PHÚC ÂM: Lc 24,35-38
“Bình an cho anh em” (Lc 24,36)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Lu-ca.
35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy
ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
36 Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su
đứng giữa các ông và bảo : "Bình an cho anh em !"37 Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy
ma. 38 Nhưng Người nói :
"Sao lại hoảng hốt ? Sao lòng anh em còn ngờ vực ?
Suy niệm:
Ðau khổ là một hồng ân
Trong ánh sáng
Phục Sinh, Giáo Hội mời gọi chúng ta suy nghĩ về ý nghĩa và giá trị của đau khổ.
Khi hiện ra cho hai môn đệ Emmaus, Chúa Giêsu đã dẫn giải cho các ông về ý nghĩa
của đau khổ trong tương quan với sự phục sinh của Ngài. Ngài đã trải qua đau khổ
để tiến vào vinh quang. Cuộc khổ nạn là tiền đề bắt buộc của sự sống lại. Như
Phêrô có lần đã can ngăn, các môn đệ khách cũng không chấp nhận được sự kiện
Chúa Giêsu phải chết, và vì thế các ông cũng không tin ở sự phục sinh của Ngài.
Trong ánh sáng Phục Sinh, chúng ta được mời
gọi để nhìn vào nỗi cay cực khốn khổ hiện tại của chúng ta. Trong huấn
thị về việc làm cho chết êm dịu công bố năm 1990, Bộ Giáo Lý Ðức Tin đã viết:
"Sự đau khổ, nhất là trong những giây
phút cuối đời, mang một ý nghĩa đặc biệt trong chương trình cứu rỗi của Thiên
Chúa. Quả thực, đau khổ là tham dự vào cuộc khổ nạn của Chúa Kitô và kết hợp với
Hy Tế cứu rỗi của Ngài. Hy Tế mà Ngài đã dâng hiến như của lễ đẹp lòng Chúa
Cha".
Mẹ Têrêsa
Calcutta thì coi đau khổ như một hồng ân của Chúa, Mẹ nói:
"Tôi tự hỏi thế giới này sẽ ra sao, nếu
không có những người vô tội đang đền bù cho tất cả chúng ta. Mỗi ngày, cuộc tử
nạn của Chúa Giêsu được lặp lại trong cuộc sống của những người đau khổ. Ðau khổ
không phải là một trừng phạt. Ðau khổ là một hồng ân. Chính vì thế cần có tâm hồn
trong sạch để nhận ra bàn tay Chúa, để cảm nhận tình yêu của Ngài trong đau khổ
của chúng ta".
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Ước gì ánh sáng
Phục Sinh của Chúa Kitô chiếu dọi vào tăm tối của những đau khổ thử thách của
chúng ta, để trong mọi sự chúng ta luôn cảm nhận được tình yêu của Chúa và làm
chứng cho tình yêu ấy bằng thái độ phó thác và yêu thương.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin Chúa cho con hiểu rằng, bên trên các gai nhọn là đóa hồng rực rỡ.
Bên trên lớp mây mù ảm đạm là vầng thái dương huy hoàng. Có được một xác tín như
vậy, chắc chắn cuộc sống của con sẽ là chuỗi ngày vui mừng, hy vọng và tràn trề
cậy trông vào Chúa Kitô Phục Sinh.
Lẽ sống:
Chọn lựa
Ðời người là một chuỗi những chọn lựa và
quyết định. Có những quyết định liên quan đến người khác. Có những chọn lựa
thay đổi cả một đời người. Có lẽ quyết định nào cũng làm cho chúng ta ray rứt,
dằn vặt.
Một chủ nông trại
nọ thuê một người thanh niên đến nhặt khoai tây cho nông trại: Công việc xem ra
thật đơn giản: chỉ cần phân loại các loại củ khoai tây và cho vào sọt. Lớn theo
lớn, trung bình theo trung bình và nhỏ theo nhỏ... Sau một ngày làm việc, người
thanh niên đến gặp ông chủ và xin nghỉ việc: gương mặt của anh trông hốc hác và
thất sắc hẳn. Ðược hỏi lý do, anh giải thích như sau:: "Công việc của ông
giao phó không phải là một công việc nặng nhọc, nhưng điều làm cho tôi nhức óc
đó là phải chọn lựa".
Chọn lựa và quyết định là cả một gánh nặng
đối với con người, bởi vì không ai có thể làm điều đó thay thế cho chúng ta cả.
Chúng ta cần người khác chỉ bảo, chúng ta cần người khác góp ý, nhưng quyết định
vẫn là phần của chúng ta.
Thú vật dường
như không có chọn lựa vàquyết định. Tất cả đều được điều khiển bởi cái mà chúng
ta gọi là bản năng. Con chim có trhể làm được một cái tổ vô cùng tinh vi mà
không cần phải học hỏi, cũng như không sợ phải sai lầm. Trong khi đó thì khả
năng tưởng chừng như vô song, con người vẫn cứ phải rơi vào lầm lẫn này đến lầm
lẫn nọ.
Lầm lẫn, nghi ngờ,
bất an, vô định là số phận của con người. Ðiều đó làm cho con người day dứt, khổ
đau, nhưng đồng thời cũng nói lên giá trị cao cả của con người. Chính vì những
giới hạn bất toàn của con người, mà con người càng cảm nhận được sự trợ giúp của
Thiên Chúa... Khi nhìn ngắm vũ trụ bao la, khi nhìn lại thân phận bé nhỏ yếu
hèn của mình, tác giả Thánh Vịnh thứ 8 đã phải thốt lên: "Lạy Chúa, con người là chi mà Chúa phải bận
tâm?".
Bé nhỏ trong vũ
trụ, bất toàn và giới hạn giữa muôn tạo vật, nhưng con người không phải là một
con số vô danh. Dưới ánh mắt yêu thương và hằng quan tâm của Thiên Chúa, mỗi một
con người là một giá trị độc nhất vô nhị, là đối tượng của một tình yêu độc nhất.
Chúa Giêsu đã đến
trong trần gian để nói với chúng ta điều đó: Hai con chim sẻ không đáng giá một hào, vậy mà
không một con nào rơi xuống đất theo ý Cha cả, huống chi là con người.
Thiên Chúa đã
yêu thương con người: đó là lý do khiến chúng ta phải luôn đặt tất cả tin tưởng
vào Ngài... Nhưng mò mẫm và lầm lỗi trong cuộc sống chỉ là những nẻo quanh co,
nhưng cuối cùng rồi cũng sẽ đưa chúng ta đến thành công, bởi vì Thiên Chúa yêu
thương chúng ta và không ngừng dẫn dắt chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét