PHÚC ÂM: Ga 8,12-20
“Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi sẽ không đi trong bóng tối,
nhưng sẽ được ánh sáng đem lại sự sống” (Ga 8,12).
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gio-an.
12 Đức Giê-su lại nói với người Do-thái : "Tôi
là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ
nhận được ánh sáng đem lại sự sống."
13 Người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su :
"Ông làm chứng cho chính mình ; lời chứng của ông không thật !" 14 Người trả lời : "Tôi có làm chứng cho
chính mình đi nữa, thì lời chứng của tôi vẫn là chứng thật, bởi vì tôi biết tôi
từ đâu tới và đi đâu. Còn các ông, các ông không biết tôi từ đâu tới và đi
đâu. 15 Các ông xét đoán
theo kiểu người phàm ; phần tôi, tôi không xét đoán ai cả. 16 Mà nếu tôi có xét đoán, thì sự xét đoán
của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ có mình tôi, nhưng có tôi và Đấng
đã sai tôi. 17 Trong Lề Luật của các ông, có chép rằng lời chứng của hai người là
chứng thật. 18 Tôi làm chứng cho chính mình, và Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng
làm chứng cho tôi." 19 Họ liền hỏi Người : "Cha ông ở đâu ?" Đức Giê-su đáp :
"Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi. Nếu các ông biết tôi,
thì hẳn cũng biết Cha tôi."
20 Người đã nói những lời ấy, khi giảng dạy
trong Đền Thờ, tại nơi đặt thùng tiền dâng cúng. Không có ai bắt Người, vì giờ
của Người chưa đến.
Suy niệm:
Ánh sáng
lòng thương xót
Có đặt mình vào
vị trí của người thợ mỏ bị kẹt trong hầm sâu dưới lòng đất, khi bốn bề chung
quanh đều chìm trong màn tối dầy đặc, mới thấy rằng chỉ cần một tia sáng le lói
loé lên ở cuối đường hầm cũng có nghĩa là được sống, được giải cứu. Chúa Ki-tô
tuyên bố Ngài là ánh sáng đó, ánh sáng phát xuất từ nguồn sáng là lòng thương
xót của Chúa Cha, ánh sáng duy nhất có khả năng cứu độ con người. Quả thật,
trong Thông điệp “Thiên Chúa giàu lòng thương xót”, thánh Giáo hoàng Gioan
Phaolô II viết: “Đối với nhân loại ngày nay, không còn niềm hy vọng được cứu rỗi
nào khác, ngoài lòng thương xót của Thiên Chúa.” Và cũng từ niềm xác tín mãnh
liệt vào mầu nhiệm này, Đức Thánh Cha Phanxicô đã khai mở Năm Thánh Lòng Thương
Xót (x. Tông sắc Dung nhan Lòng Thương Xót, số 11).
Sống Lời Chúa:
Mùa Chay, chúng ta hãy xét mình, đã bao
nhiêu lần Chúa đã gởi đến cho chúng ta những luồng sáng qua Giáo hội, qua bí
tích, qua từng biến cố trong đời sống, vậy mà chúng ta có thật lòng khiêm tốn đón
nhận ánh sáng không? Đời sống chúng ta đang toả sáng hay đang trong u tối ?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa cho chúng con những ngày chay
thánh là để chúng con sám hối, ăn chay cầu nguyện, hy sinh khổ chế để chế ngự đam
mê, kiềm hãm dục vọng để tâm hồn được thanh thoát, và để chúng con kết hợp vào
cuộc khổ nạn của Chúa. Xin Chúa ban sức cho chúng con chiến đấu chống lại ba
thù đặc biệt về đam mê thể xác.
Lẽ sống:
Tôi muốn con tôi sống
"Tôi muốn con tôi sống" đó là lời của
bà Suzanna Petrosyan đã thốt ra và được báo chí nhắc lại. Thực ra, có bà mẹ nào
lại không muốn con của mình được sống đâu? Thế nhưng trường hợp của bà
Petrosyan và đứa con gái 4 tuổi của bà không giống như những trường hợp của nhiều
bà mẹ khác, vì hai mẹ con bà này là nạn nhân của cơn động đất khủng khiếp tại
Armeni, thuộc liên bang Xô Viết hồi tháng 12 năm 1987.
Sau khi động đất,
cũng giống như hàng ngàn người khác, cả hai mẹ con bà Petrosyan đều bị lấp vùi
dưới hàng trăm ngàn tấn gạch, đá và xi măng, nhưng họ may mắn nằm lọt vào trong
một khoảng trống nhỏ chỉ vừa đủ chỗ cựa quậy mà thôi. Tất cả lương thực họ có
chỉ là một hũ mứt và chẳng mấy chốc hũ mứt cũng hết sạch. Lúc đó, cô gái 4 tuổi
mới kêu: "Mẹ
ơi, con khát quá. Mẹ cho con uống nước". Nhưng lấy nước đâu bây
giờ? Tiếng kêu khát của con cứ tiếp tục làm cho bà mẹ vừa đau lòng vừa lúng
túng. Nhưng tình mẫu tử thiêng liêng đã gợi cho bà một ý nghĩ táo bạo: đó là lấy những giọt
máu cuối cùng của bà cho con uống để cầm cự với tử thần. Lúc đó, người
mẹ đáng thương mới lấy tay sờ sẫm và vớ được một miếng kính bể. Bà lấy miếng
kính cắt đầu ngón tay trỏ và đút ngón tay vào miệng con bảo con mút. Em bé mút
ngón tay của mẹ một lúc rồi nói: "Mẹ cắt một ngón tay nữa cho con mút thêm".
Bà liền cắt một ngón tay nữa nhưng vì trời lạnh quá nên bà không thấy đau đớn
gì nữa... Sau khi được cứu sống, người đàn bà thuật lại rằng: "Lúc đó, tôi biết
thế nào tôi cũng chết, nhưng tôi muốn con tôi được sống".
Tấm gương hy
sinh cao cả của bà mẹ trên đây có thể gợi lên Tình Yêu của Ðấng đã nói: "Không có tình
yêu nào cao cả hơn tình yêu của kẻ thí mạng sống vì người mình yêu".
Cũng giống như một
người mẹ sẵn sàng hy sinh đến giọt máu cuối cùng để cho đứa con được sống. Chúa Giêsu cũng đã
hy sinh chính mạng sống của mình cho con người được sống. Sự sống thần linh mà
Chúa Giêsu muốn thông ban cho con người cũng chính là tình yêu của Ngài. Chịu
treo trên thập giá, đổ ra cho đến giọt máu cuối cùng, Chúa Giêsu chỉ muốn cho
con người được sống và sống trong tình yêu. Ai sống trong tình yêu, người đó
đang sống thực sự, bởi vì người đó đang sống trong Chúa.
Nhờ phép Rửa Tội, người Kitô chúng ta đang
sống bằng sự sống của Thiên Chúa. Ðó là kết quả của những giọt máu của Ðấng đã
chịu chết vì chúng ta trên thập giá... Những giọt máu thần linh ấy một cách nào
đó, đang châu lưu trong chúng ta. Máu ngừng chảy, máu không châu lưu, tình yêu
không được san sẻ cho người khác, cũng sẽ làm cho con người chết khô cằn... Bao
lâu chúng ta khước từ không san sẻ tình yêu cho người khác, chúng ta cũng chối
bỏ chính tình yêu của Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét