THÁNH GIA: CHÚA GIÊSU, ĐỨC MARIA VÀ THÁNH GIUSE. Lễ kính
Phúc Âm : Lc 2,41-52
"Hai Ông Bà gặp Chúa Giêsu đang ngồi
giữa các thầy tiến sĩ". (Lc 2,46).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
41 Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội
đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. 42 Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng
lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ. 43 Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về,
còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết. 44 Ông
bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi
tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. 45 Không thấy con đâu, hai ông bà trở
lại Giê-ru-sa-lem mà tìm.
46 Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy
con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. 47 Ai
nghe cậu nói cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu. 48 Khi
thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : "Con ơi, sao
con lại xử với cha mẹ như vậy ? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực
lòng tìm con !" 49 Người đáp : "Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha
mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?" 50 Nhưng
ông bà không hiểu lời Người vừa nói.
51 Sau đó, Người đi xuống cùng với cha
mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ
tất cả những điều ấy trong lòng. 52 Còn Đức Giê-su ngày càng thêm khôn ngoan, thêm
cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.
Suy
niệm:
Con đường hạnh
phúc
Những
tranh ảnh về Thánh Gia thường diễn tả một gia đình ấm êm hạnh phúc. Thánh Giuse
làm thợ mộc trong nhà. Đức Mẹ ngồi may vá. Đức Giêsu phụ giúp Thánh Giuse. Phải
chăng Thánh Gia luôn sống trong êm đềm thư thái, không hề biết đến khổ đau? Phải
chăng cuộc sống gia đình thánh cứ phẳng lặng trôi như mặt nước mùa thu không gợn
sóng gió? Không phải, trái lại Thánh Gia đã biết đến rất nhiều sóng gió, thử
thách.
Còn thử thách nào lớn hơn cảnh nghèo.
Vì nghèo mà biết bao gia đình sinh ra bất hoà, ấy thế mà Thánh Gia đã phải trải
qua những kinh nghiệm đớn đau của kiếp nghèo. Bị xua đuổi, bị hất hủi đến nỗi
phải trú ngụ trong chuồng bò lừa. Thê thảm hơn nữa, phải sinh con giữa bầy súc
vật, không giường chiếu chăn màn.
Còn gì buồn hơn là bị thù ghét, bị săn đuổi?
Thánh Gia sống hiền lành khiêm nhường, thế mà phải chịu đựng sự thù ghét của
Hêrôđê. Vừa sinh ra, còn non nớt đã phải bồng bế nhau chạy trốn, xa quê hương đất
nước.
Còn cảnh nào bi đát bằng cảnh vợ chồng hiểu lầm nhau?
Thế mà Thánh Giuse đã hiểu lầm Đức Mẹ khi Đức Mẹ thụ thai bởi quyền phép Đức
Chúa Thánh Thần. Ai đã trải qua cảnh nghi ngờ bị phản bội sẽ hiểu Thánh Giuse đã
bị giày vò đau đớn đến mức nào.
Còn gì khiến cha mẹ buồn hơn khi thấy con cái không ngoan ngoãn vâng
lời, bỏ nhà ra đi? Vậy mà Thánh Giuse và Đức Mẹ đã
phải chứng kiến cảnh đứa con ngoan ngoãn của mình tự động ở lại Đền Thờ mà
không xin phép cha mẹ. Các ngài vất vả lo âu tìm kiếm thì ít, nhưng buồn phiền đau
khổ thì nhiều. Làm sao các ngài tránh khỏi buồn phiền khi nghĩ rằng người con
mà các ngài rất mực yêu quý đã cãi lời cha mẹ?
Những
sóng gió mà Thánh Gia đã phải đương đầu như thế có lẽ nhiều và nặng nề hơn những
gia đình bình thường. Thế nhưng các ngài vẫn giữ được hạnh phúc gia đình. Nhờ
bí quyết nào các ngài đã vượt qua được biết bao cơn sóng gió như thế?
Trước hết các ngài luôn tìm thánh ý Chúa.
Mỗi khi gặp gian nan thử thách, các ngài không tìm ý riêng mình, cũng không tìm
ý thích của người đời, nhưng luôn đi tìm ý Thiên Chúa. Tìm ý Chúa mạc khải
trong Kinh Thánh, qua các biến cố xảy đến. Tâm sự với Chúa trong giờ cầu nguyện.
Hỏi ý kiến Chúa nơi các vị đại diện.
Khi biết được thánh ý Chúa, các ngài lập tức mau mắn vâng lời.
Đức Mẹ muốn giữ mình đồng trinh, nhưng khi biết ý Chúa muốn cho Người làm Mẹ Đấng
Cứu Thế, Đức Mẹ liền thưa: “Này tôi là nữ tỳ của Chúa, tôi xin vâng lời thiên sứ
truyền”. Thánh Giuse đang muốn bỏ đi, nhưng khi biết ý Chúa muốn cho Người ở lại,
Người đã vâng lời ngay không ngần ngại.
Sau cùng, các ngài luôn quên mình vì hạnh phúc của mọi người trong
gia đình. Thánh Giuse tuy là gia trưởng, nhưng đã
hết tình phục vụ Đức Mẹ và Đức Giêsu. Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, nhưng lại xưng
mình là tôi tớ của Thiên Chúa. Còn Đức Giêsu là Thiên Chúa, nhưng lại trở thành
người con bé nhỏ nhất trong gia đình.
Ngày
nay, nhiều gia đình gặp khủng hoảng, lâm vào cảnh cơm chẳng lành canh chẳng ngọt,
vì đã không biết áp dụng những bí quyết của Thánh Gia. Mỗi khi gặp khó khăn,
thay vì cầu nguyện, đọc Phúc Âm để tìm ý Chúa thì lại đi tìm ý kiến ở những nơi
mê tín dị đoan. Thay vì vâng lời Chúa qua các vị bề trên thì lại chỉ tìm ý
riêng mình. Thay vì khiêm nhường quên mình thì lại kiêu ngạo tự ái, bắt người
khác phải phục vụ mình.
Hôm
nay, gia đình chúng ta hãy biết noi gương Thánh Gia: Bỏ ý riêng để tìm thánh ý
Thiên Chúa; mau mắn vâng lời Chúa; và hạ mình khiêm nhường, quên mình để phục vụ
người khác. Có như thế chúng ta mới hy vọng giữ được hạnh phúc gia đình, nhất
là khi phải đối phó với những khó khăn ngày càng nhiều trong đời sống hiện nay.
ĐTGM. Giuse
Ngô Quang Kiệt
Cầu
nguyện:
Lạy Thánh Gia, xin nâng đỡ gia đình
chúng con.
Lẽ sống:
Ngạc
nhiên
Tại
miền Provence thuộc miền Nam nước Pháp, có một máng cỏ khá nổi tiếng. Ða số các
nhân vật trong máng cỏ, du khách thường để ý đến một con người nhỏ bé với hai
bàn tay mở ra trống trơn, nhưng gương mặt lại để lộ một vẻ ngạc nhiên khó tả.
Chính vì thế mà người ta đặt tên cho nhân vật này là "ngạc nhiên".
Người
địa phương thường giải thích về sự ngạc nhiên trên gương mặt của nhân vật này bằng
một câu chuyện như sau: Một hôm tất cả các nhân vật trong máng cỏ, kể cả mấy
chú bò lừa, đều tỏ ra khó chịu đối với nhân vật có tên là "ngạc
nhiên" này, bởi vì anh ta không có gì để mang tặng cho Chúa Hài Nhi, ngoài
hai bàn tay trắng của anh. Họ sỉ vả anh như sau: "Mày không biết xấu hổ
sao? Mày đến chầu Hài Nhi Giêsu mà không mang theo gì cả?".
Nhưng
con người có tên là "ngạc nhiên" ấy không để lộ một phản ứng nào, đôi
mắt của anh vẫn mở to và chăm chú nhìn vào Hài Nhi Giêsu.
Những
lời rủa sả cứ tiếp tục trút xuống trên anh, đến độ Ðức Maria phải lên tiếng để
biện hộ cho anh như sau: "Quả thực anh "ngạc nhiên" đã đến với
Hài Nhi Giêsu với hai bàn tay trắng. Nhưng anh đã mang đến món quà cao đẹp nhất:
đó là sự ngạc nhiên của anh! Ðiều này có nghĩa là Tình Yêu bao la của Thiên
Chúa đã chiếm trọn tâm tư của anh".
Và
Ðức Mẹ kết luận như sau: "Thế giới này sẽ kỳ diệu biết bao nếu luôn có những
con người như anh "ngạc nhiên", biết ngây ngất vì ngạc nhiên".
Người
ta thường nói: "ngạc nhiên" là khởi đầu của khám phá. Có biết ngạc
nhiên, có biết đặt câu hỏi, người ta mới đặt ra giả thuyết rồi mới tìm tòi, khảo
sát và khám phá... Sự tiến bộ của loài người bắt nguồn từ chính sự ngạc nhiên.
Trong lĩnh vực siêu
nhiên cũng thế, Thiên Chúa đã ban cho con người khả năng biết ngạc nhiên, biết
chiêm ngắm để khám phá ra Tình Yêu bao la của Ngài. Cả vũ trụ là một quyển sách
luôn được mở ra để mời gọi con người tìm đọc được Lời Ngỏ yêu thương của Chúa.
Lịch sử của nhân loại, cuộc đời của mỗi người cũng là một kỳ công, qua đó Thiên
Chúa không ngừng bày tỏ Tình Yêu của Ngài. Ðức Kitô Phục Sinh mang
lại cho chúng ta sức sống mới với đôi mắt mới. Với đôi mắt mới ấy, chúng ta
không ngừng được mời gọi để đi vào sự ngạc nhiên và ngây ngất trước Tình Yêu của
Thiên Chúa. Tình Yêu ấy nhiệm màu đến nỗi chúng phải vượt qua nhãn giới bình
thường của chúng ta để nhìn thấy được và cảm nếm được những gì không nằm trong
sự đo lường, tính toán của chúng ta. Do đó, người có cái nhìn ngạc nhiên và
ngây ngất luôn phó thác cho Tình Yêu của Chúa... Trong lúc thịnh vượng, họ thốt
lên lời ca chúc tụng tri ân đã đành, mà đứng trước thất bại, khổ đau, mất mát,
họ vẫn có thể nhìn ra dấu ấn Tình Yêu của Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét