PHÚC ÂM: Lc 7, 31-35
"Chúng tôi đã thổi sáo mà các anh
không nhảy múa, chúng tôi đã hát những điệu
bi ai mà các anh không khóc". (Lc 7, 32).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
31 "Vậy
tôi phải ví người thế hệ này với ai ? Họ giống ai ? 32 Họ
giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói :
'Tụi
tôi thổi sáo cho các anh,
mà
các anh không nhảy múa ;
tụi
tôi hát bài đưa đám,
mà
các anh không khóc than.'
33 "Thật
vậy, ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo :
'Ông ta bị quỷ ám.' 34 Con
Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo : 'Đây là tay ăn nhậu,
bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.' 35 Nhưng
Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho."
Suy niệm:
Thái độ thiếu nhất quán
Ngày nay, nhân
danh dân chủ, tự do ngôn luận, nhiều người muốn có một Giáo Hội của mình, một
Giáo Hội được định đoạt theo những suy nghĩ của mình, chứ không là giáo lý do
Chúa mạc khải và ủy thác cho Giáo Hội nữa. Muốn là Kitô hữu, nhưng lại không muốn
chấp nhận giáo huấn của Chúa Kitô được ủy thác cho Giáo Hội, đó là một thái độ
thiếu nhất quán. Chúng ta có thể thấy được một thái độ như thế trong bài Tin Mừng
hôm nay.
Chúa Giêsu mượn
hình ảnh nhóm trẻ chơi ngoài phố chợ để nói lên thái độ ấy. Chấp nhận cuộc chơi,
nhưng khi tiếng sáo thổi lên thì lại không nhảy múa; chấp nhận diễn kịch, nhưng
khi bài hát đưa đám được cất lên thì lại không khóc theo. Những người Do thái
thời Chúa Giêsu cũng có phản ứng đối với Ngài không khác nào đám trẻ chơi ngoài
phố chợ này. Họ mong chờ Ðấng Cứu Thế, Gioan Tẩy Giả loan báo về Ngài, nhưng họ
không chấp nhận nếp sống khổ hạnh của ông, họ bảo ông bị quỉ ám; Chúa Giêsu
khai mạc thời cứu thế bằng yêu thương, phục vụ, tha thứ, thì họ lại bảo rằng
Ngài là tên ăn nhậu, hòa nhập với phường thu thuế và tội lỗi.
Mong chờ Ðấng Cứu
Thế, nhưng không chấp nhận những thể hiện của thời cứu thế; trông đợi Ðấng Cứu
Tinh, nhưng phải là Vị Cứu Tinh do mình tạo ra, đó là thái độ của những người
Do thái thời Chúa Giêsu. Thái độ ấy cũng là cơn cám dỗ triền miên của các Kitô
hữu thời đại chúng ta. Chúa Giêsu đã nói: "Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập
giá mà theo Ta". Chúng ta mang danh hiệu Kitô, chúng ta muốn
làm môn đệ Ngài, nhưng có lẽ chúng ta chưa từ bỏ chính mình để chấp nhận và sống
theo giáo huấn của Ngài.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta mặc lấy sự
khôn ngoan của con cái Chúa, đó là sự khôn ngoan của trẻ thơ luôn biết sống
khiêm tốn và tin tưởng. Xin Ngài củng cố chúng ta trong tâm tình ấy, để chúng
ta luôn được trung thành với giáo huấn mà Ngài đã ủy thác cho Giáo Hội.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Tôi
kết nối giữa lời nói và hành động, giữa điều tuyên xưng và thực hành trong cuộc
sống, để đức tin được lớn lên qua từng ngày sống.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho con biết dẹp bỏ ý riêng của mình, để con biết hoà điệu cùng
với toàn thể Giáo Hội bằng chính đời sống tràn đầy yêu thương của chúng con.
Lẽ sống:
Sống là một cuộc chạy đua
Vào khoảng cuối
tháng 4 năm 1989, một cuộc chạy việt dã gây quỹ cho thế giới đệ tam đã được tổ
chức tại 300 thành phố bên Pháp Quốc. Cuộc chạy bộ này đã cho tổ chức có tên là
chống đói và giúp phát triển thuộc Giáo Hội Pháp đề xướng, và với sự hỗ trợ của
Bộ Thanh Niên và Thể Thao.
Từ năm 1968 đến
nay, hằng năm, tổ chức chống đói và trợ giúp phát triển phát động những chiến dịch
tương tự để gây ý thức nơi giới trẻ về những vấn đề phát triển trên thế giới,
nhất là tại các nước nghèo.
Trong cuộc chạy
việt dã nói trên, các bạn trẻ mang theo trong người những tấm vé số mà họ sẽ
bán cho người lớn. Trung bình, cứ mỗi cây số chạy được, mỗi bạn trẻ bán một vé
số. Mỗi một vé số trị giá gần hai Mỹ kim. Theo dự tính, tổng số cây số mà các bạn
trẻ sẽ chạy được lên đến 120,000 cây số, nghĩa là tương đương với một vòng thế
giới đệ tam.
Số tiền thu được
sẽ trao cho tổ chức chống đói và trợ giúp phát triển để tài trợ cho hai dự án
phát triển tại Colombia: một dự án nhằm tái định cư những nạn nhân của vụ núi lửa
tại Armero cách đây hai năm, và một dự án khác nhằm thiết lập những vườn trẻ tại
thủ đô Bogota.
Nhiều bạn trẻ
thuộc các phong trào Công Giáo tiến hành, các nhóm học giáo lý, các học sinh tại
các trường Công Giáo đã hăng say tham gia vào chiến dịch nói trên.
Trong cuộc sống
tại các nước tân tiến ngày nay, ai cũng thấm thía với câu ngạn ngữ: sống là một
cuộc chạy đua! Buổi sáng, người ta chen lấn nhau để lên xe chạy đến sở làm; buổi
chiều, người ta giành giựt nhau một chỗ trên xe để về nhà sớm. Hàng tháng, người
ta phải chạy đua với sự leo thang của vật giá. Và dĩ nhiên, những tiện nghi mỗi
ngày một mới mẻ cũng khiến cho con người chạy bở hơi tai.
Cuộc chạy đua
nào cũng đưa lại mệt mỏi. Nhưng mệt mỏi hơn cả đó là cuộc chạy đua trong đó con
người không biết mình sẽ đi về đâu. Ðó là hình ảnh của một cuộc sống không có mục
đích.
Thánh Phaolô đã
so sánh cuộc sống của người Kitô với một cuộc chạy đua. Người Kitô cũng cảm
nghiệm được những nhọc mệt trong lộ trình, nhưng họ luôn kiên trì vì biết chắc đích
điểm và phần thưởng đang chờ đợi họ.
Người Kitô cũng kiên trì chạy đua, bởi vì
họ không chạy lẻ loi trong cuộc sống, nhưng họ biết rằng bên cạnh họ, còn có những
người anh em cùng chung sức với họ. Một vòng tay, một nụ cười, một cử chỉ thân
ái, một hành động tương trợ: bao nhiêu cử chỉ ấy là bấy nhiêu nâng đỡ cho người
Kitô trong cuộc hành trình của họ và cũng là bấy nhiêu ánh sáng soi dẫn trong
cuộc chạy đua của họ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét