PHÚC ÂM:
Ga 6,
22-29
“Các ông hãy ra công làm việc không phải vì
lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn.” (Ga 6,27)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
“22 Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia bờ biển,
nghiệm ra là không có đò nào khác, trừ một chiếc, và Ðức Giêsu lại không lên đò
để cùng đi với môn đồ của Ngài, song chỉ có môn đồ ra đi mà thôi. 23 Có những
đò khác từ Tibêria lại gần nơi dân chúng đã được ăn bánh khi Chúa tạ ơn. 24 Vậy
khi đám người ấy thấy không có Ðức Giêsu ở đó và cả môn đồ Ngài cũng không, thì
họ lên các đò kia mà đi Capharnaum tìm Ðức Giêsu. 25 Gặp Ngài bên kia biển, họ nói với
Ngài: “Rabbi, Ngài đã đến đây bao giờ?” 26 Ðức Giêsu đáp lại: “Quả thật, quả thật, ta bảo
các ngươi: các ngươi tìm Ta không phải vì các ngươi đã thấy dấu lạ, nhưng vì
các ngươi đã ăn bánh no. 27 Hãy lao công đừng vì lương thực hư nát, nhưng
vì lương thực sẽ lưu lại mãi đến sự sống đời đời, mà Con Người sẽ ban cho các
ngươi, vì chính Ngài là Ðấng mà Cha và là Thiên Chúa đã niêm ấn”. 28 Họ mới
nói cùng Ngài: “Chúng tôi phải lao công vào việc nào của Thiên Chúa?” 29 Ðức
Giêsu đáp lại: “Việc của Thiên Chúa, tức là các ngươi tin vào Ðấng Người đã sai
đến”.
Suy niệm:
Của ăn
nuôi thân
Con người cần công ăn việc làm để có của ăn nuôi thân. Nhưng cuộc
sống không phải chỉ cần của ăn mau qua, mà còn cần lương thực trường tồn nơi
Chúa Giêsu.
Làm việc để tìm kiếm cơm
bánh nuôi dưỡng thân xác là mục tiêu cơ bản nhất của con người. Nhưng con người
không chỉ có nhu cầu ăn uống mà còn có nhu cầu tinh thần và tâm linh. Tin mừng
hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải vượt lên những cái tầm thường của cuộc
sống mau qua mà vươn lên những giá trị vĩnh cửu. Muốn vươn lên giá trị sự sống
vĩnh cửu, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy Đến với Chúa và hãy Tin vào Ngài.
Đức Giêsu đã làm phép lạ
bánh hóa nhiều để nuôi đám đông, cho thấy Ngài quan tâm đến nhu cầu của thân
xác của con người. Nhưng Ngài không dừng lại ở việc thỏa mãn nhu cầu cơ bản là
“đói cho ăn, khát cho uống”. Cơm bánh chỉ là thứ lương thực mau qua dành cho
thân xác, chứ không phải là thứ lương thực đem lại sự sống đời đời. Do đó Ngài
muốn ban cho con người thứ lương thực trường tồn đem lại sự sống vĩnh cửu.
Để có được của ăn mau qua, nuôi dưỡng thân xác, con người phải ra
công làm việc vất vã “đổ mồ hôi xót con mắt ”mới có của ăn.
Để có của ăn vĩnh cửu, nuôi dưỡng tinh thần và tâm linh, con người
chỉ cần làm hai việc: "Đến với Chúa Giêsu và Tin vào Ngài".
Cái đói của thân xác không
cồn cào bằng cái đói tinh thần.
Con người đói công bằng và
hạnh phúc, đói yêu thương và kính trọng.
Con người khát niềm vui và
bình an, cảm thông và sự thật.
Trong nơi sâu thẳm, con
người đói khát ai đó để mình yêu mến, tôn thờ.
Đức Giêsu mời ta hãy tin
vào Ngài là Đấng được Thiên Chúa sai đến. Hãy đến với Giêsu để bắt đầu được nếm
thử tấm bánh của Ngài, vì chính Ngài là Tình yêu, Sự thật và Bình an.
Lm. Seoka
Sống Lời Chúa:
Sống tốt đẹp những giá trị trần thế (nghề
nghiệp, gia đình, học đường, giao tế) để tôn vinh Thiên Chúa cho người chung
quanh.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa, khi ra công làm việc để có của ăn nuôi thân, xin cho con ý thức rằng đời
sống tâm linh là điều đáng quan tâm gấp bội. Bởi vì “người ta sống không chỉ bằng
cơm bánh, mà còn sống bởi những lời do miệng Chúa phán ra”.
Lẽ sống:
Hãy
thắp lên một que diêm
Một bữa nọ, ông John
Keller, một diễn giả nổi tiếng được mời thuyết trình trước khoảng 100 ngàn
người tại vận động trường Los Angeles bên Hoa Kỳ. Ðang diễn thuyết ông bỗng
dừng lại và nói: "Bây giờ xin các bạn đừng sợ! Tôi sắp cho tắt tất cả đèn
trong sân vận động này".
Ðèn tắt, sân vận động chìm
sâu trong bóng tối dày đặc, ông John Keller nói tiếp: "Bây giờ tôi đốt lên
một que diêm. Những ai nhìn thấy ánh lửa của que diêm tôi đốt thì hãy kêu lớn
lên: Ðã thấy!". Một que diêm được bật lên, cả vận động trường vang lên
những tiếng kêu: "Ðã thấy!".
Sau khi đèn được bật sáng
lên, ông John Keller giải thích: "Ánh sáng của
một hành động nhân ái dù bé nhỏ như một que diêm sẽ chiếu sáng trong đêm tăm
tối của nhân loại y như vậy".
Một lần nữa, tất cả đèn
trong sân vận động lại tắt. Một giọng nói vang lên ra lệnh: "Tất cả những
ai ở đây có mang theo diêm quẹt, xin hãy đốt cháy lên!". Bỗng chốc cả vận
động trường rực sáng.
Ông John Keller kết luận:
"Tất cả chúng ta hợp lực cùng nhau, cóthể chiến thắng bóng tối, sự dữ và
oán thù bằng những đóm sáng nhỏ của tình thương và lòng tốt của chúng ta".
Hòa bình không chỉ là môi trường sống vắng bóng chiến tranh. Hòa
bình không chỉ là cuộc sống chung im tiếng súng. Vì trong sự giao tiếp giữa
người với người, đôi khi con người giết hại nhau mà không cần súng đạn, đôi khi
con người làm khổ nhau, đàn áp và bóc lột nhau mà không cần chiến tranh.
Ngoài ra, hòa bình không
chỉ được xây dựng trong những văn phòng của các nhà lãnh đạo. Hòa bình không
chỉ được xây dựng qua những cuộc họp, qua những buổi thảo luận, mặc cả của các
nhà chính trị. Mọi người chúng ta phải trở thành những người thợ xây dựng hòa
bình. Bởi lẽ nguồn gốc của hòa bình xuất phát từ phẩm chất của các mối liên lạc
giữa người với người.
Người biết yêu mến là người thợ xây dựng hòa bình. Kẻ biết giúp đỡ
là kẻ xây đắp hòa bình. Những ai biết tha thứ, những ai biết phục vụ tha nhân,
những ai biết luôn khước từ hận thù, bạo lực là những người thợ xây dựng hòa
bình. Những ai biết chia sớt của cải mình cho người túng thiếu hơn, những ai có
lòng nhân từ, có lòng khoan dung và thông cảm đều là những kẻ giúp cho hòa bình
nảy nở giữa loài người.
Tóm lại, cách thức tốt
nhất để xây dựng hòa bình là tăng thêm cho thật nhiều những hành động yêu
thương và hảo tâm đối với đồng loại. Những hành động yêu thương xuất phát từ
lòng nhân hậu sẽ như những ánh sáng nho nhỏ của một que diêm. Nhưng nếu mọi
người cùng đốt lên những ánh sáng bé nhỏ, những hành động yêu thương sẽ có đủ
sức mạnh để xua đuổi bóng tối của những đau khổ và sự dữ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét