PHÚC ÂM:
Lc 24,
35-48
"Đấng Kitô phải chịu thương khó như vậy,
rồi mới được tôn vinh".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
35 Bấy giờ, hai môn đệ từ
Em-mau trở về, thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra
Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
36 Các ông còn đang nói, thì
chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo : “Bình an cho anh em !” 37 Các
ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. 38 Nhưng Người nói : “Sao lại hoảng hốt ? Sao lòng
anh em còn ngờ vực ? 39 Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà ! Cứ
rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây ?” 40 Nói
xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. 41 Các ông còn chưa tin vì mừng quá,
và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi : “Ở đây anh em có gì ăn không ?” 42 Các
ông đưa cho Người một khúc cá nướng. 43 Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.
44 Rồi Người bảo : “Khi còn ở
với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê,
các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.” 45 Bấy
giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh 46 và Người nói : “Có lời Kinh Thánh
chép rằng : Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại
; 47 phải
nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ
sám hối để được ơn tha tội. 48 Chính anh em là chứng nhân về những điều này.
Suy niệm:
Có
Chúa trong cuộc đời là có bình an
Chúa Giêsu đã chịu tử nạn và được an táng trong huyệt đá. Đối với
các tông đồ, dường như tất cả đều sụp đổ. Nhưng thật bất ngờ, chính lúc ấy,
Chúa Giêsu Phục sinh đã hiện diện và mang lại bình an cho các ông.
Lời chúc bình an của Chúa
mang ý nghĩa đặc biệt cho người môn đệ của Chúa. Và để duy trì sự bình an, Chúa
truyền cho họ rao giảng sự sám hối để được ơn tha tội (Lc 24:47) vì không thể
có bình an nội tâm nếu người ta sống trong tình trạng tội lỗi. Do đó mà thánh
Phêrô rao giảng sự sám hối và trở lại cùng Chúa để được ơn tha tội (Cv 3:19) và
được bình an. Cũng do đó mà thánh Gioan bảo tín hữu phải xa tránh tội lỗi (1Ga
2:1) để duy trì sự bình an.
Ða số người tín hữu cũng
có những lần mang những tâm trạng hoang mang, bối rối, lo lắng và sợ hãi khác nhau.
Người thì lo sợ mất công ăn, việc làm, sợ phải mang bệnh tật, sợ mất sức khoẻ.
Người thì lo sợ phải sống cảnh chia ly xa cách vì gia đình đổ vỡ. Người khác lo
sợ những ngày giờ khủng hoảng, đen tối đè nặng trên tâm hồn. Nếu vậy thì Chúa muốn ta trút tất
cả những nỗi lo âu, sợ hãi vào lòng từ ái của Chúa. Chúa muốn ta đặt trọn niềm
tin cậy, phó thác vào chương trình quan phòng của Chúa. Việc tín
thác vào Chúa là điều mà ta có thể học được bằng kinh nghiệm. Sau khi người ta
đã thử đặt tin tưởng vào tiền của, thế lực, địa vị, và rồi cuối cùng người ta
thấy không đi đến đâu, có khi còn khổ hơn nữa. Từ đó họ mới tìm đến Chúa.
Qua các môn đệ, Chúa cũng
gửi đến ta lời chào bình an. Ngày nay người ta nghe nhiều về những khao khát, ước
vọng hoà bình. Nếu đi du lịch bên Do thái vào thập niên 80 của thế kỉ 20 mà gọi
điện thoại, người ta sẽ nghe thấy người ở đường giây nói bên kia trả lời
shalom, có nghĩa là bình an. Sự kiện đó nói lên người Do thái khao khát hoà
bình như thế nào. Trên bình diện quốc gia và quốc tế, hoà bình theo nghĩa từ điển
Webster có nghĩa là tình trạng, hay thời kỳ hoà hoãn, thời kỳ đình chiến giữa
các quốc gia, hoặc phe nhóm. Tuy nhiên hoà bình có nghĩa gì đối với cá nhân mỗi
người? Cũng theo từ điển Webster, hoà bình có nghĩa là trạng thái tĩnh, không bị
tư tưởng xung khắc đè nén, nhưng là một sự hoà hợp trong mối tương quan và liên
hệ của mỗi người.
