PHÚC ÂM: Lc 1,46-56
"Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những sự trọng đại". (Lc 1,49).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói : "Linh hồn tôi ngợi khen Đức
Chúa, 47 thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. 48 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. 49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn ! 50 Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính
sợ Người. 51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. 52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. 53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. 54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người, 55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời." 56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ
ba tháng, rồi trở về nhà.
Suy niệm:
Magnificat
Người đời Đức
Kitô không những giao hòa con người với Thiên Chúa, Ngài còn là kiểu mẫu của
con người đã được giao hoà. Ngài đến để mang lại Tin mừng. Tin mừng ấy chính là
con người với Tin mừng cho bằng thái độ phấn khởi vui tươi trong cuộc sống.
Đức Maria là người đầu tiên đã đón nhận ơn
cứu độ. Thái độ của Ngài cũng là thái độ mẫu mực cho người Kitô hữu. Người đã
mau mắn ra đi đến với Isave để báo tin vui, và trong một giây phút xuất thần,
Người đã để cho lời ca của cả một dân tộc được hát lên. Bài ca ấy qua muôn thế
hệ được Giáo Hội lấy làm chính lời kinh của mình.
Trong Giáo hội
và cùng với Giáo hội, mỗi Kitô hữu cũng được mời gọi để không ngừng hát lên và
sống bài ca ấy. “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, Thần trí tôi hớn
hở trong Đấng cứu độ tôi”, đó phải là bài ca trong từng phút
giây cuộc đời chúng ta.
Không vui sao được khi biết rằng
mình được Thiên Chúa yêu thương và cứu chuộc bằng chính máu của Con Một Ngài;
không vui sao được khi biết rằng trong
người Con Một ấy, chúng ta tìm được ánh sáng chân lý, bình an và hy vọng,
không vui sao được khi biết rằng
trong hành trình về nhà cha, có biết bao người cùng tiến bước với chúng ta.
Ước gì niềm vui ơn cứu độ luôn tràn ngập
tâm hồn chúng ta, ước gì cùng với Đức Maria, lời kinh muôn thủa của chúng ta
luôn là lời ca tán dương Chúa trong từng phút giây cuộc sống.
Sống Lời Chúa:
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời
gọi chúng ta hãy cất cao lời ngợi khen Chúa vì Ngài cũng làm cho chúng ta biết
bao kỳ công. Ơn vĩ đại nhất chính là ơn cứu độ. Hành vi cao thượng hơn cả đó
chính là sự quảng đại, tha thứ của Thiên Chúa trên mỗi người.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, chúng con xin hợp cùng Mẹ Maria cất cao lời ngợi khen Chúa vì Chúa đã
làm cho chúng con biết bao điều kỳ diệu.
Lẽ sống:
Mùa của gửi thiệp
tặng quà
Người Anh thường nói: "Một quà tặng
không có người tặng là một quà tặng trống rỗng trơ trụi". Giá trị của một
quà tặng do đó, không tùy thuộc nhiều ở giá trị vật chất của nó, mà đi chính
tâm tình của người tặng quà.
Ngày nay, cũng
giống như ở bất cứ thời đại nào, cuộc gặp gỡ giữa các nhà lãnh đạo quốc gia thường
đi kèm với nghi thức trao tặng quà cho nhau. Trong một cuộc họp thượng đỉnh ở ngoài khơi đảo
quốc Malta cuối năm 1989, tổng thống Bush của Hoa Kỳ đã tặng cho chủ tịch
Gorbachov của Liên Xô một viên gạch lấy từ bức tường ô nhục Bá Linh. Dù chỉ là
một viên gạch, nhưng đây lại là một món quà vô giá, bởi vì tổng thống Bush đã
muốn gói ghém trong đó tất cả thiện chí và ước muốn xây dựng hòa bình của ông,
của nhân dân Hoa Kỳ, cũng như của tất cả những ai yêu chuộng hòa bình.
Trước đó vài ngày, chủ tịch Gorbachov cũng
đã trao tặng và nhận quà trong cuộc gặp gỡ với Ðức Thánh Cha. Nhà lãnh đạo của
Liên Xô đã tặng cho Ðức Thánh Cha một tập thánh vịnh in vào thế kỷ thứ 13 và
14, qua đó ông muốn khẳng định rằng những giá trị đạo đức và luân lý do tôn
giáo đề ra là những nhân tố cần thiết cho việc xây dựng xã hội.
Ðáp lại, Ðức Thánh Cha đã tặng cho nhà
lãnh đạo Liên Xô một quyển Tân Ước có ghi hàng chữ: "Ta là Ðường, là Sự Thật, và là Sự Sống".
Ðó là tất cả những
gì mà Ðức Gioan Phaolô II và qua ngài, toàn thể Giáo Hội có thể trao tặng cho một
xã hội đã từ lâu muốn gạt bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống.
Riêng với bà
Raissa, phu nhân của chủ tịch Gorbachov, Ðức Thánh Cha đã tặng một cỗ tràng hạt.
Lòng yêu mến đối với Nữ Vương của hòa bình: đó là món quà cao quý nhất mà một vị
Giáo Hoàng đã có thể tặng cho tất cả những ai đang mưu tìm hòa bình cho nhân loại.
Mùa Vọng
là mùa của gửi thiệp và tặng quà Giáng Sinh.
Chúng ta gửi thiệp
chúc mừng đến những người thân thương quen thuộc đã đành, chúng ta cũng gửi đi
những cánh thiệp xã giao đến những người chỉ một lần gặp gỡ, quen biết... Có một
cánh thiệp nào, một quà tặng nào cho những người không quen biết, cho những người
đầu ngõ cuối xóm mà chúng ta không hề muốn đưa mắt nhìn đến, cho những người
hành khất bên vệ đường, cho những kẻ không nhà không cửa, cho những ai đang rét
run vì giá lạnh, vì cô đơn không?
Hãy nhiệt tình chào hỏi những người mà
chúng ta ghét cay ghét đắng.
Hãy làm hòa với những ai
chúng ta vừa gây gổ.
Hãy dọn một bữa ăn cho những người
hành khất quen thuộc.
Hãy thăm viếng một người bệnh
đang chờ một lời an ủi, đỡ nâng.
Hãy san sẻ đôi chút với những
người hàng xóm đang túng thiếu hơn ta.
Ðó là những cánh thiệp, những món quà
Giáng Sinh có giá trị nhất mà chúng có thể gửi ngay đi trong Mùa Vọng này, bởi
vì đó là phần cao đẹp nhất của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét