Phúc Âm : Lc 14,1.7-14
“Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn
lên”. (Lc 14,11)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
1 Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà một
ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa : họ cố dò xét Người. 7 Người nhận thấy khách dự tiệc cứ chọn cỗ nhất
mà ngồi, nên nói với họ dụ ngôn này : 8 "Khi
anh được mời đi ăn cưới, thì đừng ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật nào quan
trọng hơn anh cũng được mời, 9 và
rồi người đã mời cả anh lẫn nhân vật kia phải đến nói với anh rằng : 'Xin ông
nhường chỗ cho vị này.' Bấy giờ anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chỗ
cuối. 10 Trái lại, khi anh
được mời, thì hãy vào ngồi chỗ cuối, để cho người đã mời anh phải đến nói :
'Xin mời ông bạn lên trên cho.' Thế là anh sẽ được vinh dự trước mặt mọi người
đồng bàn. 11 Vì phàm ai tôn mình
lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn
lên." "Khi đãi khách, hãy mời những người nghèo
khó"
12 Rồi
Đức Giê-su nói với kẻ đã mời Người rằng : "Khi nào ông đãi khách ăn trưa
hay ăn tối, thì đừng mời bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giềng giàu có,
kẻo họ cũng mời lại ông, và như thế ông được đáp lễ rồi. 13 Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời
những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù. 14 Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông
mới thật có phúc : vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại."
Suy
niệm:
Bệnh 'muốn làm lớn'
Con
người luôn thích làm lớn, muốn làm lớn để thỏa mãn lòng tự cao tự đại của mình.
Lịch sử đã ghi lại đày dẫy những con người mang bệnh 'muốn làm lớn', muốn trở
thành 'mặt trời' để kẻ khác xoay chung quanh:
1/
Vua Babyon đã từng tuyên bố: “Ta sẽ lên trời, trên các vì sao của Thiên Chúa,
ta sẽ bắc ngai ta, ta sẽ ngự trên núi Tao Phùng, nơi bồng lai cực bắc. Ta sẽ lên chót vót tầng mây, ta sẽ đồng hàng
với Thượng Đế” (Is 14:13-14)
2/
César, khi chưa lên ngôi hoàng đế La-mã, đã nói 1 câu trở thành phần nào kinh
điển cho hậu thế: “Thà làm số 1 ở 1 làng nhỏ hẻo lánh bên xứ Gaule, còn hơn làm
số 11 ở kinh đô La-mã!”. Cha ông Việt Nam xưa thì nói: “thà làm đầu chuột hơn
là đuôi voi”.
3/
Và hiện nay, hàng năm trên thế giới có xuất bản cuốn “Guiness”, sách ghi các kỷ
lục thế giới, chẳng hạn: người nào chạy nhanh nhất, sống lâu nhất ..., nghĩa là
chỉ những ai số 1 ở một lãnh vực nào đó mới được ghi tên vào cuốn Guiness này,
nhiều người đã cố gắng lập những kỷ lục kỳ cục cốt chỉ để nổi danh, để thế giới
biết tiếng. Ví dụ: có người đã ra sức
phá 1 hơi 2 cái đàn pianô trong vòng 5 phút!
Dhanajay Kurksai, người Ấn, được mệnh danh là nhà quán quân của những kỷ
lục kỳ cục như sau: năm 1981, anh đứng một chân liền một mạch 35 giờ đồng hồ;
năm 1981: đi giật lùi một mạch 65 cây số; năm 1982: nhảy lò cò được 10 giờ 10
phút và nói liền 1 mạch không nghỉ 15 tiếng đồng hồ; tháng 10/1987: nuốt hết 2
kg 600 thủy tinh.. .
Tham
vọng ở trên muôn người đã đẩy nhân loại vào biết bao những thị phi đắng cay. Một
ông vua tham vọng bành trướng sẽ phát động chiến tranh. Một thương gia tham vọng
giầu có sẽ tìm cách loại trừ người khác. Một ca sĩ, một nghệ sĩ . . . muốn mình nổi trội thường nói xấu, chê
bai lẫn nhau. Một người đàn ông tính gia trưởng luôn nạt nộ vợ con để được “ăn
trên ngồi trốc” mọi người. Một người phụ nữ lấn quyền thường hay “mắng con chửi
chó suốt ngày”. . .
Xem
ra ở đâu còn có người đầy tham vọng quyền bính thì ở đó vẫn còn những thị phi đắng
cay. Ở đâu còn có người thích trưởng giả ở đó còn đó những bất công. Ở đâu còn
có người thích “ăn trên ngồi trốc” ở đó vẫn còn những người thích đùn đẩy trách
nhiệm cho nhau.
Chúa
Giê-su khi đến trần gian đã không ngần ngại sống một cuộc sống nghèo nàn như
bao người. Ngài đến không để phục vụ mà tìm đến mọi người để phục vụ họ trong
yêu thương. Ngài không tìm chốn cung điện nguy nga để dùng tiệc mà đi đến những
mảnh đời bất hạnh để chia sẻ cho họ cái bánh, con cá mộc mạc nhưng đầy tình người.
Ngài đã cúi mình thẳm sâu để phục vụ như người tôi tớ rửa chân cho ông chủ.
Ngài đã hy sinh kể cả tính mạng để mạng lại niềm vui hạnh phúc cho nhân gian.
Hôm
nay, Chúa vẫn mời gọi chúng ta đi tiếp con đường Chúa đã đi. Con đường khiêm
nhu để đến với anh em, để sống hoà hợp và phục vụ anh em. Con đường kiêu ngạo
chỉ dẫn đến sự xa rời anh em, và gây nên những đổ vỡ bởi đố kỵ ghen tương. Vượt
lên trên sự khiêm nhu là tình yêu đại đồng với tha nhân. Không phân biệt giai cấp
hay chủng tộc. Không phân biệt màu da sắc tộc, mỗi người đều được đón nhận
trong yêu thương và kính trọng. Có như vậy, thế giới chúng ta đang sống mới an
vui thịnh vượng. Có như vậy, thế giới chúng ta đang sống mới đượm thắm tình yêu
và rộn ràng niềm vui tiếng cười.
Thế
nhưng, giữa dòng đời này vẫn còn đó những kẻ lấy quyền bề trên để ức hiếp kẻ dưới,
vẫn còn đó những người cha người mẹ sinh con ra chỉ mong con lớn khôn để có kẻ
hầu người hạ, vẫn còn đó những người chồng đang hành hạ vợ mình như những tôi tớ
trong nhà. Giữa dòng đời này vẫn còn đó những giọt nước mắt của những kẻ nghèo
khó, tật nguyền, những kẻ bất hạnh, già nua không tìm được sự ủi an nâng đỡ của
đồng loại. Thế giới sẽ không có an vui thịnh vượng, nếu con người không biết sống
khiêm tốn, nhường nhịn và nâng đỡ nhau. Thế giới sẽ chỉ có tiếng khóc than, oan
ức nếu trên mặt địa cầu này vẫn còn đó những kẻ kiêu căng, ngạo mạn và sống thiếu
tình người. Thế giới sẽ đổ vỡ nếu không còn ai biết cúi mình để phục vụ anh em.
Xin cho chúng ta biết học
lấy bài học khiêm nhu của Chúa để đến với anh em, để tự hủy chính mình, để trở
nên kẻ có ích cho tha nhân, ngõ hầu cùng nhau góp sức xây dựng cho quê hương được
quốc thái dân an, cho nơi nơi thắm được tình Chúa tình người, cho mỗi người tìm
được niềm vui trong việc lãnh nhận và trao ban những nghĩa cử yêu thương. Amen
Lm.Jos Tạ Duy
Tuyền
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin dạy con biết khiêm tốn phục vụ như Chúa đã làm
gương.
Lẽ sống:
Con yêu Chúa quá muộn màng
"Lạy
Chúa, con yêu mến Chúa quá trễ: Ôi vẻ đẹp của ngàn xưa nhưng muôn thuở vẫn còn tươi
mát, trẻ trung.
Con
yêu mến Chúa quá trễ: Chúa ở bên trong tâm hồn, còn con, con sống hời hợt bên
ngoài và chỉ chú tâm tìm kiếm Chúa ở đó.
Chúa
hiện diện ở trong con nhưng con không sống ở trong Chúa. Nhiều tạo vật đã kềm
hãm khiến con sống xa Chúa.
Chúa
đã gọi tên con, Chúa đã lớn tiếng kêu gọi con, Chúa đã đâm thủng đôi tai giả điếc
làm ngơ của con.
Chúa
đã tỏa ánh sáng chiếu soi và đã phá tan màn đêm tối dày đặc nơi con.
Chúa
thở ra hơi thơm ngào ngạt, con hít vào và con khao khát Chúa. Chúa đã chạm đến
con và con luôn cảm thấy nung nấu được hưởng sự bình an của Chúa".
Trên
đây là một đoạn trong quyển "Tự Thú" của thánh Augustinô, vị thánh
Giáo Hội mừng kính hôm nay. Sau khi ăn năn trở lại, ngài đã nhận lãnh Phép Rửa
vào năm 33 tuổi, chỉ sau đó 3 năm ngài được phong chức linh mục, 5 năm sau đó
được đề cử làm giám mục thành Hippone.
Duyệt
qua cuộc sống của thánh Augustinô, chúng ta có thể nói: Ngài là một tội nhân đã
trở thành thánh nhân nhờ được Thiên Chúa đến gõ cửa lòng bằng câu nói mạnh mẽ của
thánh Phaolô: "Ðừng sống theo dục tình và lạc thú dâm ô, nhưng hãy mặc lấy
Ðức Giêsu Kitô".
Và
kể từ đó, có thể nói được là Tình Yêu Thiên Chúa không bao giờ buông tha ngài,
trái lại tạo trong tâm hồn ngài một sự khắc khoải và khao khát để đáp trả lại lời
mời gọi yêu thương của Thiên Chúa.
Ngoài
lời mời gọi và thôi thúc của Tình Yêu Thiên Chúa, quãng đầu cuộc đời của
Augustinô, một tội nhân trở thành thánh nhân, có lẽ được vẽ lại bằng những nét
chấm phá và những bàn tay cộng tác với ơn Chúa trong việc hoán cải như sau:
Trước
tiên, cường độ của sức sống nơi ngài trên con đường thụt lùi xa lìa Thiên Chúa
cũng như cường độ mãnh liệt hơn của sức sống ấy trên con đường tiến về Thiên
Chúa.
Tiếp
đến, những dòng nước mắt sầu đau và những kinh nguyện thành tâm của mẹ ngài, bà
thánh Mônica dâng lên Thiên Chúa trong kiên tâm, bền chí ròng rã bao năm trời.
Và
sau cùng là sự hướng dẫn tận tình của thánh Giám Mục Ambrôsiô.
Tất
cả những yếu tố trên cộng lại đã giúp chuyển tình yêu cuộc sống thành một cuộc
sống cho và vì Tình Yêu, như thánh nhân đã tự thú trong đoạn sách được trích dẫn
ở trên: "Lạy
Chúa, con yêu mến Chúa quá trễ, ôi vẻ đẹp của ngàn xưa, nhưng muôn thuở vẫn còn
tươi mát, trẻ trung".