Hoà bình theo nghĩa Thánh kinh là một ân huệ Chúa ban. Do đó hoà
bình phải phát xuất từ tâm hồn mỗi người, phải được ăn rễ và phát triển trong
tâm hồn. Hoà bình sẽ ngự trị trong tâm hồn ta, và xung quanh ta, nếu ta có được
bình an trong tâm hồn. Ðể có được sự bình an nội tâm, người ta cần làm hoà với
Chúa qua Bí tích Cáo giải. Ðể có được sự bình an trong tâm hồn người ta cần sống
theo đường lối của Chúa và tuân giữ giới răn Chúa.
Sống Lời Chúa:
Theo Đức Giêsu-Kitô có nghĩa là sống theo Thần Khí tình yêu của
Ngài (Lc 24, 47; Cv 3, 19-26)
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa, Chúa vẫn hiện diện bên con ngay cả khi con không tưởng nghĩ đến Chúa. Xin
Chúa ban thêm đức tin để con nhận ra ơn Chúa đang hoạt động trong con. Xin giúp
con vững chí sống một đời sống tốt để chứng tỏ rằng con vẫn tin Chúa đang hiện
diện trong con, trong anh chị em con và khắp cả vũ trụ này.
Lẽ sống:
Lạc
hướng
Mỗi năm có đến hàng trăm
con cá voi bơi vào bờ biển và bị mắc cạn. Nếu được kéo ra biển, chúng lại tự ý
bơi trở vào bờ nữa mà không ai hay biết lý do tại sao... Hiện tượng này đã xảy
ra từ nhiều thế kỷ và bao nhiêu giả thuyết đã được đưa ra.
Mới đây, trong tạp chí New
Scientist, một nữ bác sĩ thuộc trường đại học Cambridge bên Anh Quốc đã nghiên
cứu trên 3,000 hồ sơ ở bảo tàng viện Anh Quốc và đưa ra kết luận rằng: tất cả
các giống vật sống ở đại dương như cá heo, cá voi đều tự ý làm cho mình mắc cạn
trên khắp thế giới. Có thể nói đây là một loại tự sát của thú vật.
Nữ bác sĩ nói trên cho
rằng cá voi bơi vào bờ vì chúng đã sử dụng địa từ trường của trái đất như một
thứ bản đồ. Bà giải thích rằng cá voi không sử dụng sự chỉ hướng rộng rãi trên
mặt đất như ta sử dụng đại bàn, nhưng chúng chỉ dùng những sự khác biệt tương
đối nhỏ trong từng vùng hoàn toàn địa phương. Chúng bơi vào bờ vì không phải
chúng đi tìm bờ biển hay muốn tự sát, nhưng cũng giống như người đọc sai hải
đồ, nhắm hướng này nhưng lại ra hướng khác.
Những chú cá voi mắc cạn
hằng năm trong bờ chắc chắn không phải là những con thú đã quyết chí đi tìm cái
chết. Bản năng sinh tồn, ước muốn sinh tồn có nơi con người cũng như súc vật. Chúng đi tìm sự sống
nhưng đã lạc hướng.
Cũng thế, không có người
nào tự tử vì chính cái chết cả. Quả cái chết ấy, người ta vẫn còn ước muốn được
giải thoát. Do đó, tìm giải thoát cũng là ước muốn được sống.
Tất cả chúng ta ai cũng
khao khát sự sống. Thế nhưng, lắm khi chúng ta lầm đường lạc lối. Cũng như
người thủy thủ đọc sai hải bàn, cũng như người phi công đọc sai bản đồ, chúng
ta đọc sai những bản chỉ dẫn đi tìm sự sống của chúng ta. Những ảo ảnh và phù
phiếm của cuộc sống lôi kéo chúng ta đến những bóng mờ của chết chóc mà chúng
ta không hay biết. Khi chợt tỉnh, thấy mình mắc cạn như những chú cá voi thì đã
quá muộn. Chúa
Giêsu chính là Ðường Ði của chúng ta. Chỉ có Ngài mới dẫn đưa chúng ta đến Sự
Sống đích thực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét