PHÚC ÂM: Mt 11,16-19
"Họ không nghe lời Gioan và lời Con
Người". (Mt 11,18)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Matthêu.
16 "Tôi phải ví thế hệ này với ai ? Họ
giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, 17 và nói : "Tụi tôi thổi sáo
cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh
không đấm ngực khóc than." 18 Thật
vậy, ông Gio-an đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo : "Ông ta bị quỷ
ám." 19
Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo : "Đây là
tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi." Nhưng đức Khôn
Ngoan được chứng minh bằng hành động."
Suy niệm:
Pharisiêu cứng lòng
Một vị quan văn nổi tiếng vào thời nhà Tống
ở Trung Quốc có câu chuyện Giáp Ất tranh luận như sau:
Giáp hỏi Ất:
- Nếu lấy đồng đúc thành chuông, đẽo gỗ làm
cái dùi, lấy dùi đánh vào chuông, nó lêu boong boong. Vậy tiếng kêu là do gỗ
hay do đồng.
Ất đáp:
- Lấy dùi gõ vào tường vách không kêu, gõ
vào chuông lại kêu. Vậy tiếng kêu ở đồng.
Giáp lại hỏi:
- Lấy dùi gõ vào tiền trinh bằng đồng không
kêu, thế thì có chắc tiếng kêu là do ở đồng mà ra không?
Ất lại đáp:
- Ðồng tiền đặc, cái chuông rỗng. Vậy tiếng
kêu là do các đồ vật rỗng mà ra.
Giáp hỏi tiếp:
- Lấy gỗ, lấy đất sét làm thành chuông đánh
cũng chẳng nghe tiếng kêu boong boong, thế thì chắc gì tiếng là do các vật rỗng
mà ra.
Cuộc tranh luận giữa Giáp và Ất sẽ kéo dài
mãi thì chẳng thể nào có một giải đáp đúng nghĩa nếu họ chỉ giải đáp một cách
phiến diện và chủ quan, chỉ giải quyết vấn đề theo từng góc cạnh riêng lẻ. Tâm
trạng chủ quan và cái nhìn phiến diện của họ phần nào cũng giống như cái nhìn của
người Do Thái được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng mà thánh Matthêu ghi lại.
Thật vậy, sống trong một thế giới đầy màu sắc
và ánh sáng thì chẳng ai lại không lo sợ và đề phòng về chứng tật mù lòa. Nhìn
người mù không ai mà lại không cảm thấy xót thương, động lòng trắc ẩn, vì mắc
phải bệnh mù con người gần như mất một phân nửa cuộc đời, và không những họ mất
hết niềm vui do cái nhìn đem lại mà trước một sự việc họ cũng chẳng hiểu được tường
tận nếu chỉ đón nhận bằng đôi tai, chưa nói đến những điều đòi phải được đón nhận
bằng đôi mắt.
Tuy nhiên, dù cho thiệt thòi như vậy bệnh
mù lòa vẫn chưa nguy hiểm bằng căn bệnh của những người Do Thái được Chúa Giêsu
nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay, đó là óc phê phán chủ quan và họ cứ tưởng
mình sáng hóa ra lại chẳng thấy gì. Vì nếu người mù biết mình tối thì họ sẽ cố
gắng tìm hiểu sự việc trước mắt khi không nhìn được sự khác. Còn người chủ quan
và phiến diện thì muôn đời sẽ tăm tối trước chân lý, vì khi chỉ nhìn được một
khía cạnh của chân lý mà họ cứ tưởng là đã đạt được chân lý để rồi cứ thế mà cố
chấp trước những vẻ đạp của chân lý. Họ chẳng khác gì năm người mù đi xem voi,
người thì cho con voi là cái cột đình to tướng, kẻ lại nói con voi là chiếc quạt
khổng lồ, người khác lại cho con voi là quả núi đồ sộ.
Khi thánh Gioan Tẩy Giả đến rao giảng ơn cứu
độ, người không ăn uống thì được gán cho nhãn hiệu là bị quỉ ám. Ðức Kitô đến,
Người ăn uống như bình thường thì bị kết án là người mê ăn uống, là bạn của
quân thu thuế và tội lỗi. Họ chỉ hiểu ơn cứu độ theo quan điểm riêng của mình,
chỉ nhìn Ðấng Messia theo cái nhìn phiến diện nên người Do Thái đã khép chặt cửa
lòng trước lời mời gọi của ơn cứu rỗi. Với cái nhìn phiến diện đã nảy sinh những
phe phái chủ quan chẳng khác gì bọn trẻ nít ngồi nơi phố chợ: "Chúng tôi
thổi sáo sao các bạn không nhảy múa. Chúng tôi than vãn sao các bạn không than
khóc?" Chính vì thế mà ơn cứu độ đến và qua đi mà người Do Thái chẳng nhận
ra: "Ngài đã
đến trong nhà Ngài nhưng người nhà đã không nhận ra Ngài, không đón tiếp
Ngài".
Trong Giáo Hội ngày nay cũng không thiếu những
trường hợp mắc phải căn bệnh của người Do Thái. Ðức Kitô được trình bày trọn vẹn
trong Kinh Thánh, qua Phụng Vụ và qua Giáo Hội, thế mà người ta lại giới hạn Ðức
Kitô trong cái nhìn của họ. Họ cũng giới thiệu Ðức Kitô cho người khác nhưng đây
chỉ là một Ðức Kitô bị bóp méo cho hợp với chủ trương của họ, có lợi cho họ. Và
nếu có một ai giới thiệu Ðức Kitô khác với chủ trương và đi ngược lại với quyền
lợi thì họ sẵn sàng kết án hoặc bôi nhọ làm sao để đừng mất đi quyền lợi của
mình.
Lạy Chúa, khi nhìn lại bản thân chắc chắn
không ít lần con đã hành động như người Do Thái, nhìn Chúa bằng một cái nhìn
phiến diện. Chỉ đón nhận Thiên Chúa hợp với sở thích, quyền lợi, giới thiệu cho
người khác hoặc Thiên Chúa bị uốn nắn theo những điều con nghĩ tưởng, và nếu có
điều nào khác quyền lợi của con, con sẽ sẵn sàng kết án dù cho đó là chân lý,
là sự thật.
Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày - Radio Veritas Asia
Sống Lời Chúa:
vượt qua các thành kiến hẹp
hòi mà vươn lên khỏi những ràng buộc của quyền lợi để rộng mở tâm hồn đón tiếp
Chúa, vì Chúa đang đến trong từng giây phút qua các biến cố cuộc đời cũng như
qua người anh em bên cạnh.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, thái độ của người Do Thái trong đoạn Tin Mừng này chính là thái độ
của mỗi người chúng con. Chúng con thường hay bướng bỉnh, kiêu căng, không muốn
đón nhận Chúa cũng như mọi người chung quanh chúng con. Xin Thánh Thần Chúa
giúp chúng con cởi bỏ con người cũ, để luôn sẵn sàng mở ra với mọi người, dễ
dàng tiếp nhận chân lý Chúa mạc khải cho chúng con.
Lẽ sống:
Tiếng khóc của
sa mạc
Một mẩu chuyện của
người Phi Châu kể lại rằng: một người Ả Rập sống ở sa mạc có thói quen nằm sát
xuống đất, úp tai trên cát từng giờ lâu. Có người hỏi tại sao làm thế, anh ta
giải thích như sau: "Tôi nghe sa mạc khóc vì nó rất muốn được làm một ngôi
vườn xinh tươi".
Sa mạc mong mỏi
được trở thành ngôi vườn, cũng thế tâm hồn con người luôn hướng về điều thiện.
Khoảng cách giữa sa mạc và ngôi vườn xinh tươi đó là nước non, điều kiện thời
tiết và nhất là công lao của con người. Không có sự chăm sóc của con người, sa
mạc vẫn tiếp tục là bãi cát khô cằn. Cõi lòng con người sẽ mãi mãi là một sa mạc cằn cỗi nếu nó
không được vun xới và tưới bằng cố gắng, phấn đấu, hy sinh và tình yêu.
Phải tốn biết bao là kiên nhẫn, biết bao chống đỡ, biết bao nghị lực, biết bao
mồ hôi... để biến sa mạc của tâm hồn thành một khu vườn tươi tốt... Sa mạc tâm
hồn của chúng ta sẽ khóc mãi nếu chúng ta không ra tay cày xới và vun trồng mỗi
ngày.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét