Phúc Âm: Lc 4,16-30
“Chúa sai tôi loan báo Tin Mừng
cho kẻ nghèo hèn. Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình”.
Tin
Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
16
Khi ấy, Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người đã được dưỡng dục. Người vào hội
đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh. 17 Họ
trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng : 18 Thần
Khí Đức Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo
Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết
họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp
bức, 19 công
bố một năm hồng ân của Đức Chúa.
20
Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường rồi ngồi xuống.
Trong hội đường, trăm con mắt đều đổ dồn về phía Người. 21 Người bắt đầu nói với họ : “Hôm
nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai quý vị vừa nghe.” 22 Mọi người đều tán thành và thán
phục những lời ân sủng từ miệng Người nói ra.
Họ
bảo nhau : “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao ?” 23 Người nói với họ : “Hẳn là các
ông muốn nói với tôi câu tục ngữ : Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình ! Tất cả những
gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại
quê ông xem nào !” 24 Người nói tiếp : “Tôi bảo thật các ông : không
một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.
25
“Thật vậy, tôi nói cho các ông hay : vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt
ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước
Ít-ra-en ; 26
thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp
bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người
phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông
Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”
28
Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi
thành –thành này được xây trên núi–. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người
xuống vực. 30
Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
Suy
niệm:
Bài
Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Đức Giêsu trở về quê hương và Ngài được mời
lên để đọc Sách Thánh. Đoạn sách mà Đức Giêsu công bố hôm nay được lấy từ sách
Tiên tri Isaia nói về ơn cứu độ của Thiên Chúa cho những người nghèo. Đọc xong,
Ngài tuyên bố: "Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa
nghe".
Thấy
vậy, mọi người trong Hội Đường hy vọng Đức Giêsu sẽ ưu ái đặc biệt với họ. Tuy
nhiên, điều mà họ mong muốn lại không được Đức Giêsu đáp ứng. Thay vào đó, Đức
Giêsu muốn cho họ hiểu rằng: ơn gọi, sứ mạng của Ngài là đến với muôn dân, và đối
tượng số một là những người nghèo. Nghèo về tinh thần, nghèo về vật chất, những
người cô thế cô thân, thấp cổ bé họng... chứ không chỉ dành cho một số người ưu
tuyển hoặc đặc quyền thân quen...!
Khi
bị Đức Giêsu lật ngược ván cờ, họ sinh ra lòng căm nghét, vì thế, dân chúng đã
trục xuất Đức Giêsu ra khỏi Hội Đường.
Khi
suy niệm tới đây, hẳn chúng ta xầm xì về những hành vi phũ phàng của người
Dothái với Đức Giêsu! Nhưng nếu hồi tâm một chút, hẳn chúng ta cũng chẳng khác
gì những người Dothái khi xưa. Thật vậy, đã không biết bao lần chúng ta mang
trong mình tâm thức: "Một người làm quan cả họ được nhờ". Và như một
hệ lụy, nhiều người đã vất vả, khó khăn khi phải đối diện với sự chọn lựa theo
tinh thần của Đức Giêsu!!!
Sống Lời Chúa:
+
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết quý trọng
quê hương, gia đình. Vì quê hương là nơi "Chôn nhau cắt rốn", là nơi
cung cấp cho chúng ta những truyền thống tốt đẹp thủa ban đầu. Gia đình là nơi
chúng ta được sinh ra, được nuôi dưỡng và lớn lên thành người...
+
Tuy nhiên, quê hương chỉ là nơi cưu mang chúng ta một thời. Gia đình là chỗ ta
đi về và thể hiện tình nghĩa. Còn khi chúng ta đã trưởng thành, Chúa mời gọi
chúng ta hãy đi và phải vươn xa tầm nhìn để mở rộng trái tim, để ôm ấp những người
bé mọn, ốm đau, bị áp bức, bất công...
+
Cần phải vượt ra khỏi những kỳ thị vùng miền, giai cấp địa vị để đến với muôn
dân, mọi nơi. Được như thế, chúng ta mới thực sự là môn đệ của Đức Giêsu và trở
thành người mang Tin Mừng của Ngài đến cho người nghèo...
+
Sự Thật của bài Phúc Âm vẫn nhan nhản trong gia đình, giáo xứ, và Giáo-Hội hôm
nay. Mỗi người chúng ta cần cẩn thận xét mình để nhận ra chúng ta thuộc lọai người
nào. Nếu thuộc những người biết lắng nghe và sống Lời Chúa, hãy tiếp tục con đường
đó và cám ơn Chúa. Nếu thuộc lọai bưng tai bịt mắt trước Sự Thật, hãy vội ăn
năn quay về khi còn có cơ hội để làm trước khi cơ hội bị lấy đi để trao cho người
khác.
+
Các tiên tri của Chúa không thể tiếp tục rao giảng cho những con người mù
quáng, không những bưng tai bịt mắt trước Sự Thật, lại còn khinh thường và muốn
tiêu diệt Sự Thật. Trong những trường hợp như thế, các tiên tri cũng phải làm
như Chúa, bỏ kệ họ một mình và tiếp tục đến với những người khác.
+
Chúng ta phải để Sự Thật hướng dẫn mình chứ mình không hướng dẫn Sự Thật theo ý
thích và lợi ích của cá nhân mình.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu. Trong cuộc sống,
nhiều khi chúng con quá lo lắng về những chuyện riêng tư của bản thân và gia
đình. Xin Chúa ban cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn biết quan
tâm đến cộng đoàn giáo xứ và cộng tác, đóng góp vật chất cũng như tinh thần để
cộng đoàn giáo xứ luôn phát triển.
Lẽ sống:
Bờ
dậu trước ngõ
Có
một chàng thanh niên chán sống nơi thôn dã, đã bỏ nhà trốn lên thành thị... Ở
đó, chàng đã ăn chơi trác táng... Kiếm sống xa đọa đã đưa đẩy chàng đến chỗ
thân tàn ma dại. Trong nỗi cùng cực, chàng bắt đầu hồi tâm và nhớ lại nếp sống ấm
êm trong gia đình.
Chàng
quyết định trở về. Nhưng trên đường về, nghĩ mình quá bất xứng không biết cha mẹ
có tha thứ không, nên chàng đã rẽ lối đi nơi khác. Ở đó, chàng viết thư về cho
cha mẹ và thú nhận tội lỗi. Chàng cũng ngỏ ý. Nếu cha mẹ bằng lòng thì hãy lấy
chiếc áo bông treo trước cửa nhà.
Mẹ
chàng đã làm gì? Bà không những treo một chiếc áo bông mà lấy tất cả áo trong
nhà ra treo kín cả dậu trước ngõ.
Thiên Chúa cũng đối xử với chúng
ta như thế. Phiêu lưu trong tội lỗi, chúng ta chỉ cảm thấy chán chường thất vọng,
nhưng Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về chúng ta. Ngài chờ đợi chúng ta từng
giây từng phút. Tình Yêu của Ngài vượt lên trên mọi tính toán, đo lường của
chúng ta. Ngài thi ân cho chúng ta hơn cả sự mong đợi và cầu xin của chúng ta.
Người con hoang trong tin mừng chỉ xin được đối xử như một người làm công trong
nhà, nhưng người cha đã phục hồi anh trong tước vị làm con. Ông đã xỏ nhẫn cho
anh, mặc áo mới cho anh, và sai mở tiệc ăn mừng.
Phải, Thiên Chúa yêu thương và
tha thứ hơn cả sự chờ mong của chúng ta.