Phúc Âm : Lc 10,38-42
"Martha rước Người
vào nhà mình. Maria đã chọn phần tốt nhất". (Lc 10,38.42)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Lu-ca.
38 Trong khi thầy trò đi
đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào
nhà. 39 Cô có người em gái
tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40 Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục
vụ. Cô tiến lại mà nói : "Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy
không để ý tới sao ? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay !" 41 Chúa đáp : "Mác-ta ! Mác-ta ơi !
Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá ! 42 Chỉ
có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị
lấy đi."
Suy
niệm:
Bệnh trầm cảm thời
đại
Có
thể nói con người hôm nay đang rơi vào bệnh trầm cảm. Một căn bệnh khiến họ
không thể tiếp xúc thân tình với nhau. Một căn bệnh khiến con người lạnh lùng
cho dù sống bên nhau hay dù sống trong một căn nhà. Đây là căn bệnh mà chúng ta
dễ thấy trong các sinh hoạt gia đình là: việc ai người ấy làm, phòng ai người ấy
ở. Mỗi người đều có một không gian riêng, máy móc, điện thoại, vi tính riêng!
Con
người hôm nay chú trọng tới bản thân, tới nhu cầu cá nhân đến mức độ thờ ơ với
chính những người thân trong gia đình. Thậm chí vợ chồng chẳng có gì để nói với
nhau. Con cái ngoài giờ ở nhà trường là thời gian ở nhà ôm điện thoại, Ipad,
laptop, . . .; Cha mẹ chỉ lo bôn ba kiếm
tiền nên về tới nhà cũng chỉ muốn nghỉ ngơi yên tĩnh cho riêng mình.
Xem
ra thế giới càng văn minh, con người càng vội vã, bận rộn. Người ta có trăm
ngàn công việc để quan tâm nên tình người bị xao nhãng. Người ta mải mê với
công danh sự nghiệp mà quên đi tình người. Điều đáng sợ cho con người hôm nay
là không còn thời giờ bên Chúa. Họ đi lễ vội vàng. Họ đến muộn nhưng về sớm. Họ
đi lễ nhưng không gặp Chúa vì chỉ tranh thủ đi lễ cho xong. Họ có thể ngồi hàng
giờ bên quán cafe tán chuyện với nhau nhưng lại không thể ngồi yên đến năm phút
để tưởng nhớ đến Chúa. Họ bận rộn công việc làm ăn buôn bán mà quên rằng có một
Đấng luôn chúc phúc cho việc làm ăn của mình. Họ quên sự hiện diện của Chúa. Họ
quên cám ơn Chúa. Họ mải mê với công việc và vui chơi giải trí mà quên rằng cuộc
đời của họ được như vậy là bởi ơn trời ban xuống.
Lời
Chúa mời gọi chúng ta hãy quảng đại dành thời giờ cho Chúa. Chúa vẫn viếng thăm
chúng ta. Chúa vẫn đang lặng lẽ viếng thăm hồn ta. Hãy mở rộng lòng đón nhận
Chúa. Hãy ngồi lại bên Chúa để tạ ơn về những ơn lành Chúa ban, để thưa chuyện
với Chúa về những khó khăn mà chúng ta đang trải qua.
Việc
chúng ta dành thời giờ cho Chúa có ích cho chúng ta hơn là cho Chúa. Vì qua thời
giờ bên Chúa ta kín múc được muôn vàn ơn thánh của Chúa. Ta cầu xin ơn trên ban
xuống cho cuộc đời chúng ta. Ta phó dâng vào sự quan phòng của Chúa những ưu tư
khó khăn trong cuộc đời chúng ta.
Đồng
thời cũng hãy biết dành thời giờ cho nhau. Nếu không dành thời giờ cho nhau
chúng ta có khác nào cái máy chỉ biết làm theo chương trình định sẵn. Một cái
máy vô cảm, lạnh lùng đến đáng sợ! Một cái máy không có tình cảm sẽ làm cho cuộc
sống tẻ nhạt vì thiếu tình yêu, thiếu sự quan tâm rồi dần dần tình người cũng
nhạt phai
Hôm
nay Chúa cũng nói với Matta như đang nói với chúng ta là đừng quá bôn ba lo lắng
nhiều chuyện. Hãy dành thời giờ ngồi lại bên Chúa và bên nhau. Mâm cao cỗ đầy
không bằng tình người tràn đầy. Đôi khi bữa cơm cũng mất ngon vì thiếu tình người.
Con người cần cơm bánh nhưng cần hơn là sự quan tâm chăm sóc cho nhau. Tình
thương không chỉ mang lại cho nhau hạnh phúc mà còn giúp nhau thăng tiến đi
lên. Ngược lại, nếu không có tình thương con người sẽ rơi vào cô đơn, chán chường,
trầm cảm và thất vọng . . .
Hãy
chữa trị căn bệnh trầm cảm này bằng sự khiêm tốn để thấy rằng mình cần Chúa và
cần anh em. Cần khiêm tốn để thấy rằng không có Chúa con người không thể làm được
điều gì sẽ giúp ta siêng năng đến với Chúa. Cần khiêm tốn để thấy rằng “không
ai là một hòn đảo” để biết sống liên đới với nhau trong sự quan tâm, chia sẻ và
giúp đỡ nhau.
Xin Chúa giúp chúng ta
biết ưu tiên cho việc thờ phượng Chúa và biết dành thời giờ cho nhau. Ước gì
chúng ta đừng phung phí thời giờ trong những giải trí vô bổ, những đam mê bất
chính, nhưng hãy sống từng giây phút trong sự hiệp thông với Chúa và anh em.
Amen
Lm.Jos Tạ Duy
Tuyền
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa yêu thích những tâm hồn lắng nghe và thực
hành Lời Chúa, vì đó là tiêu chuẩn cụ thể cho thấy chúng con thuộc về gia đình
của Chúa. Xin cho chúng con ý thức điều cần thiết này, để nhờ việc lắng nghe Lời
Chúa, chúng con học được cách ứng xử chu đáo, cách phục vụ Chúa và anh chị em
cách thiết thực trong cuộc sống chúng con.
Lẽ sống:
Ðiều quý giá nhất trên đời
Có
hai người lái buôn và cũng là hai người bạn thân quyết chí lên đường đi tìm cho
kỳ được điều quý giá nhất trên trần gian này. Mỗi người ra đi một ngả và thề thốt
sẽ gặp lại nhau sau khi đã tìm được điều quý giá nhất ấy.
Người
thứ nhất lặn lội đi tìm cho kỳ được viên ngọc mà ông cho là quý giá nhất trên
trần gian này. Ông băng rừng, vượt biển và không bỏ sót thành phố, làng mạc nào
mà không ghé qua. Bất cứ nơi nào có bán đá quý, ông đều tìm tới. Cuối cùng, ông
mãn nguyện vì đã tìm được viên ngọc mà ông cho là quý giá nhất trần gian. Ông
trở lại quê hương và chờ đợi người bạn của ông.
Nhiều
năm trôi qua mà người bạn của ông vẫn biệt vô âm tín. Thì ra điều ông đi tìm kiếm
không phải là vàng bạc, châu báu, mà là chính Chúa. Ông đi khắp nơi để thọ giáo
những bậc thánh hiền. Ông cặm cụi đọc sách, nghiền ngẫm, nhưng vẫn không tìm gặp
được Chúa.
Ngày
nọ, ông đến ngồi thẫn thờ bên một dòng sông. Nhìn dòng nước trôi lững lờ, ông bỗng
thấy một con vịt mẹ và một đàn vịt con đang bơi lội. Ðàn vịt con tinh nghịch cứ
muốn rời mẹ để đi kiếm ăn riêng. Ði tìm con này đến con nọ, con vịt mẹ cứ phải
lặn lội đi tìm đàn con mà không hề tỏ dấu giận dữ hay gắt gỏng... Nhìn thấy cảnh
vịt mẹ cứ mãi đi tìm con như thế, người đàn ông mỉm cười và đứng dậy trở về quê
hương.
Vừa
gặp nhau, người bạn đã tìm được viên ngọc quý mới buột miệng hỏi trước:
"Cho tôi xem thử điều quý giá nhất mà anh đa tìm được. Tôi nghĩ đó phải là
điều tuyệt diệu, bởi vì gương mặt anh dường như đang nở nụ cười mãn nguyện chưa
từng thấy".
Con
người trở về với hai bàn tay trắng, nhưng tâm hồn tràn ngập hân hoan trả lời:
"Tôi đã đi tìm Chúa và cuối cùng tôi đã khám phá ra rằng chính Ngài là Ðấng
đi tìm tôi".
Có
con vịt mẹ đi tìm con không biết mệt mỏi, có lời loan báo của sứ thần cho các mục
tử trong đêm Giáng Sinh, có ánh sao lạ dẫn đường chỉ lối cho các nhà đạo sĩ...
Có trăm phương nghìn cách qua đó Thiên Chúa không ngừng đi tìm con người và ngỏ
lời với con người.
Thiên
Chúa không ngừng đi tìm kiếm và ra dấu cho con người. Ngài ra dấu cho chúng ta
qua muôn kỳ công trong vũ trụ. Ngài ra dấu cho chúng ta qua những khám phá kỳ
diệu của con người. Ngài ra dấu cho chúng ta qua những thiện chí thực thi tình
người của chính con người... Bao nhiêu vẻ đẹp là bấy nhiêu những vì sao dẫn đường
chỉ lối cho con người.
Nhưng
Thiên Chúa không dẫn đường chỉ lối bằng những ánh sao lạ, Ngài còn mời gọi
chúng ta bằng những tiếng gọi âm thầm. Có tiếng gọi âm thầm của buổi bình minh,
của chiều tà, của những đêm không trăng sao. Có tiếng gọi âm thầm của một nụ cười
vừa hé mở. Có tiếng gọi âm thầm của tiếng khóc câm lặng. Có tiếng gọi âm thầm của
những mất mát, đổ vỡ. Mỗi một khoảnh khắc qua
đi là một tiếng gọi âm thầm. Phải, Ngài đang có mặt trong từng phút giây của cuộc
sống chúng ta, bởi vì tên của Ngài là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng
chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét