THÁNH LUY, HOÀNG ĐẾ & THÁNH GIUSE
CALASANZ, linh mục
PHÚC ÂM: Mt 24,42-51
"Các con hãy tỉnh thức, các con cũng phải sẵn sàng" (Mt
24,42.44)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mattheu
42 "Vậy anh em hãy canh thức, vì anh
em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. 43 Anh
em hãy biết điều này : nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã
thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu. 44 Cho
nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ,
thì Con Người sẽ đến.
45 "Vậy thì ai là người đầy tớ trung
tín và khôn ngoan mà ông chủ đã đặt lên coi sóc gia nhân, để cấp phát lương
thực cho họ đúng giờ đúng lúc ? 46 Phúc
cho đầy tớ ấy nếu chủ về mà thấy anh ta đang làm như vậy. 47 Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta
lên coi sóc tất cả tài sản của mình.48 Nhưng
nếu tên đầy tớ xấu xa ấy nghĩ bụng : "Còn lâu chủ ta mới về", 49 thế rồi hắn bắt đầu đánh đập các đồng
bạn, và chè chén với những bọn say sưa, 50 chủ
của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không chờ, vào giờ hắn không biết, 51 và ông sẽ loại hắn ra, bắt chung số
phận với những tên giả hình : ở đó, người ta sẽ phải khóc lóc nghiến
răng."
Suy niệm:
Người
quản lý trung tín
Chúa Giêsu chỉ
cho chúng ta một thái độ tỉnh thức tích cực, luôn sinh động, thực hiện công việc
Chúa muốn chúng ta thực hiện với hết khả năng của mình. Chúng ta biết rằng tất
cả những gì Chúa ban cho ta là bảo chứng cho sự tốt lành và tình thương của
Ngài, đồng thời cũng là lời nhắc nhở chúng ta nhớ đến Chúa và gắn bó với Ngài.
Ðó cũng là phương tiện để chúng ta tự hoàn thiện bản thân và đạt được cùng đích
cuối cùng là Nước Trời. Hơn nữa, những gì Chúa ban cho chúng ta không chỉ nhằm
sinh ích cho chúng ta, mà chúng ta còn phải chia sẻ cho anh chị em chung quanh.
Những gì Chúa ban cho chúng ta đều do lòng quảng đại của Ngài. Ngài ban cho
chúng ta một cách nhưng không, và đến lượt chúng ta, chúng ta có bổn phận phải
sẵn lòng chia sẻ những điều tốt lành ấy cho anh chị em chung quanh một cách quảng
đại.
Vai trò của
chúng ta như Chúa muốn thì chúng ta là những người quản lý trung tín và tốt
lành, là những người quản lý ân sủng thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa trong
thời gian chúng ta chờ đợi Chúa tỏ bày vinh quang của Ngài cho chúng ta. Khi
chúng ta chia sẻ cho anh chị em, chúng ta phải luôn ý thức rằng chúng ta phải
có bổn phận và trách nhiệm trong vai trò của một người quản lý và phân phát, rồi
hãy để cho Chúa được tỏ lộ. Tất cả những gì chúng ta làm phải được định hướng
và làm cho danh Chúa được rạng rỡ vinh quang.
Xác định mọi sự là của Chúa, còn mình chỉ là
người quản lý và phải làm người quản lý trung tín và khôn ngoan thì sẽ bảo quản
những gì Chúa trao cũng như coi sóc gia nhân và cấp phát lương thực cho họ đúng
giờ, đúng lúc. Hơn
nữa, khi ý thức mình là người quản lý thì cũng sẽ cho đi một cách khiêm nhường
và vị tha như Chúa đòi hỏi, chúng ta sẽ không thể có thái độ kẻ cả hay coi thường
người khác.
Sống Lời Chúa:
Sống đức tin, đức cậy, đức mến, trong khi
chờ đợi Chúa đến, không có nghĩa là chúng ta bỏ quên sự dấn thân của mình. Mỗi
người chúng ta cần phải luôn tỉnh thức với thái độ tích cực, đồng thời nỗ lực
góp phần xây dựng xã hội ngày càng tốt đẹp hơn.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giesu, xin giúp con luôn tỉnh thức chờ đợi Chúa đến với thái độ tích cực,
bằng cách sống tròn đầy đức tin, đức cậy, đức mến trong cuộc sống hằng ngày của
con.
Lẽ sống:
Giấc mơ của một thi sĩ
Thi sĩ Sully
Prudhomme, người Pháp đã có lần tưởng tượng ra một giấc mơ như sau:
Ông mơ thấy một
nhà nông bảo ông hãy cầm cày lấy đất, trồng lấy lúa, gặt lấy thóc, làm lấy gạo
mà ăn. Ông mơ thấy người thợ dệt bảo ông hãy đánh lấy chỉ, dệt lấy áo mà mặc. Ông
mơ thấy người thợ nề bảo ông hòa lấy vữa, xây lấy nhà mà ở. Còn gì nữa? Ông đã
thấy mọi người bỏ ông, xa lánh ông, để ông trơ trọi với cảnh vật. Ông kinh hãi.
Ông kêu cầu, khẩn hứa nhưng chỉ thấy mãnh thú xuất hiện trên đường.
Có lẽ không có
bao nhiêu người đã mơ giấc mơ nói trên. Nhưng chắc chắn nhiều người chỉ nghĩ đến
mình, tưởng rằng một mình có thể sống giữa vũ trụ, không cần đến ai, không cần
ai giúp đỡ.
Không ai là một
hòn đảo. Chúng ta đều bị ràng buộc với mọi người, chúng ta đổi công việc của chúng
ta với công việc của người khác, chúng ta phụng sự người vì người đã phụng sự
chúng ta.
Nhưng chúng ta
không chỉ sống trong tình liên đới về mặt vật chất. Con người còn liên đới nhau về mặt hạnh phúc và
đau khổ. Không ai hạnh phúc một mình và không ai một mình có thể chịu nổi sự
đau khổ. Nhờ người, ta mới vui và nhờ người, ta mới trút bớt những
cơ cực của ta. Thế giới này quá nặng khiến một người có thể mang nổi và sự khổ
cực của vũ trụ quá lớn cho một trái tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét