PHÚC ÂM: Mt 14, 13-21
"Mọi người đều ăn no".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó, xuống
thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố
đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót
họ, và chữa những người bệnh tật trong họ.
Chiều
tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: "Đây là nơi hoang địa, mà giờ đã
chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn".
Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: "Họ chẳng cần phải đi, các con hãy
cho họ ăn". Các ông thưa lại rằng: "Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc
bánh và hai con cá". Người bảo các ông rằng: "Hãy đem lại cho Thầy".
Khi
Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai
con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ,
các ông này phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm
được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn người đàn
ông, không kể đàn bà và con trẻ.
Suy niệm: Qua đoạn Tin Mừng, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã
quan tâm đến cái đói cái khát, cũng như đến những khổ đau, bệnh tật là những sự
kiện rất bình thường của thân phận con người. Từ đó chúng ta ghi nhận được những
khác biệt cần suy nghĩ.
Bánh hằng sống. Là người Công Giáo ai cũng phải hiểu phép lạ Đức Giêsu hóa bánh nuôi dân là dấu chỉ về Bí tích Thánh Thể. Khi thiết lập Bí tích này, Đức Giêsu không muốn cử hành một mình, mà Ngài muốn mọi người Công Giáo phải cộng tác, đặc biệt là các chủ chăn trong Hội Thánh.
Bánh hằng sống. Là người Công Giáo ai cũng phải hiểu phép lạ Đức Giêsu hóa bánh nuôi dân là dấu chỉ về Bí tích Thánh Thể. Khi thiết lập Bí tích này, Đức Giêsu không muốn cử hành một mình, mà Ngài muốn mọi người Công Giáo phải cộng tác, đặc biệt là các chủ chăn trong Hội Thánh.
Thực vậy, nếu Đức Giêsu muốn biểu lộ sự
toàn năng và tình thương của Ngài để dân khỏi đói, thì Ngài có thể khiến bánh từ
trời rơi xuống như xưa Chúa đã mưa manna nuôi dân (x Xh 16), hoặc Ngài có thể bảo
mỗi người cầm cục đá giơ lên để Ngài làm phép hóa bánh ăn no thỏa, nhưng Ngài
đã không làm thế, mà Ngài đã bảo các môn đệ : “Không cần phải bảo dân đi đâu
mua bánh, chúng con hãy cho họ ăn đi” (Mt 14,16).
Lúc ấy các môn đệ cũng đang thiếu thốn
vì trong Nhóm, cả Thầy trò 13 người chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, thế mà
Đức Giêsu lại muốn các ông khi đã được nghe Lời Thầy giáo dục, nuôi dưỡng, thì
phải đặt nhu cầu đồng loại trên nhu cầu của mình.
Trong khi đó chẳng có Luật nào đòi buộc
người đang túng thiếu lại phải giúp đỡ
người khác, chấp nhận mình chịu
đói ! Tuy nhiên lúc nghèo mà biết chia, thì khác nào bà góa đang túng thiếu chỉ
có hai đồng tiền kẽm đã dâng hết vào Đền Thờ, nên được Đức Giêsu khen trước mặt
các môn đệ : “Thầy bảo thật anh em : bà góa nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.
Quả vậy, tất cả những người kia đều rút
từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng ; còn bà này, thì rút từ cái
túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình” (x
Lc 21,1-4) ; và đó cũng là lý do tác giả Tin Mừng Nhất Lãm trước khi ghi lại
phép lạ Hóa Bánh, các ông đều nhắc đến sự cố ông Gioan Bt vì bảo vệ chân lý :
phản đối vua Hêrôđê cướp vợ anh mình, nên bị chém đầu! (x Mt 14,3t ; Mc 6,17t ;
Lc 9,7t) là hữu ý báo trước việc Đức Giêsu và các môn đệ nhịn ăn mới có bánh
chia, thì sau này cả Thầy trò phải mất mạng vì Tin Mừng, lúc đó mới có Bánh Hằng
Sống nuôi hết mọi người chẳng bao giờ phải đói khát, nhưng được sống dồi dào hạnh
phúc như Thiên Chúa (x Ga 6,32t).
Đó mới thực là phép lạ vĩ đại, hơn phép
lạ chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá nuôi trên 5.000 người đàn ông không kể
đàn bà con nít mà vẫn còn dư 12 thúng miếng bánh vụn! (x Mt 14,19-21).
Bánh
giữa đời thường. Phép lạ nhân Bánh ra nhiều
không dừng lại ở việc Bẻ Bánh tại nhà thờ, mà còn phải đựơc tiếp
tục kéo dài trong cuộc sống: bẻ ra, trao đi và hóa nhiều.
Đừng sợ tấm bánh bị bẻ ra và cho đi
sẽ bị hao hụt và không còn đủ phần bánh cho mình và người thân: Nếu
các môn đệ xưa cũng nghĩ như vậy và không chịu trao cho Đức Giê-su năm
chiếc bánh và hai con cá thì số bánh cá đó vẫn chỉ có bằng đó. Nhưng
nhờ quảng đại trao cho Đức Giê-su, để Người bẻ ra trao lại cho các ông
để các ông chia cho dân chúng mà bánh đã được nhân ra nhiều.
Ngày nay cũng có nhiều người đang
cần các thứ bánh vật chất và tinh thần: bánh công lý, bánh yêu thương,
bánh cảm thông tha thứ và phục vụ. Đừng ngại khi phải hy sinh nhiều.
Nếu bạn dám bẻ đôi những gì bạn có thì chắc thế giới này sẽ không
còn người đói, mà tất cả sẽ được no nê bánh ăn vật chất và còn được
no đầy cả bánh tinh thần là sự bình an, niềm vui, hạnh phúc và hy
vọng.
Bánh bởi Trời mang lại sự sống đời đời,
biến con người thành các chứng nhân của tình yêu Thiên chúa đối với từng anh chị
em một. Người trao cho chúng ta, để chúng ta phân phát cho những ai đói khát
tình yêu. Như thế, tình yêu tùy thuộc vào chúng ta và phép lạ của tình yêu giữa
con người với nhau sẽ không bao giờ dừng lại.
Làm sao con người có thể trách cứ Thiên
Chúa không cung cấp thức ăn cho mọi người đang khi mỗi năm người ta tiêu hủy
hàng triệu tấn thức ăn mà thông tin đại chúng nói là quá nhiều hầu phòng chống
sự giảm giá thức ăn? Có giải pháp nào chăng ? Sự phân phối càng tốt thì tình
liên đới càng lớn và sự chia sẻ càng nhiều.
Báo chí ngày nay cũng cho biết, chưa bao
giờ con người có nhiều của cải như thế. Ông Bill Gates tỷ phú người Mỹ, có tài
khoản tại các ngân hàng trên thế giới tương đương với thu nhập quốc dân của 40
nước nghèo; Một tên lửa được Mỹ bắn lên đốt cháy hàng tỷ đô la. Chiến tranh
tiêu huỷ biết bao tiền của, bao sinh mạng con người. Ấy vậy mà, chưa bao giờ có
nhiều người nghèo đói như ngày nay.
Tại sao có sự chênh lệch giầu nghèo trên
thế giới như thế. Sở dĩ như vậy chỉ tại chúng ta giữ chặt lấy bánh và cá và
không muốn chia sẻ với mọi người đó thôi. Thay vì tích luỹ làm giầu, chế tạo
súng ống chạy đua vũ trang, thì con người chế tạo ra bột mỳ, lương thực, thuốc
men để giúp cho đồng loại đỡ khổ thì tốt biết bao.
Sống tiết kiệm.
ü Tiết kiệm khác với hà tiện, keo kiệt, bủn xỉn.
Sống tiết kiệm.
ü Tiết kiệm khác với hà tiện, keo kiệt, bủn xỉn.
Tiết kiệm là biết sử dụng một cách hợp
lý, đúng mức của cải vật chất, thời gian, sức lực của mình và của người khác.
Tiết kiệm thời gian, tiết kiệm công sức, tiết kiệm tiền của.
Người Ý nói: Sự sung túc có được do hai
bàn tay. Bàn tay này là tài năng, bàn tay kia là tiết kiệm. Người Thổ Nhĩ Kỳ bảo:
Người ta trở nên giàu có, đó là do cần cù lao động và biết tiết kiệm trong chi
tiêu.Tại nơi mở trương mục tiết kiệm ở các ngân hàng, người ta thường vẽ hình
con gà mái ấp quả trứng vàng, có ý muốn nói những đồng tiền tiết kiệm bỏ vào đó
sẽ sinh nhiều lợi lộc, sẽ đem lại cho chủ nhân những trái trứng bằng vàng.
ü Tiết kiệm đi chung với giản dị.
ü Tiết kiệm đi chung với giản dị.
Sống giản dị là sống phù hợp với điều kiện,
hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội. Người giản dị thì không xa hoa,
không lãng phí, không chạy theo những nhu cầu vật chất và hình thức bề ngoài. Sống
giản dị sẽ tiết kiệm được thời gian, tiền của, công sức để làm những việc có
ích cho bản thân, cho gia đình và xã hội. Người tiết kiệm sẽ biết sống giản dị
phù hợp với hoàn cảnh bản thân, gia đình, xã hội.
Việc nhỏ mà mỗi người chúng ta có thể thực
hiện dễ dàng trong cuộc sống thường nhật, đó là sử dụng điện, nước, của cải vật
chất một cách hợp lý, biết dùng thời gian vào những việc có ích và biết gìn giữ
của công.
Sống
Lời Chúa:
+ Cuộc đời sẽ đẹp biết bao
nếu con người chỉ biết đối xử với nhau bằng những cử chỉ tế nhị và thân ái. Một
cử chỉ nhỏ mọn đến đâu, nhưng nếu được làm với tất cả yêu mến sẽ không bao giờ
qua đi.
+ Mỗi người đừng tìm lợi ích
cho riêng mình, nhưng hãy tìm lợi ích cho người khác. Giữa anh em với nhau, anh
em hãy có những tâm tình như chính Đức Kitô Giêsu. (Pl 2,4-5).
+ Thiên Chúa yêu thương thì
cũng phải biết chia sẻ tình yêu ấy cho anh chị em, vì tình yêu mời gọi tình
yêu: “Các con hãy yêu thương nhau như Thầy
đã yêu thương các con.”
+ Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh,nhưng còn nhờ mọi Lời miệng Thiên
Chúa phán ra (Mt 4,4b).
+ Chúa thương rộng mở tay ban, đoàn con hết thảy muôn vàn thỏa thuê (Tv
145/144,16).
+ Mahatma Gandhi đã nói: “Theo quan niệm cá nhân tôi, tất cả chúng ta
xét ý nghĩa nào đó đều là tên ăn cắp. Vì: ta có quá nhiều cái dư thừa không cần
thiết, trong khi người anh em quanh ta còn thiếu thốn đang cần đến nó. Chúng ta
có vật nào đó không cần, thì vật ấy chính là của ăn cắp mà chúng ta lấy từ những
người nghèo cần đến nó”.
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria, xin mở rộng con tim
chúng con, để chúng con biết sống yêu thương và chia sẻ với anh em đồng loại, đừng
bao giờ vô tâm, hững hờ với những anh chị em ấy nữa, nhưng ân cần giúp đỡ, ủi
an, và cầu nguyện cho họ trong tình yêu chân thành, hầu xây dựng một xã hội
công bằng, huynh đệ, đầy ắp tình yêu thương Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét