PHÚC ÂM: Mt 25,1-13
"Kìa chàng rể đến, hãy ra đón người". (Mt 25,6)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mattheu
1 "Bấy giờ, Nước
Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể. 2 Trong mười cô đó, thì
có năm cô dại và năm cô khôn. 3 Quả vậy, các cô dại
mang đèn mà không mang dầu theo. 4 Còn những cô khôn thì
vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo. 5 Vì chú rể đến chậm,
nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả. 6 Nửa đêm, có tiếng la
lên : "Chú rể kia rồi, ra đón đi !" 7 Bấy giờ tất cả các
trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn. 8 Các cô dại nói với các
cô khôn rằng : "Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt
mất rồi !" 9 Các cô khôn đáp :
"Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy
thì hơn." 10 Đang lúc các cô
đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc
cưới. Rồi người ta đóng cửa lại. 11 Sau cùng, mấy
trinh nữ kia cũng đến gọi : "Thưa Ngài, thưa Ngài ! mở cửa cho chúng tôi
với !" 12 Nhưng Người đáp : "Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là
ai cả !" 13 Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.
Suy niệm:
Sống đức
tin
Chúa Giêsu được
mô tả qua dung mạo chàng rể và tiệc cưới là Nước Thiên Chúa. Chàng rể đến chậm
và vào lúc bất ngờ, tức là việc Chúa Kitô đến trong vinh quang vào lúc cuối
cùng lịch sử là điều bất ngờ, không ai có thể đoán trước được. Các trinh nữ được
bước vào tiệc cưới với đèn cháy sáng. Ðèn cháy sáng là dấu chỉ của một đức tin
sống động. Các trinh nữ khôn ngoan đã lãnh lấy và chu toàn trách nhiệm của mình
để giữ đèn của mình được luôn cháy sáng, cho đến khi chàng rể là Chúa Kitô đến,
dù chàng rể có đến chậm.
Những chi tiết của dụ ngôn cho hiểu thêm
trách nhiệm của cá nhân trong việc giữ cho đèn đức tin được luôn cháy sáng. Mỗi
Kitô hữu phải tích cực sống đức tin, chứ không thể vay mượn hay nhờ người khác
làm thay được; mỗi Kitô hữu cần đến sự khôn ngoan của Thiên Chúa để vượt qua mọi
thử thách trong cuộc đời, để luôn sống trong hy vọng, sống theo ánh sáng sự sống,
chứ không bị mê hoặc bởi những cám dỗ của thời đại đã bị trần tục hóa và đầy
tinh thần hưởng thụ.
Sống Lời Chúa:
Dụ ngôn mười trinh nữ chờ đợi chàng rể đến
lúc bắt đầu tiệc cưới mà Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay, làm nổi bật
thái độ tỉnh thức đợi chờ, nghĩa là các trinh nữ hướng về chàng rể với tâm hồn
yêu thương, với đèn dầu để cháy sáng.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giesu, xin cho chúng con luôn nhận ra tiếng Chúa trong cuộc sống. Xin ban
cho chúng con ân sủng, sức mạnh và lòng nhiệt thành để mỗi giây phút sống là mỗi
giây phút chúng con kết hiệp thân tình với Chúa và sống trọn vẹn cho anh chị
em.
Lẽ sống:
Gia đình là nền tảng của vũ trụ
Án Tử, người nước
Tề, nổi tiếng là một người thanh liêm và thủy chung. Xuất thân từ một gia đình
nghèo, Án Tử được vợ hy sinh buôn tảo bán tần để nuôi ăn học. Ðỗ đạt làm quan,
Án Tử không bao giờ quên ơn ấy của vợ. Cuộc sống đầy cạm bẫy, ông vẫn một mực
trung thành với vợ.
Một hôm vua Cảnh
Công đến thăm ở lại dùng bữa với Án Tử. Một người đàn bà đã già xuất hiện trong
bữa tiệc. Khi Án Tử vừa giới thiệu người đàn bà đó là vợ mình, nhà vua ngạc
nhiên đến sửng sốt. Ông đề nghị với Án Tử: "Ôi vợ khanh trông vừa già lại
vừa xấu. Quả nhân có một đứa con gái vừa trẻ vừa đẹp, quả nhân muốn cho về hầu,
khanh nghĩ sao?".
Án Tử liền trả lời
một cách dứt khoát, không chút do dự: "Nội tử của tôi nay thật già và xấu.
Nhưng chúng tôi đã lấy nhau và ăn ở với nhau bao lâu nay, kể từ khi nàng còn trẻ
đẹp. Xưa nay, đàn bà lấy chồng lúc còn trẻ cốt để nhờ cậy lúc già, lấy chồng
lúc đẹp để nhờ cậy khi xấu. Nội tử tôi thường nhờ cậy tôi cũng như tôi đã từng
nhận sự giúp đỡ của nội tử tôi. Nay, bệ hạ muốn ban ơn mưa móc là tùy ở bệ hạ,
nhưng xin đừng để tôi phải mang tiếng là ăn ở bội bạc với nội tử của tôi".
Nói xong Án Tử lạy
hai lạy, xin từ chối không lấy con gái của nhà vua.
Gia đình là nền
tảng của xã hội. Con người chỉ có thể sinh ra và lớn lên trong một gia đình.
Trong cái nhìn Kitô, thì gia đình là một Giáo Hội nhỏ trong đó đức tin được
thông ban và trưởng thành.
Nền tảng để gia đình được đứng vững đó là
Tình Yêu. Nhưng Tình Yêu không là một cái có sẵn, mà là một giá trị luôn đòi hỏi
sự xây dựng và vun xới của con người... Một gia đình hạnh phúc hay không, tất cả
đều tùy thuộc ở sự phấn đấu xây dựng từng ngày của con người.
Hai cử chỉ dường
như được gắn liền với nhau trong chuyến viếng thăm quê hương dạo tháng 5/1987 của
Ðức Gioan Phaolii II, đó là: viếng mộ song thân và cử hành Thánh Lễ đặc biệt
cho các đôi vợ chồng.
Cây tốt thường
sinh trái tốt: con người của Ðức Gioan Phaolô II là hoa trái Tình Yêu của cha mẹ
ngài. Viếng mộ của song thân, Ðức Thánh Cha không những nói lên niềm tri ân của
ngài đối với bậc sinh thành, nhưng ngài còn muốn đề cao giá trị của đời sống
hôn nhân.
Giữa đời thời đại
mà đời sống hôn nhân và gia đình bị lay động đến tận gốc rễ, Ðức Thánh Cha muốn
gióng lên một tiếng kêu vô cùng thảm thiết: hãy trung thành với nhau.
Trong Thánh Lễ cầu
nguyện cho gia đình, qua đó các đôi vợ chồng hiện diện được mời gọi lập lại lời
thề hứa trong hôn phối, Ðức Thánh Cha đã lập lại ý nghĩa và giá trị của Bí Tích
Hôn Phối. Ngài nói như sau: "Khi quỳ gối trước bàn thờ trong ngày cưới, các đôi vợ
chồng đã thề hứa với nhau cho đến cùng. Họ thề hứa với nhau như thế trước mặt
Thiên Chúa. Lời cam kết này phản ánh chính lời hứa của Chúa Giêsu rằng Ngài yêu
họ và yêu cho đến cùng". "Tôi hứa sẽ giữ trung thủy với em khi
thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu
thương và tôn trọng em mọi ngày suốt đời tôi". Khi tuyên hứa với
nhau như thế, hai người đã lập lại chính cam kết của Chúa Giêsu, Ðấng đã yêu
thương và yêu thương cho đến cùng. Yêu cho đến cùng nghĩa là chấp nhận cái chết
từng ngày. Tình yêu hôn nhân là một hạt giống: có được chôn vùi, có mục nát đi
mới sinh hoa kết trái. Luật của đời sống hôn nhân chính là luật của hy sinh, của
chiến đấu, của chính sự chết. Nhưng cũng chính khi con người biết chối bỏ chính
mình bằng hy sinh, con người sẽ gặp lại chính mình trong người khác... Ðó là lẽ
sống mà Chúa Giêsu đã để lại cho chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét