PHÚC ÂM: Mt 23, 13-22
"Khốn cho các ngươi, hỡi những
kẻ dẫn đường đui mù".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Khốn cho các
ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình! Vì các ngươi đóng cửa nước trời
không cho người ta vào: vì các ngươi không vào, mà kẻ muốn vào, các ngươi cũng
chẳng để cho vào.
"Khốn cho các ngươi, hỡi những luật
sĩ và biệt phái giả hình! Vì các ngươi đọc kinh cho dài để nuốt tài sản của các
bà goá, bởi thế, các ngươi sẽ chịu phán xét nặng hơn.
"Khốn cho các ngươi, hỡi những luật
sĩ và biệt phái giả hình! Vì các ngươi rảo khắp biển khơi và lục địa, để tìm
cho được một người tòng giáo, nhưng khi đã cho người đó tòng giáo, các ngươi
làm cho nó trở thành con cái hoả ngục gấp hai lần các ngươi.
"Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ dẫn
đường đui mù! Vì các ngươi nói rằng: Ai lấy đền thờ mà thề, thì không có giá trị
gì, nhưng ai lấy vàng trong đền thờ mà thề, thì mắc lời thề. Hỡi kẻ ngu ngốc và
đui mù, chớ thì vàng hay là đền thờ thánh hoá vàng, cái nào trọng hơn? Các ngươi
còn bảo rằng: Ai lấy bàn thờ mà thề, thì không giá trị gì, nhưng ai lấy của lễ
để trên bàn thờ mà thề, thì mắc lời thề. Hỡi những kẻ đui mù, chớ thì của lễ
hay là bàn thờ thánh hoá của lễ, cái nào trọng hơn?
"Vậy ai lấy bàn thờ mà thề, thì lấy
cả bàn thờ và mọi sự để trên bàn thờ mà thề. Kẻ nào lấy đền thờ mà thề, thì lấy
cả đền thờ và Đấng ngự trong đền thờ mà thề. Và kẻ nào lấy trời mà thề, thì lấy
ngai toà Thiên Chúa và Đấng ngự trên ngai toà ấy mà thề".
Suy niệm:
Thủ
tướng Ghandi có lần nhận xét: “Nếu tất cả
các Kitô hữu sống đúng những gì Chúa dạy, có lẽ cả thế giới đã tin vào Ngài”.
Thật
vậy, các Kitô hữu là những người có chung một niềm tin nơi Thiên Chúa, nhưng
không phải ai cũng thực hành những gì Ngài dạy. Các bài đọc hôm nay cho chúng
ta thấy những ví dụ cụ thể về hai lối sống của những người cùng một niềm tin
vào Thiên Chúa.
Mahatma Gandhi là anh hùng dân tộc Ấn Độ, ông đã
chỉ đạo cuộc kháng chiến chống chế độ thực dân của Đế quốc Anh và giành độc lập
cho Ấn Độ với sự ủng hộ nhiệt liệt của hàng triệu người dân.
Lúc còn là sinh viên, ông say mê đọc Kinh Thánh và có ý định gia nhập đạo
Công Giáo vì ông thấy giáo lý của Đức Giêsu về "đạo yêu thương" quá
tuyệt vời. Nhưng vào một lần, ông đi đến nhà thờ của người da trắng để dự lễ,
ngay lập tức, ông bị ngăn lại và được mời đến nhà thờ của người da đen, vì nơi đây
không phải là nhà thờ của người da đen. Mahatma Gandhi ra về và cũng kể từ đó,
ông không bao giờ đến nhà thờ và quyết liệt từ bỏ ý định trở thành người Công
Giáo vì hành động phản yêu thương của những người da trắng.
Thật vậy, trong xã hội ngày hôm nay, vẫn còn đó những hình ảnh, cử chỉ của
người Công Giáo như những người da trắng trong câu chuyện trên. Họ là những người
giả hình "hạng ưu".
Tại sao vậy, thưa! Ấy là lúc chúng ta nói những lời tốt đẹp. Khuyên người ta ăn ngay ở lành. Phải bao dung, tha thứ. Phải nâng đỡ những cô nhi quả phụ. Phải đứng về phía người nghèo. Phải khước từ bóc lột, áp bức... Những lời khuyên như vậy rất "kêu", rất "trội" và rất "thánh"...
Tuy nhiên, khi chính bản thân phải đối diện thì
hẳn chúng ta lại là những người "sụt hố" đầu tiên chỉ vì một điều đơn
giản là: "Nói mà không làm. Hăng say chất những gánh nặng lên vai người
khác, nhưng chính mình thì lại không buồn động ngón tay vào". Tệ hơn nữa lại
tìm cơ hội để trả thù nhân danh đạo đức, lề luật...
Những lúc như thế, chúng ta đâu có khác gì những
kinh sư và Pharisêu mà trong bài Tin Mừng hôm nay đã bị Đức Giêsu vạch trần tội
ác của họ?
Bên ngoài thơn thớt nói cười,
Mà trong nham hiểm giết người không dao.
Sống Lời Chúa:
+
“Hỡi con đừng khinh thường việc Chúa sửa
dạy và đừng nhàm chán Lời Người quở mắng. Vì chúa quở mắng kẻ Người thương mến,
như người cha quở mắng đứa con ông yêu dấu” (Cn 3,11-12).
+
“Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi, tôi biết
chúng và chúng theo tôi” (Ga 10,27).
+
“Ai khen ta mà khen đúng, ấy là bạn ta. Kẻ
nịnh hót tâng bốc ta, nó là thù ta. Người chê ta mà chê đúng, đấy là thầy ta”
(x Mt 23).
+
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy trở nên chứng nhân cho Chúa qua
hành động tốt của mình. Nói cách khác, muốn dạy người khác điều gì, chính chúng
ta phải là những người đã sống và cảm nghiệm trước khi khuyên bảo người khác.
Làm tất cả vì vinh danh Chúa, chứ không phải lấy Chúa làm "bình
phong" để "tô son chát phấn" để đề cao danh dự, tiếng tăm cho bản
thân mình.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con biết trở
nên những người loan báo Lời Chúa bằng chính đời sống của mình, xin cho mọi
thành viên trong gia đình con luôn chân thành sống với nhau, để đem lại niềm
vui và sức sống cho cả gia đình.
Lẽ
sống:
Giấc
mơ của một Thi sĩ
Thi
sĩ Sully Prudhomme, người Pháp đã có lần tưởng tượng ra một giấc mơ như sau:
Ông
mơ thấy một nhà nông bảo ông hãy cầm cày lấy đất, trồng lấy lúa, gặt lấy thóc,
làm lấy gạo mà ăn. Ông mơ thấy người thợ dệt bảo ông hãy đánh lấy chỉ, dệt lấy
áo mà mặc. Ông mơ thấy người thợ nề bảo ông hòa lấy vữa, xây lấy nhà mà ở. Còn
gì nữa? Ông đã thấy mọi người bỏ ông, xa lánh ông, để ông trơ trọi với cảnh vật.
Ông kinh hãi. Ông kêu cầu, khẩn hứa nhưng chỉ thấy mãnh thú xuất hiện trên đường.
Có
lẽ không có bao nhiêu người đã mơ giấc mơ nói trên. Nhưng chắc chắn nhiều người
chỉ nghĩ đến mình, tưởng rằng một mình có thể sống giữa vũ trụ, không cần đến
ai, không cần ai giúp đỡ.
Không ai là một hòn đảo. Chúng ta
đều bị ràng buộc với mọi người, chúng ta đổi công việc của chúng ta với công việc
của người khác, chúng ta phụng sự người vì người đã phụng sự chúng ta.
Nhưng chúng ta không chỉ sống
trong tình liên đới về mặt vật chất. Con người còn liên đới nhau về mặt hạnh
phúc và đau khổ. Không ai hạnh phúc một mình và không ai một mình có thể chịu nổi
sự đau khổ. Nhờ người, ta mới vui và nhờ người, ta mới trút bớt những cơ cực của
ta. Thế giới này quá nặng khiến một người có thể mang nổi và sự khổ cực của vũ
trụ quá lớn cho một trái tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét