ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI – Lễ trọng
“Kết thúc cuộc đời dương thế, Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội
là Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, đã được đưa lên hưởng vinh quang thiên quốc cả
hồn lẫn xác”. Với những lời đó, năm 1950 đức giáo hoàng Piô 12 đã xác định tín điều
Đức Maria hồn xác lên trời. Đặc ân này xuất phát từ ơn được làm Đức Mẹ Chúa Trời
và là hy vọng chắc chắn cho toàn thể nhân loại, là lời hứa cho toàn thể nhân loại
sẽ được phục sinh.
PHÚC ÂM: Lc 1, 39-56
"Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại: Người nâng
cao những người phận nhỏ". (Lc 1, 49.52)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca
39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến
miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. 40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà
Ê-li-sa-bét. 41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con
trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, 42 liền kêu lớn tiếng và nói rằng : "Em
được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được
chúc phúc. 43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này
? 44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng
đã nhảy lên vui sướng. 45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì
Người đã nói với em."
46 Bấy
giờ bà Ma-ri-a nói :
"Linh
hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47 thần
trí tôi hớn hở vui mừng
vì
Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48 Phận
nữ tỳ hèn mọn,
Người
đoái thương nhìn tới;
từ
nay, hết mọi đời
sẽ
khen tôi diễm phúc.
49 Đấng
Toàn Năng đã làm cho tôi
biết
bao điều cao cả,
danh
Người thật chí thánh chí tôn !
50 Đời
nọ tới đời kia,
Chúa
hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa
giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp
tan phường lòng trí kiêu căng.
52 Chúa
hạ bệ những ai quyền thế,
Người
nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
53 Kẻ
đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người
giàu có, lại đuổi về tay trắng.
54 Chúa
độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55 như
đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì
Người nhớ lại lòng thương xót
dành
cho tổ phụ Áp-ra-ham
và
cho con cháu đến muôn đời."
56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ
ba tháng, rồi trở về nhà.
Suy niệm:
Thầy dạy đức tin
Sau khi Chúa về trời, Kinh Thánh nói rất ít
về Mẹ. Tin mừng Gioan chỉ tóm gọn trong một câu ngắn: “Từ lúc ấy, môn đệ đem Mẹ về nhà mình” (Ga
19,27). Sách Tông đồ Công vụ chỉ duy nhất một lần nói về sự hiện diện
của Đức Maria giữa các tông đồ khi cầu nguyện tại Giêrusalem trong dịp lễ Ngũ
Tuần. Sau đó, Chúa Thánh Thần đậu xuống trên các tông đồ và trên Đức Mẹ. (Cv.
1,12). Như vậy, sau biến cố Phục sinh, Mẹ
đã hoàn toàn rút vào trong thinh lặng để suy niệm và cầu nguyện. Thái độ đức
tin này cũng được Thánh Luca tóm kết bằng một câu đơn giản : “ Còn bà Maria thì hằng
ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng” (Lc. 2,19). Vì
vậy, qua phụng vụ hôm nay, Giáo hội cũng mời gọi chúng ta hướng về Mẹ như là Thầy
dạy đức tin của mọi tín hữu.
“Phúc cho bà là kẻ đã tin” (Lc. 1,45). Đây là lời được mặc khải qua miệng bà
Elizabeth. Trước khi chúng ta chiêm ngắm các nhân đức và những đặc phúc nơi Mẹ,
chúng ta hãy nhìn về Mẹ như là Thầy dạy đức tin của chúng ta.
Cuộc hành trình đức tin của Mẹ được dàn trải
trong suốt cả cuộc sống, từ biến cố truyền tin đến cao điểm là phút giây hiệp
thông trọn vẹn với Đức Giêsu dưới chân Thập giá. Thái độ đức tin đó được thể hiện
bằng cách Mẹ luôn tìm kiếm và quy thuận thánh ý Thiên Chúa. Có lần, khi Chúa
Giêsu đang giảng giữa đám đông, Đức Maria chợt đến. Người ta báo cho Chúa biết
là ‘bà cố’ đang đến. Người trả lời :“Ai là mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời
Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Mc. 3,31-35). Đức Giêsu gián tiếp đề
cao thái độ đức tin nơi Mẹ. Tính cách làm Mẹ của Ngài hệ tại ở việc biết nghe lời
Thiên Chúa và đem ra thi hành.
Mẹ được đem về trời cả hồn lẫn xác là dấu
chứng của một cuộc vinh thắng, và đó chính là cuộc chiến thắng trong đức tin.
Trong thư Rôma, thánh Phaolô so sánh Ađam với Đức Kitô (xem chương 5). Ađam
gieo sự tội vào trần gian vì bất tuân, còn Đức Kitô đưa sự giải án tuyên công đến
cho con người qua vâng phục. Cũng như Evà đã liên đới với Ađam trong tội nguyên
tổ, thì Đức Maria được sánh ví như Evà mới, đã hiệp thông trọn vẹn với Đức
Giêsu để đem ơn cứu độ đến cho con người. Nhiều thần học gia còn gọi Mẹ là Đấng
‘Đồng công Cứu chuộc’ (Corredemptorist). Sách Giáo lý Công giáo cũng mời gọi
chúng ta hướng nhìn về Mẹ như là Biểu tượng Cánh chung (Eschatological Icon)
cho toàn Giáo hội trong cuộc lữ hành trần thế ( Giáo lý Công giáo số 972). Những điều này nói về
Mẹ như là khuôn mẫu và Thầy dạy đức tin cho chúng ta.
Sống Lời Chúa:
“Trên đời này, không có một kỳ quan nào cao cả và vĩ đại cho bằng
trái tim của người mẹ”.
Cũng vậy, chúng ta có Đức Maria là Hiền Mẫu, là Thầy dạy đức tin và cũng là nơi
nương náu an toàn nhất trong cuộc lữ hành trần thế hôm nay.
Cầu nguyện:
Nguyện
xin Mẹ Maria giúp chúng con sống khiêm nhường như Mẹ, để ân sủng Thiên Chúa lưu
lại mãi trong cuộc đời chúng con và biến đổi chúng con ngày càng nên giống Mẹ hơn.
Lẽ sống:
Marilyn, chúng tôi thông cảm với cô
"Marilyn,
chúng tôi thông cảm với cô": đó là hàng chữ mà hiện nay hàng ngàn du khách
đều lâm râm đọc mỗi khi đứng mặc niệm trước mộ của nữ minh tinh Marilyn Monroe
tại nghĩa trang Westwood, nằm ở phía Tây thành phố Los Angeles.
Hiện nay, từng
giây, từng phút, hàng ngàn cánh hoa được du khách mang đến, phủ kín nơi an nghỉ
của người nữ minh tinh xấu số này. Ngày 15/8/1962, người nữ minh tinh với mái
tóc bạch kim óng ả lặng lẽ ra đi không một lời dã biệt. Cuộc quên sinh của cô,
cho đến nay vẫn còn là một bí ẩn. Giữa lúc danh vọng đang lên, giữa lúc tiền bạc
đang vào ngút ngàn, Marilyn đã chọn lấy cái chết...
Randall Reise,
tác giả viết lại cuộc đời của Marilyn Monroe, đã nhận định như sau:
"Marilyn không còn là một con người nữa. Cô đã trở thành một huyền thoại.
Cô không còn là một nhân vật của Holywood nữa. Cô đã trở thành một yếu tố trong
nền văn hóa của nước Mỹ".
Marilyn đã trở
thành lý tưởng của rất nhiều ca sĩ và minh tinh điện ảnh hiện nay. Nhưng mãi
mãi, cô đã trở thành một câu hỏi lớn cho con người của thời đại: Con người bởi
đâu mà ra? Con người sinh ra để làm gì? Ðâu là ý nghĩa của cuộc sống? Tiền bạc, danh vọng
có làm cho con người được hạnh phúc không? Marilyn Monroe là hiện
thân của những câu hỏi ngàn đời ấy...
"Marilyn,
chúng tôi thông cảm với cô", bởi vì cô đã không ngừng bị dằn vặt bởi những
khắc khoải quá lớn về cuộc sống. Chúng tôi thông cảm với cô, bởi vì thiếu một
niềm tin vào cuộc sống, thì không còn chọn lựa nào hơn là cái chết...
Hôm nay, chúng
ta mừng kính Mẹ hồn xác lên trời...
Ngày 22/7/1973,
thành phố Giêrusalem đột nhiên biến thành nhộn nhịp khác thường, từng đoàn người
tuôn đến vườn Giêtêmani... Có tin cho biết các nhà khảo cổ đã tìm thấy tảng đá
trong mồ nơi đặt xác Ðức Mẹ. Ðức Mẹ đã chết. Ðó có lẽ phải là khẳng định đầu
tiên mà các nhà khảo cổ có thể đưa ra khi tìm thấy tảng đá...
Chết là số phận
tất yếu của thân phận con người. Chúa Giêsu đã chết. Có ai thoát khỏi sự chết!
Nhưng có nhiều cái chết. Chúa Giêsu đã chết để phục sinh. Ðức Mẹ đã chết để được
cất nhắc cả hồn xác về trời. Với Chúa Giêsu và Ðức Mẹ, cái chết là khởi đầu của
hy vọng. Cái chết là ý nghĩa của cuộc sống, bởi vì có chết mới được sống đời đời...
Nếu cái chết của
Marilyn Monroe là một dấu hỏi được đặt ra về ý nghĩa của cuộc sống, thì cái chết
của Mẹ Maria chính là câu trả lời. Qua cái chết để được cất nhắc về trời, Mẹ Maria đã cho chúng
ta thấy được ý nghĩa của cuộc sống, của cái chết và như vậy Mẹ trở thành chính
niềm hy vọng của chúng ta.
Trong một cuộc sống
không dư tiền dư của như Marilyn đã từng sống, chúng ta vẫn nhận ra được ý
nghĩa của cuộc sống. Trong ý nghĩa đó, cái chết đã trở thành khởi điểm cho một
sự biến đổi mà chính Ðức Maria đã là dấu hiệu báo trước cho chúng ta... Xin cho niềm tin này
củng cố chúng ta trong cuộc sống hiện tại. Xin cho chúng ta luôn biết hướng
nhìn về Mẹ Maria, như là đèn pha cho chúng ta giữa những u tối và cuồng phong của
cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét