những giây
phút tươi vui
Nếu ta biết sống cho nhau
và vì nhau, ta sẽ không bao giờ nuối tiếc vì cuộc đời đã qua. Con người chỉ tiếc
nuối khi mình sống quá ích kỷ mà làm tổn thương đến đồng loại mà thôi.
Khi ra đi cũng không còn
nuối tiếc
Vì ðời ta đã sống trọn kiếp
người
Với tất cả tấm lòng thành
thương mến
Ðến mọi người xa lạ cũng
như quen
Con người cần phải hiểu được
nguyên lý của tạo vật : là cát ta sẽ về với bụi, lúc đó ta mới sống không bon
chen, không tích lũy, nhưng luôn yêu thương quảng đại trao ban cho tha nhân.
Ta là cát ta sẽ về với bụi
Trả trần gian những cay đắng
muộn phiền
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn
trần ai!
Lời Chúa hôm nay cho chúng
ta thấy hai nhân vật tiêu biểu cho hai loại người hôm nay: tham quyền và tham
tiền. Kẻ tham quyền thì dùng quyền bính để ăn chận tài sản người khác. Kẻ tham
tiền thì lo vun quén cho đầy kho. Mẫu số chung của cả hai loại người này
là ích kỷ, chỉ lo cho bản thân và không
màng tới tha nhân, cho dù đó là người thân của mình. Người anh đã dùng quyền
bính để khước từ việc chia gia sản cho người em. Người phú hộ vì tham tiền nên
chỉ lo nghĩ đến việc tích góp của cải đến nỗi không còn thời giờ dành cho tha
nhân. Họ tham tiền, tham quyền đến mức độ coi tha nhân là kẻ thù, là kẻ đang
tranh giành địa vị và tiền tài với mình. Họ không cần tình bạn, họ chỉ cần tiền.
Họ không cần người thân, họ chỉ cần kho lẫm chất đầy vàng dư. Họ đâu hiểu được
rằng tất cả chỉ là phù vân. Sự sống đời sau mới là vĩnh cửu. Và sự sống vĩnh hằng
không thể mua bằng tiền bạc, càng không thể tìm kiếm bằng vũ lực mà bằng lòng
nhân nghĩa. Lòng nhân nghĩa đối với đồng loại bao hàm tinh thần yêu thương và
phục vụ. Yêu thương nên sẵn lòng dấn
thân và phục vụ vì lợi ích của tha nhân. Yêu thương nên sẵn lòng nhường nhịn và
chia sẻ lẫn nhau. Yêu thương nên sẵn lòng hy sinh bản thân mình để tìm niềm vui
trong phục vụ tha nhân.
Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết dùng
gia sản là tài năng và khả năng của mình để mua lấy bạn hữu Nước Trời mai sau.
Xin đừng tích lũy kho báu hư nát đời này mà hãy tích lũy công đức cho đời sau.
Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, dù có nhiều hay ít của cải, nhưng xin cho con cũng
biết chia sẻ cho người khác để con được thực sự giàu có trước mặt Chúa.
Lẽ sống:
Tiếng kêu của ếch
Một
vị ẩn sĩ đạo đức nọ nổi tiếng là người có thể sai khiến được thú vật.
Một
buổi tối nọ, ông đang tịnh niệm cầu nguyện, một con ếch không biết từ đâu cất
tiếng kêu lên inh ỏi. Vị ẩn sĩ cố gắng tập trung ý chí vào lời cầu nguyện để
không còn nghe tiếng ếch kêu nữa. Nhưng ông càng cố gắng, tiếng ếch càng kêu
to. Không còn tự chế được nữa, vị ẩn sĩ quát lên: "Hãy câm miệng cho ta cầu
nguyện được không?".
Mệnh
lệnh đầy uy lực của nhà ẩn sĩ đã bịt miệng được chú ếch. Thinh lặng trở lại với
không gian. Nhưng cũng chính lúc đó, nhà ẩn sĩ như nghe vang vọng trong tâm hồn
ông một tiếng kêu khác. Ông nghe như có người nói với ông rằng: "Có lẽ
Chúa cũng ưa thích tiếng kêu của ếch như lời cầu kinh của ngươi". Vị ẩn sĩ
hỏi vặn lại: "Tiếng kêu của ếch mà cũng làm cho lỗ tai của Chúa vui được
sao?". Tiếng kêu trong tâm hồn ông đáp trả: "Vậy thì ngươi có biết tại
sao Chúa tạo ra âm thanh không?".
Vị
ẩn sĩ chợt hiểu được bài học từ trong nội tâm... Ông đến bên cửa sổ và ra lệnh
cho chú ếch: "Nào, hãy hát lên đi". Tiếng kêu của chú ếch vang lên, mấy
chú ếch xung quanh cũng hòa theo một nhịp tạo thành một bài ca lúc trầm lúc bổng,
lúc dặt dìu, lúc tha thiết... Ðêm vắng bỗng trở nên vui hơn.
Với
sự khám phá trên đây, trái tim của nhà ẩn sĩ bỗng trở nên hài hòa với vũ trụ và
lần đầu tiên trong đời, ông hiểu được thế nào là cầu nguyện.
Sự
cầu nguyện thường cần phải có một khung cảnh thích hợp. Có một không gian đặc
biệt dành cho cầu nguyện, có một quãng thời gian đặc biệt dành cho cầu nguyện,
có một bầu khí đặc biệt dành cho cầu nguyện. Ðó là điều thiết yếu dành cho cuộc
sống con người... Ðó là lý do hiện hữu của một bàn thờ nhỏ trong nhà, đó là mục
đích của các ngôi thánh đường.
Tuy
nhiên, sự cầu nguyện sẽ đánh mất của nó, nếu con người đóng khung nó trong một
khung cảnh và bầu khí đặc biệt. Cầu nguyện là một gặp gỡ với Chúa và đồng thời
cũng là một giao kết với tha nhân. Thiên Chúa, chúng ta không thể đóng khung
trong bốn bức tường vắng lặng của nhà thờ. Con người, chúng ta phải gặp gỡ ngay
trên chợ đời.
Thành
ra, lời cầu nguyện đích thực phải là lời cầu nguyện mà con người có thể dâng
lên Thiên Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào, trong bất cứ lúc nào, bằng tất cả cuộc
sống. Lời cầu
nguyện đích thực là lời cầu nguyện được thốt lên trong thời thuận tiện cũng như
không thuận tiện. Lời cầu nguyện đích thực là cả một cuộc sống tuân phục ý
Chúa, một cuộc sống hài hòa với tha nhân, một cuộc sống "xin vâng"
trong từng phút giây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét