PHÚC
ÂM: Mt 15, 21-28
"Này
bà, bà có lòng mạnh tin".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở
Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: "Lạy Ngài là con Vua Đavít,
xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm". Nhưng Người không
đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà xin rằng: "Xin Thầy thương
để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi". Người trả lời:
"Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel". Nhưng bà kia đến lạy
Người mà nói: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi". Người đáp: "Không
nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó". Bà ấy đáp lại: "Vâng, lạy
Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống". Bấy
giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: "Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà
muốn sao thì được vậy". Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.
Suy niệm: Kết thúc đoạn Tin Mừng sáng hôm nay, Chúa
Giêsu đã lên tiếng ca ngợi đức tin của một người đàn bà Canaan. Còn đức tin của
chúng ta lúc này thì sao? Mạnh mẽ hay yếu kém? Nếu như đức tin của chúng ta lúc
này đang yếu kém, thì có cách nào để củng cố, để gia tăng hay không?
Quả
thật nhờ lòng tin, người đàn bà xứ Canaan cứu được người con gái bà bị quỷ ám
đã nhiều năm phải sống trong tình trạng rất khổ sở, đức tin của bà đã được
chính Đức Giêsu khen "Bà có lòng tin mạnh thật". Nhưng lòng tin mạnh
mẽ của bà do đâu và vì đâu?
ü Đức
tin mạnh nhờ lắng nghe và đi tìm.
ü Đức
tin mạnh khởi đi từ tình yêu.
ü Đức
tin mạnh khởi đi từ sự khiêm nhường.
ü Đức
tin mạnh khởi đi từ lòng kiên nhẫn
Người công chính sống bởi đức tin.
Giáo
lý Công Giáo dạy rằng : mỗi người được Chúa cứu độ, dựa trên ba hành động Đức
Tin
1. Tin
bởi kết hợp với Chúa Giêsu là Đấng Cứu Độ duy nhất.
2. Tin
vào Tín Điều Các Thánh Cùng Thông Công.
3. Tin
vào công nghiệp của mỗi người sống Lời Chúa.
Tin
vào Chúa Giêsu là Đấng Cứu Độ duy nhất và tin vào Tín Điều Các Thánh Cùng Thông
Công, là quan trọng nhất. Vì thế thánh Phaolô nói : “Giả như tôi có đem hết gia
tài cơ nghiệp mà chia sẻ, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không
có Đức Mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi.” (1Cr 13,3). “Đức Mến là Thiên Chúa”
(1Ga 4,8). Kìa anh trộm suốt đời chỉ làm khổ nhiều người, thế mà trước giờ chết
anh biết sám hối và kêu cầu Đức Giêsu thương xót, Ngài đã cho anh vào Thiên Đàng
ngay (x Lc 23,43). Bởi thế, giáo lý về ơn cứu độ qua các Bài đọc trong Thánh Lễ
hôm nay không đề cập đến công đức của cá nhân nào.
Sống
Lời Chúa:
+ Ông Phaolô được làm thánh Tông Đồ là nhờ Đức
Tin và lòng Mến của Phó tế Stêphano đã cầu nguyện cho (x Cv 7.8.9).
+ Ông Augustin được làm
Giám mục, thánh Tiến sĩ Hội Thánh là nhờ Đức Tin và lòng Mến của người mẹ : Bà
Monica trên 30 năm, đêm ngày thiết tha cầu nguyện cho đứa con hư hỏng sớm trở
thành người Công Giáo.
+ Vậy ngày nay, mỗi khi đi
dự Lễ, ta được mọi thành phần trong Hội Thánh : Những người sống Đức Ái trên dương
thế, các linh hồn nơi luyện tội, cùng với các Thánh trên Thiên Đàng, nhất là Mẹ
Maria, Mẹ Thiên Chúa, uy quyền trước tòa Chúa, là Thân Mình Mầu Nhiệm Chúa
Kitô, cũng là Hiền Thê của Ngài, hằng cầu khẩn cho ta thoát khỏi mọi sự dữ, hơn
hẳn em bé được các môn đệ và người mẹ ngoại giáo thiết tha xin Đức Giêsu cứu
thoát khỏi tay quỷ thần. Bà ngoại giáo xứ Canaan này đã trở thành mẫu cho tất cả
những người làm cha mẹ phải làm những việc thể hiện Đức Tin vào Chúa Giêsu, để
làm cho những người thuộc về mình được sống và sống cách dồi dào trong Chúa
Giêsu (x Ga 10,10).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa! Chúng con cảm tạ vì
Chúa đã ban nhưng không Đức tin cho chúng con, nhưng vì thiếu lắng nghe, đi tìm,
thiếu tình yêu, thiếu sự kiên nhẫn mà đức tin của chúng con không đủ mạnh vì thế
mà lời cầu nguyện của chúng con chưa thấu đến tai Chúa, giữa cuộc sống đầy những
cám dỗ, sóng gió tứ bề luôn phủ lấp cuộc đời chúng con.
Xin cho chúng con có được sự lắng nghe
qua lời của Chúa, qua lời mời gọi, giáo huấn của các bậc bề trên, biết đi tìm
Chúa mọi lúc, mọi nơi, luôn có một tình yêu như Chúa đã yêu chúng con và cuối
cùng xin cho chúng con có lòng kiên nhẫn, chờ đợi Chúa trong đời sống cầu nguyện.
Nhờ đó mà chúng con có được sự bình an, niềm vui của Chúa và giúp chúng con
luôn làm sáng danh Chúa trong đời sống thường ngày.
Lẽ
sống:
Tiếng
thì thầm của sa mạc
Một
nhà thám hiểm nọ lạc mất giữa sa mạc. Ði từ dụm cát này đến cồn cát nọ, nhìn hết
hướng này sang hướng kia, nơi đâu ông cũng thấy toàn là cát với cát. Lê gót
trong tuyệt vọng, tình cờ chân ông vấp phải một gốc cây khô. Ông vấp ngã và nằm
vùi bên gốc cây. Ông không còn đủ sức để đứng lên, ông không còn đủ sức để chiến
đấu và cũng không còn một chút hy vọng sống sót nào. Trong tư thế bất động ấy,
nhà thám hiểm bỗng ý thức được sự thinh lặng của sa mạc. Bốn bề chỉ có thinh lặng.
Thình lình ông ngẩng đầu lên. Trong sự thinh lặng tuyệt đối của sa mạc, ông bỗng
nghe được như có tiếng thì thào yếu ớt vọng lại bên tai. Dồn tất cả sự chú ý,
nhà thám hiểm mới nhận thức đó là tiếng róc rách chảy của một dòng suối từ xa vọng
lại.
Như
sống lại từ cõi chết, ông định hướng nơi xuất phát của tiếng suối. Rồi dùng nguồn
năng lực còn sót lại, ông cố gắng lê lết cho đến khi tìm được dòng suối...
Cuộc sống có quá nhiều bận rộn và
ồn ào khiến chúng ta không nghe được tiếng nói và nhận ra sự hiện diện của
Chúa.
Có những ồn ào của những bận tâm
thái quá cho danh vọng, cho tiền của, cho tương lai. Có những ồn ào của tham
lam giành giật không đếm xỉa đến người khác. Có những ồn ào của sôi sục cừu hận,
báo thù...
Có thinh lặng trong cõi lòng,
chúng ta mới nghe được tiếng thì thầm mời gọi của Chúa trong từng phút giây của
cuộc sống. Có thinh lặng, chúng ta mới nhận ra được tiếng Ngài qua những khóc
than của không biết bao nhiêu người bất hạnh xung quanh. Có thinh lặng, chúng
ta mới nghe được lời an ủi, đỡ nâng của Ngài giữa gánh nặng chồng chất của cuộc
sống...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét