PHÚC ÂM: Mt 10,7-15
"Các con đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho nhưng
không".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời
đã đến gần. 8
Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi
được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho
không như vậy. 9
Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng
đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11 "Khi anh em vào bất cứ thành nào
hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó
cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho
nhà ấy. 13
Nếu nhà ấy xứng đáng, thì -bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy
không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu
người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy,
anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất
Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.
Suy niệm:
Lãnh nhận nhưng không, thì
hãy cho nhưng không
“Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần. Anh em hãy chữa
lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh,
và khử trừ ma quỷ. Anh em được cho không, thì phải cho không như vậy.”
Trong sứ vụ rao giảng Tin
Mừng của các Tông Đồ; ngoài những ơn ban đặc biệt của Người. Chúa Giêsu còn
căn dặn những việc cần thiết, đó là: Các ông phải sống đơn sơ, khó
nghèo thật sự. Tin tưởng thật sự vào sự quan phòng của Thiên
Chúa, cũng như biết khiêm tốn đón nhận từ những người muốn giúp đỡ “Vì thợ thì đáng được
nuôi ăn.”
Các Bài Đọc hôm nay vạch
ra cho chúng ta thấy thánh ý của Thiên Chúa
trong mọi biến cố lớn hay nhỏ của cuộc đời. Trong Bài Đọc I, sau khi đã có thời gian để suy gẫm về cuộc
đời mình và các biến cố đã và đang xảy ra cho gia đình, ông Giuse đã tỏ mình ra
cho anh em và nói: "Chính là để duy trì sự sống mà Thiên Chúa đã gửi tôi đi
trước anh em." Nói rõ hơn, Thiên Chúa đã chuẩn bị cuộc đời Giuse để cứu sống
gia đình, cho dẫu phải ngang qua sự ghen ghét và nhẫn tâm của các anh. Trong
Phúc Âm, chính
vì hạnh phúc đời sau của nhân loại mà Chúa Giêsu đã thu thập các môn đệ để huấn
luyện, trao quyền, và sai các ông đi để rao giảng Tin Mừng cho mọi dân tộc.
Sống Lời Chúa:
Trong sự quan phòng khôn
ngoan của Thiên Chúa, chẳng có một biến cố nào ngẫu nhiên xảy ra mà không có ý định
của Thiên Chúa trong đó cho cá nhân, gia đình, và tập thể. Thái độ của con người
là phải tìm ra và làm theo thánh ý của Thiên Chúa để sinh ích lợi cho mình và
cho tha nhân; chứ đừng kêu la, than khóc, hay trách móc Thiên Chúa và tha nhân
về số phận hẩm hiu của mình.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con ánh sáng đức tin để
nhận ra Chúa hôm nay và hằng ngày,
nơi khuôn mặt khốn khổ của tất cả những người bị thử
thách: những kẻ đói, không chỉ vì thiếu của ăn, nhưng vì thiếu Lời Chúa; những
kẻ khát, không chỉ vì thiếu nước, nhưng còn vì thiếu bình an, sự thật, công bằng
và tình thương; những kẻ vô gia cư, không chỉ tìm kiếm một mái nhà, nhưng còn
tìm một con tim hiểu biết, yêu thương; những kẻ bệnh hoạn và hấp hối,
không chỉ trong thân xác, nhưng còn trong tinh thần
nữa, bằng cách thực thi lời hy vọng này: “Điều mà ngươi
làm cho người bé mọn nhất trong anh em là làm cho chính Ta”
Chân phước Têrêxa Calcutta
Lẽ sống:
Nụ hôn của đứa
bé
Người Ả Rập thường
kể câu chuyện ngụ ngôn như sau: Một ông
lão tên là Bi Quan, đãng trí và vô tình đến độ không còn nhớ được mình đã một lần
trải qua tuổi hoa niên. Kỳ thực, cả cuộc sống, dường như ông chưa bao giờ biết
sống là gì. Ông đã không học biết sống, cho nên cũng không học chết cách nào
cho hợp lý, cho xứng đáng với con người...
Ông không có hy
vọng, cũng chẳng có ưu tư. Ông không biết cười cũng chẳng biết khóc. Không gì
trên trần gian này có thể gây được sự chú ý và ngạc nhiên cho ông. Suốt ngày,
ông ngồi trước cửa lều, nhìn trời mà không biết trời xanh hay trời đục...
Ngày kia, có người
tìm đến vấn kế vì nghĩ rằng tuổi đời chồng chất, ông hẳn phải là bậc thông thái
khôn ngoan. Không mấy chốc, thiên hạ tuôn đến căn lều để tham khảo ý kiến... Những
người thanh niên hỏi ông: "Làm thế nào để có được niềm vui?". Ông trả
lời: "Niềm vui là một bày vẽ của những kẻ ngu dốt".
Những người có
tâm huyết phục vụ đến xin ông chỉ giáo để trở nên người hữu dụng cho xã hội. Họ
hỏi ông: "Làm thế nào để xả thân phục vụ người anh em một cách hữu hiệu?".
Ông trả lời: "Ai xả thân hy sinh cho nhân loại, người đó là một thằng điên".
Các bậc phụ
huynh đến hỏi ông: "Làm thế nào để hướng dẫn con cái trên đường ngay nẻo
chính?". Ông trả lời: "Con cái chỉ là loài rắn độc. Chúng chỉ có thể
phun ra nọc độc mà thôi".
Các nghệ sĩ, thi
sĩ cũng đến xin chỉ giáo để diễn tả được những gì là cao quý nhất trong tâm hồn,
ông trả lời: "Tốt nhất là nên thinh lặng". Những lời chỉ giáo của con
người chưa biết sống, biết yêu, biết chết ấy không mấy chốc được quảng bá trên
khắp thế giới. Tình yêu, lòng thiện hảo, nghệ thuật không mấy chốc biến khỏi
Trái đất. Cuộc sống con người chìm ngập trong ảm đạm buồn thảm...
Nhận thấy những
tai hại do những lời chỉ giáo của ông lão Bi Quan gây ra trên mặt đất, cho nên
Thượng đế mới tìm cách chữa trị. Thì ra, suốt cả đời, ông lão này chưa hề nhận được
một cái hôn nào. Thế là Thượng đế mới sai một em bé đến với ông lão. Ðứa bé đã
vâng lệnh Thượng đế, nó tìm đến với ông lão Bi Quan, bá lấy cổ ông và đặt lên
gò má sần sù của ông một nụ hôn... Ông lão như sực tỉnh. Lần đầu tiên trong đời,
ông biết ngạc nhiên và ngây ngất. Ông mở mắt nhìn đứa bé, nhìn vào cuộc đời, rồi
nhắm mắt xuôi tay mà nụ cười vẫn còn tươi nở trên môi nhờ nụ hôn của đứa bé.
Cô đơn là nguyên
nhân làm cho con người bi quan. Người cô đơn không những không cảm nhận được
tình yêu mà cũng không biết yêu. Tín hữu Kitô phải là người lạc quan bởi vì họ cảm nhận được
Tình Yêu của Chúa và được mời gọi để loan báo và san sẻ tình yêu ấy cho người
khác. Có biết bao
nhiêu tâm hồn già nua vì không cảm nhận được tình yêu, vì không tìm thấy ý
nghĩa cho cuộc sống.
Có biết bao
nhiêu tâm hồn già nua vì không cảm nhận được tình yêu, vì không tìm thấy ý
nghĩa cho cuộc sống. Có biết bao nhiêu tâm hồn khô cằn, chai đá vì không hề nhận
được một nghĩa cử yêu thương của những người xung quanh...
Người tín hữu Kitô không những sống lạc quan, nhưng
còn có sứ mệnh mang lại tinh thần lạc quan cho những người xung quanh. Có biết bao nhiêu người xung quanh đang chờ đợi
một cái mỉm cười, một nụ hôn, một cái bắt tay, một lời chào hỏi, một cử chỉ an ủi,
đỡ nâng... Bầu trời của cuộc đời sẽ trong sáng biết bao, nếu
người người chỉ biết đối xử với nhau bằng Tình thân ái, sự tử tế, lòng quảng đại,
tha thứ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét