PHÚC ÂM: Ga 7,40-53
"Đấng Kitô xuất thân từ Galilêa sao?" (Ga 7,41)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gio-an.
40 Trong dân chúng, có những người nghe các
lời ấy thì nói : "Ông này thật là vị ngôn sứ." 41 Kẻ khác rằng : "Ông này là Đấng
Ki-tô." Nhưng có kẻ lại nói : "Đấng Ki-tô mà lại xuất thân từ
Ga-li-lê sao ? 42 Nào Kinh Thánh đã chẳng nói : Đấng Ki-tô xuất thân từ dòng
dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao ?" 43 Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia
rẽ. 44 Một số trong bọn
họ muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.
45 Các vệ binh trở về với các thượng tế và
người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng : "Tại sao các anh không điệu ông ấy
về đây ?" 46 Các vệ binh trả lời : "Xưa nay chưa hề đã có ai nói
năng như người ấy !" 47 Người Pha-ri-sêu liền nói với chúng : "Cả các anh nữa,
các anh cũng bị mê hoặc rồi sao ?48 Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có một ai
tin vào tên ấy đâu ? 49 Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là
quân bị nguyền rủa !" 50 Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô,
trước đây đã đến gặp Đức Giê-su ; ông nói với họ : 51 "Lề Luật của chúng ta có cho phép kết
án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không ?" 52 Họ đáp : "Cả ông nữa, ông cũng là
người Ga-li-lê sao ? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy : không một ngôn sứ nào
xuất thân từ Ga-li-lê cả."
53 Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.
Suy niệm:
Ðón nhận
sự thật
Những người chống đối Chúa Giêsu kiên quyết
bảo vệ lập trường sai lầm của mình. Họ tự hào rằng mình am hiểu Kinh Thánh, rằng
mình thông thạo lề luật, và họ khư khư căn cứ vào sự hiểu biết của họ để mô tả
hình ảnh của một Chúa Kitô theo trí tưởng tượng của họ và kết quả là họ đã
không gặp được Ngài.
Nhóm người tán
thành Chúa Giêsu thì ứng xử theo lối khác. Họ lắng nghe những lời Chúa Giêsu
nói, quan sát những việc Chúa Giêsu làm. Họ thấy cả những lời nói và việc làm
này có một sự thật, một tình thương, một sức giải phóng tâm hồn. Thế là họ tin
vào Người, họ không lý luận bằng chữ nghĩa, họ chỉ nghe ngóng với con tim. Lời
lẽ của họ thật là đơn sơ: "Ông này là vị ngôn sứ. Ông này là Ðấng Kitô".
Người ta có thể nói rằng hãy nhắm mắt lại để thấy, hãy bịt tai lại để nghe. Quả
thật, có nhiều điều chúng ta chỉ có thể thấy được, nghe được, hiểu được bằng
cách vượt lên khỏi lối nhìn, lối nghe và lối hiểu thông thường dựa vào hình tướng
bên ngoài.
Lạy Chúa, lắm
lúc con cũng thường đánh giá mọi chuyện dựa theo cái vỏ bên ngoài của chúng và
giải thích chúng dựa theo những kiến thức tôn giáo xã hội mà mình thụ đắc được,
những lúc đó, con tưởng mình đã nắm gọn chân lý trên tay và con lớn tiếng phê
phán chỉ trích đủ điều, con không ngờ rằng nhiều lúc mình chỉ như gã mù xem
voi. Mù vì thiên kiến hẹp hòi, mù vì kiêu căng tự mãn, mù vì những ghen ghét giận
hờn. Làm nô lệ cho những tật xấu, những tội lỗi, những mù quáng tinh thần này,
con không thể nào gặp được Chúa.
Mỗi Ngày Một Tin Vui
Sống Lời Chúa:
Mùa chay là mùa thanh luyện, chúng ta được
mời gọi để sống một cách ý thức hơn bản sắc đích thực của người kitô hữu, đó là
để Đức Kitô chiếm hữu và sống bằng chính sức sống của Ngài. Điều đó cũng có
nghĩa là người kitô hữu không chỉ mang danh hiệu của Đức Kitô, lời tuyên xưng của
họ không chỉ đọng lại trên môi miệng, mà phải là một cuộc sống kết hiệp với
Ngài, với những cố gắng không ngừng của từ bỏ, quảng đại, yêu thương và phó
thác.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, xin Chúa cho con biết đón nhận sự thật với tâm hồn đơn sơ và một
con tim đổi mới, cởi mở. Xin ban cho con Thánh Thần Chúa, thanh tẩy con với mọi
tội lỗi, giúp con thoát khỏi mọi sự mù quáng để nhận ra Chúa.
Lẽ sống:
Chúng ta không phải là Thiên Thần
Một cuốn phim Mỹ
có tựa đề "Chúng ta không phải là Thiên Thần" do hai tài tử nổi tiếng
là Robert de Niro và Sean Penn thủ diễn, đã kể lại một cuộc vượt ngục rất kỳ
thú của hai tử tội bị giam trong một trại khổ sai nằm giữa biên giới Hoa Kỳ và
Canada.
Hai tử tội này
có lẽ đã từng phạm những tội ác như cướp của giết người. Nhưng từ một ngục thật
kiên cố, họ không bao giừo có ý định trốn thoát. Thế rồi, một hôm, một người tử
tội đang được đưa lên ghế điện, bỗng cướp súng hạ sát một số viên cai ngục và
tìm đường tẩu thoát. Trên đường trốn chạy, hắn đã cưỡng bách hai người tù cùng
trốn thoát.
Sau một đêm đào
tẩu giữa núi rừng phủ đầy tuyết, hai người tử tội đã mon men tìm đến một ngôi
làng. Một lão bà đã ngộ nhận là hai linh mục nổi tiếng trong vùng. Bất đắc dĩ họ
đành phải đội lốt linh mục và được một tu viện gần đó tiếp đãi nồng hậu.
Giữa lúc đó, cảnh
sát lại đi lùng khắp nơi để tìm cách bắt lại ba kẻ đào thoát. Người tử tội đã
giết các viên cai ngục để trốn thoát nay bị sa lưới lại. Hôm đó là một ngày rước
kiệu trọng thể kính Ðức Mẹ do tu viện nói trên tổ chức. Nhờ lớp áo nhà tu, một
trong hai tên tù đã lẻn vào nhà giam để giải thoát kẻ vừa bị bắt lại. Người tù
hung hãn cũng được khoác lên người chiếc áo dòng và nép mình trong chiếc kiệu
vĩ đại có tượng Ðức Mẹ...
Giữa những tiếng
cầu kinh sốt sắng của mọi người, hắn xuất hiện trước công chúng và dùng súng uy
hiếp mọi người. Một em bé gái câm trong đám rước kiệu đã bị hắn bắt làm con
tin. Trong khi mọi người ngã rạp xuống đường vì sợ hãi, thì một trong hai vị
linh mục giả đã nhào lên chiếc kiệu để giải thoát em bé gái câm. Cuộc xô xát đã
làm cho người tù hung hãn bị trúng đạn, nhưng em bé gái câm và tượng Ðức Mẹ lại
bị quăng xuống dòng sông giá buốt...
Không chút do dự,
vị linh mục giả còn lại đã nhào xuống dòng sông và cứu sống em bé. Mở mắt nhìn
vị ân nhân, em bé bỗng nhận ra người tù vượt ngục mà hình ảnh được dán đầy
trong khu phố...
Trong đoạn kết
thúc cuốn phim, một người đã xin được tiếp tục tu trong tu viện, còn người cứu
sống em bé tiếp tục làm lại cuộc đời với người mẹ của em...
"Chúng ta
không phải là Thiên Thần". Thiên thần một lần vấp ngã là vĩnh viễn trầm
luân. Con người không phải là Thiên Thần, cho nên vấp ngã có chồng chất, vẫn
còn có cơ may để trỗi dậy và làm lại cuộc đời.
Cuộc phiêu lưu của người tù trên đây có lẽ
cũng là hình ảnh của chính cuộc đời chúng ta. Chúng ta không là Thiên Thần, cho
nên sau bao nhiêu lần vấp ngã, Chúa vẫn còn tiếp tục cho chúng ta một cơ may
khác để bắt đầu lại. Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người. Lịch sử của
loài người phải chăng đã không là những mò mẫm, té ngã và chỗi dậy không ngừng
ư? Thiên Chúa không bỏ cuộc vì con người, cho nên con người cũng không nên thất
vọng về mình.
Thất bại có ê chề, tình người có bạc bẽo,
đau khổ có chồng chất, tội lỗi có đè nặng đến đâu: Thiên Chúa lúc nào cũng ban
cho chúng ta tia sáng của Hy Vọng để mời gọi chúng ta trỗi dậy và tiếp tục tiến
bước. Ngài mời gọi chúng ta hãy chiêm ngắm chính cái chết của Con Ngài trên thập
giá. Loài người xem đó là tận cùng của số kiếp, nhưng Thiên Chúa lại nhìn vào
đó như là khởi đầu của nguồn ơn cứu thoát...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét