PHÚC ÂM:
Mc 16,
9-15
"Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
9 Sau khi sống lại vào lúc
tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần, Đức Giê-su hiện ra trước tiên với bà
Ma-ri-a Mác-đa-la, là kẻ đã được Người trừ cho khỏi bảy quỷ. 10 Bà đi
báo tin cho những kẻ đã từng sống với Người mà nay đang buồn bã khóc lóc. 11 Nghe
bà nói Người đang sống và bà đã thấy Người, các ông vẫn không tin. 12 Sau đó, Người tỏ mình ra
dưới một hình dạng khác cho hai người trong nhóm các ông, khi họ đang trên đường
đi về quê. 13
Họ trở về báo tin cho các ông khác, nhưng các ông ấy cũng không tin hai người
này.
14 Sau cùng, Người tỏ mình
ra cho chính Nhóm Mười Một đang khi các ông dùng bữa. Người khiển trách các ông
không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người
sau khi Người trỗi dậy. 15 Người nói với các ông : “Anh em hãy đi khắp tứ
phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.”
Suy niệm:
Ra đi
loan báo Tin Mừng
Bản chất của Giáo Hội là truyền giáo. Là Kitô hữu, tức là có nhiệm
vụ loan báo Tin Mừng Phục sinh cho anh em. Ai không thiết tha với việc loan báo
Tin Mừng, người đó chưa thực là Kitô hữu.
Sau khi sống lại, mỗi lần
hiện ra, Chúa đều kêu gọi làm chứng cho tin mừng phục sinh.
Khi hiện ra với bà Maria
Macđala, Chúa sai bà đi loan tin cho các môn đệ. Nhưng các ông không tin.
Chúa phục sinh lại hiện ra
với hai môn đệ trên đường Em-mau, hai ông về báo tin, nhưng các môn đệ khác
cũng không tin.
Sau cùng Chúa hiện ra với
các tông đồ đang ngồi ăn trong nhà tiệc ly, Nguời trách các ông không tin những
kẻ đã thấy và làm chứng Nguời sống lại, rồi kêu gọi các ông đi loan báo tin mừng
cứu độ.
Như thế, để đón nhận tin mừng
phục sinh không phải là dễ, cần phải kiên nhẫn và thời gian.
Trải qua hơn hai ngàn năm,
Giáo Hội không ngừng rao giảng tin mừng cứu độ. Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều người
chưa tin nhận Chúa.
Xin cho chúng ta đừng nản
lòng, nhưng luôn nổ lực thi hành lệnh truyền của Chúa Phục sinh mà kiên trì rao
giảng không ngừng.
Ngày hôm nay, người ta không tin lời thầy dạy cho bằng tin vào những
chứng nhân. Xin cho chúng ta ý thức không chỉ rao giảng bằng lời, nhưng còn bằng
đời sống chứng tá yêu thương. Nhờ thế tin mừng phục sinh có sức thuyết phục mạnh
mẽ và đáng tin cậy với mọi người hơn.
Sống Lời Chúa:
Một khi hiện sinh “tin-cậy-mến” đã được Đức Giêsu-Kitô Phục Sinh
biến đổi cách sâu sắc và toàn diện, các Tông đồ trở thành những chứng nhân loan
báo Tin mừng mạnh mẽ, can đảm và không một ai, không một thế lực nào, không một
điều gì có thể cản trở được các ngài, kể cả tù đày, cái chết (Mc 16, 15; Cv 4,
13.19-20).
Để là một chứng nhân đích thực của Tin mừng
Phục Sinh, toàn bộ hiện sinh “tin-cậy-mến” của người kitô-hữu phải ngập tràn Thần
Khí Tình yêu của Đức Giêsu-Kitô Phục Sinh.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa, con được mệnh danh là Kitô hữu, nhưng cuộc sống con còn buồn chán, còn bơ
vơ, còn hững hờ với việc sống đạo, là vì con chưa thực tin Chúa Phục sinh. Con
chưa thiết tha việc giới thiệu Chúa cho người khác, là vì con chưa thực sự cảm
nghiệm được Chúa đã sống lại. Nếu con có
Tin Mừng Phục sinh trong lòng, con đã không thể ngồi yên khi thấy bao kẻ khác
chưa tin Chúa.
Lẽ sống:
Ðám
cưới vĩ đại nhất
Một trong những đám cưới được xem là vĩ đại nhất
trong lịch sử nhân loại đó là đám cưới của Alexandre Ðại đế với công chúa
Roxane của Ba Tư vào thế kỷ thứ tư trước công nguyên.
Khi quyết định một người Á châu, dĩ nhiên, Alexandre
theo tiếng gọi của con tim. Nhưng qua cuộc hôn nhân này, ông muốn biểu tỏ ý
muốn thống nhất tất cả lãnh thổ đã được chinh phục từ Ðông sang Tây. Ông cũng
hy vọng có một người con nối dõi với hai dòng máu Ðông Tây để thống nhất hai
phần đất của địa cầu.
Ðám cưới được cử hành trong vòng bảy ngày, bảy đêm.
Nơi nơi đều có yến tiệc. Và để tăng thêm phần long trọng, Alexandre đã cho tổ chức những cuộc tranh tài
thể thao: thế vận hội đã được khai sinh từ đó. Chính Ðại đế là người đích thân
trao giải thưởng cho những người thắng cuộc. Thông thường hoàng đế trao tặng
những chiếc cúp bằng vàng. Nhưng, người được coi là đoạt được nhiều giải thưởng
nhất trong cuộc thi thế vận hội đầu tiên ấy chỉ nhận được có mỗi một cành lá.
Alexandre Ðại đế giải thích như sau: chỉ có vinh hiển mới có thể tưởng thưởng được
người xuất sắc nhất.
Có một hôn lễ còn vĩ đại gấp bội so với hôn lễ của
Alexandre Ðại đế với công chúa Roxane: đó là hôn lễ của Trời với Ðất, của Thiên
Chúa với Nhân Loại. Ðây là cuộc hôn lễ mà loài người đã chờ đợi từ khi có mặt
trên trái đất. Hôn lễ ấy diễn ra qua việc Con Thiên Chúa xuống thế mặc lấy xác
phàm. Ngài đến không kèn không trống, không quân đội, không thế vận hội. Ngài
không mang lại các cúp vàng, Ngài không chỉ trao cành lá vinh thắng cho một người,
nhưng cho tất cả mọi người. Ai cũng có thể chiến thắng cho cuộc sống của mình và ai cũng
có thể nhận lãnh cành lá vinh hiển ấy.
Ai trong chúng ta
cũng có một phần thưởng vô giá, ai trong chúng ta cũng là người đoạt giải nhất
và ai trong chúng ta cũng nhận được cành lá vinh hiển của sự sống đời đời. Với Chúa Giêsu là
Ðấng đã thắng thế gian và đang tiếp tục chiến đấu bên cạnh chúng ta, chúng ta
tin chắc rằng chúng ta cũng sẽ chiến thắng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét