PHÚC ÂM: Lc 9, 7-9
"Ông Gioan đã bị trẫm chém đầu rồi,
ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế". (Lc 9,9).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
7 Tiểu vương Hê-rô-đê nghe
biết tất cả những gì đã xảy ra, thì phân vân lắm. Thật vậy, có kẻ nói :
"Đó là ông Gio-an từ cõi chết trỗi dậy." 8 Kẻ khác nói : "Ông Ê-li-a xuất
hiện đấy !" Kẻ khác nữa lại nói : "Đó là một ngôn sứ thời xưa sống lại."
9 Còn
vua Hê-rô-đê thì nói : "Ông Gio-an, chính ta đã chém đầu rồi ! Vậy thì ông
này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế ?" Rồi vua tìm cách gặp Đức
Giê-su.
Suy niệm:
Dấu hỏi cho người khác
Trong những dòng
cuối cùng của Thông điệp "Hòa Bình Dưới Thế", Ðức Gioan XXIII đã định
nghĩa một người Kitô hữu chân chính: Mỗi người Kitô hữu trong thế giới phải là một mảnh sao băng
chiếu sáng, là tụ điểm của tình yêu, là men sống động giữa anh em mình.
Người Kitô hữu càng đóng trọn vai trò của mình, khi càng sống mật thiết với
Chúa. Người Kitô hữu không sống cho mình, nhưng sống cho và vì người khác. Một
mảnh sao băng chỉ chợt lóe lên rồi lịm tắt, nhưng cũng đủ thu hút con người về
một góc trời nào đó; một chút men bé nhỏ trong khối bột, nhưng cũng đủ làm dậy
cả khối bột. Như thế đó, sự hiện diện của người Kitô hữu, có sức thu hút, tạo
chú ý, quấy rầy lương tâm người khác, nếu cuộc sống ấy là một cam kết, một dấn
thân trọn vẹn.
Tin Mừng hôm nay
cũng muốn nhắc nhở chúng ta về chân lý ấy. Qua lời nói, việc làm, và nhất là cuộc sống của Ngài, Chúa
Giêsu đã không ngừng là một dấu hỏi cho người đương thời. Mỗi người
một câu trả lời, nhưng bất cứ ai cũng được mời gọi để bày tỏ lập trường đối với
con người của Chúa Giêsu. Riêng Vua Hêrôđê, ông tiến thêm một bước là muốn đến
gặp Chúa Giêsu.
"Còn các
con, các con bảo Thầy là ai?" Câu hỏi ấy, Chúa Giêsu không ngừng đặt ra
cho chúng ta, và qua chúng ta, Ngài tiếp tục đặt ra cho mọi người. Qua cuộc sống
của mình, người Kitô hữu cũng phải là một câu hỏi cho những người chung quanh;
và dĩ nhiên câu hỏi càng trở nên dồn dập khi cuộc sống ấy là một hành trình đi
ngược dòng đời.
Giữa một xã hội lấy bon chen làm khuôn vàng
thước ngọc, người Kitô hữu sẽ mãi mãi là một câu hỏi, nếu họ tiếp tục sống tinh
thần nghèo khó. Giữa
một xã hội lấy hận thù làm luật sống, người Kitô hữu sẽ mãi mãi là một
câu hỏi nếu họ vẫn tiếp tục yêu thương và tha thứ đến cùng. Giữa một xã hội mà
nhiều người thường buông xuôi, thất vọng, người Kitô hữu sẽ mãi mãi
là câu hỏi, nếu họ tiếp tục sống lạc quan tin tưởng vào Ðấng luôn hiện diện
trong lịch sử nhân loại. Giữa một xã hội mà sự tử tế đối với nhau đã thành một thứ xa
xỉ phẩm, người Kitô hữu sẽ mãi mãi là một câu hỏi, nếu họ tiếp tục sống
tử tế với mọi người, ngay cả những người thù địch. Sống như thế quả là một đòi hỏi
gay go, nhưng đó không chỉ là một cố gắng suông, mà là một thể hiện của một cuộc
sống mật thiết với Chúa. Không có ơn Chúa, không sống kết hiệp với Chúa, người Kitô hữu
không thể đi đến cùng những cam kết sống chứng nhân của họ.
Xin Chúa ban
thêm sức mạnh, để trong cuộc sống chứng tá, chúng ta luôn xác tín rằng chúng ta
đang sống nhờ Chúa, với Chúa và cho Chúa.
Mỗi Ngày Một Tin
Vui
Sống Lời Chúa:
Tôi luôn tìm Chúa trong cuộc
đời, trong những giờ phút thinh lặng cầu nguyện, trong tiếng cười nói vui đùa của
trẻ thơ, hay trong mỗi người tôi gặp gỡ, và tôi tin rằng Chúa sẽ không chối từ
khi tôi biết mở lòng ra đón Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là tình yêu, xin
cho chúng con biết họa lại tình yêu của Chúa cho anh em, một tình yêu hiến
dâng, một tình yêu bao dung, một tình yêu dám chết cho người mình yêu.
Lẽ sống:
Hãy có ánh sáng
Năm 1963, trên
màn ảnh truyền hình, dân chúng Hoa Kỳ đang hồi hộp theo dõi hai phi hành gia
Armstrong và Aldrin đặt chân xuống mặt trăng, thì tại Houston thuộc tiểu bang
Texas, một cậu thanh niên tên là Thomas Franklin Caraway bị đưa lên ghế điện vì
tội cướp của, giết người... Cậu vừa lên 18 tuổi.
Trước đó, trong
thời gian chờ đợi bị xử tử, cậu đã đọc và nghiền ngẫm quyển kinh thánh mà một
người nào đó đã tặng cậu. Khi một ký giả hỏi cậu thích đoạn nào nhất, cậu giở lại
trang đầu quyển kinh thánh và đọc đoạn: "Hãy có ánh sáng và tức thì ánh sáng đã có".
Cậu lặp đi lặp lại: "Và đã có ánh sáng. Ngày càng trôi qua, tôi càng nghĩ
đến điều đó. Tất cả ý nghĩa của cuộc sống nằm ở đó: ánh sáng đã che chở chúng
ta khỏi những đêm dài tăm tối".
Giữa bốn bức tường
đen tối của nhà tù, Tình Yêu của Thiên Chúa đã đánh động được Thomas. Không có sự dữ nào
mà Thiên Chúa không thể biến thành sự thiện. Thiên Chúa quyền năng không bao giờ
mong muốn và tạo nên sự dữ cho con người, nhưng Tình Yêu của Người mãnh liệt đến
nỗi có thể biến sự dữ thành một cơ may phúc lộc cho con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét