PHÚC ÂM:
Ga 6,
30-35
"Không phải Môsê, mà chính Cha Ta mới
ban bánh bởi trời đích thực".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
30 Khi ấy đám đông dân chúng
hỏi Đức Giêsu: “Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để
tin ông? Ông sẽ làm gì đây?31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như
có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời”.
32 Đức Giê-su đáp: “Thật,
tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu,
mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, 33 vì
bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian”.34 Họ liền
nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy”.35 Đức
Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói;
ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Suy niệm:
Bánh
trường sinh
Chúa Giêsu là bánh từ trời xuống đem lại sự sống cho thế gian. Ai đến
với Chúa và tin vào Chúa sẽ được sự sống thần linh, được bình an hạnh phúc đời
này và đời sau.
Chính vì đặt trọn niềm tin
vào Chúa Giêsu, bánh trường sinh đem lại sự sống đời đời (x. Ga 6,35), mà
Têphanô đã sẵn sàng chấp nhận chịu nhiều thiệt thòi, ngay cả hy sinh mạng sống
mình, đó là điều mà bài sách Công Vụ Tông Đồ hôm nay nói đến.
Với niềm tin vững vàng vào
Chúa Giêsu, bánh ban sự sống, Têphanô đã say mê rao giảng Tin mừng mà Chúa
Giêsu đã truyền dạy, cho dù gíao huấn ấy có đi ngược lại với quan niệm cố hữu của
hàng lãnh đạo tôn giáo Do Thái thời bấy giờ.
Với lòng tin mạnh mẽ vào Chúa Giêsu, nguồn sống đích thực, Têphanô
đã không ngần ngại nói lên sự thật, dù phải đối mặt với bao hiểm nguy: thù
ghét, đàn áp, khống chế, lên án và giết hại của giới chức lãnh đạo Do Thái thời
bấy giờ.
Với đức tin kiên trung vào
Chúa Giêsu, tấm bánh nuôi sống đời đời, nên cho dù phải đứng trước pháp đình,
Têphanô cũng mạnh dạn minh chứng về Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa đã đến trần
gian và đã chịu chết nhục nhã để cứu chuộc loài người. Ngài cũng không ngần ngại
vạch trần tội vong ân, bội nghĩa của cha ông họ và của họ; đồng thời ngài cũng
không ngừng nhắc đến lòng nhân từ yêu thương của Thiên Chúa dành cho dân Người.
Lời lẽ khôn ngoan minh chứng niềm tin, cũng như lời biện hộ đanh
thép tố cáo tội ác của những kẻ muốn hãm hại ngài, càng khiến cho đối phương tức
giận đến sôi máu và quyết định đưa ngài ra ném đá tử hình.
Dù chịu cực hình đau đớn
nhưng lòng ngài vẫn chan chứa sự cảm thông và tình yêu tha thứ theo gương vị Thầy
Chí Thánh. Vì thế, trước khi tắt thở, ngài không quên cầu nguyện cho những kẻ giết
hại mình: “Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này. Nói thế rồi, ông an nghỉ".
Sống Lời Chúa:
Đời sống không phải chỉ cần lương thực phần
xác, mà còn cần lương thực phần hồn. Lương thực phần xác có thể làm cho thân
xác no thỏa, nhưng chắc chắn không thể làm cho tâm hồn được an vui hạnh phúc. Bao
nhiêu người ăn mặc sung sướng mà vẫn buồn sầu, chán chường, thất vọng, khổ đau,
thiếu vắng tình yêu, rắc gieo tội ác. Ngược lại, nhiều người tuy đói ăn, thiếu
mặc nhưng lại sống trong niềm vui, hạnh phúc và yêu thương.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa nhìn thấy con long đong vất vả ngược xuôi tối ngày để tìm kiếm
lương thực nuôi sống con và gia đình con. Con cần ăn để sống và tăng trưởng.
Xin Chúa nâng đỡ con trong công việc lao động hằng ngày.
Lẽ sống:
Món
quà sinh nhật
Một bác nông phu tên là Donningos sinh sống bên
Brazil bằng nghề trồng bắp. Một buổi sáng nọ, trên con đường đi ra đồng làm
việc, ông được đứa con trai mừng sinh nhật thứ 10 chạy theo căn dặn: "Ðừng
quên mang về hai con chim nhỏ làm quà sinh nhật cho con cha nhé!". Người
cha vốn rất vui tính và thương con nở nụ cười tươi, gật gù dưới chiếc nón rộng
vành cho con yên dạ.
Sau một ngày lao động mệt nhọc trên cánh đồng, thấy
mặt trời chưa lặn hẳn, bác Donningos vội đi qua cánh rừng gần đấy gom một mớ
củi. Ðang lúc bó củi, bỗng bác nhớ lại lời hứa mang đôi chim về làm quà sinh
nhật thứ 10 cho con. Bác bỏ vội bó củi bên đường, tiến sâu vào rừng, trèo nhanh
lên gành đá của một ngọn đồi, nơi chim thường làm tổ. Tìm được một tổ chim có
tiếng chim con kêu, bác cẩn thận luồn tay vào, nhưng vừa đụng những chim con,
bác vội rụt tay về, vì nghe đau nhói như bị kim đâm. Nhìn kỹ đó là vết thương
hai lỗ có máu rỉ ra.
Chưa định thần thì một con
rắn đầu có hình chữ thập trườn ra ngoài, vươn đôi mắt ngê rợn chực tiếp tục tấn
công. Ðó là con rắn nổi tiếng được dân địa phương gọi là "uturu des
sétao". Nổi tiếng vì nọc nó vô phương cứu chữa.
Bác nông phu vội rút chiếc dao cán dài ra khỏi thắt
lưng, nhắm đầu rắn chặt nhanh. May cho bác, nhát dao giết chết được con rắn, nhưng
bàn tay bị rắn cắn bỗng vụt sưng lên. Không chần chừ, bác kê tay lên gốc cây và
mạnh tay chặt luôn hai nhát, cắt lìa bàn tay. Buộc xong vết thương bằng chiếc
áo và dùng răng phụ chiếc tay còn lại xiết chặt, bác dùng sức tàn chạy nhanh về
nhà, nhưng vẫn không quên cầm hai chú chim làm qua sinh nhật cho con.
Bạn có tin câu chuyện có thực này không? Nếu bạn
không tin thì làm sao bạn tin được một sự thật khác còn to lớn hơn: Thiên Chúa chúng ta,
không những cho chúng ta bàn tay của người, nhưng đã trao ban cho chúng ta trọn
Con Một yêu dấu của Người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét