Đức Mẹ Fatima
PHÚC ÂM: Ga 21,15-19
Đức Giê-su hỏi ông Si-mon Phê-rô: “Này anh Si-mon, con ông Gio-an,
anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” (Ga 21,15)
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gio-an
15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông
Si-môn Phê-rô : "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các
anh em này không ?" Ông đáp : "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến
Thầy." Đức Giê-su nói với ông : "Hãy chăm sóc chiên con của
Thầy." 16 Người lại hỏi : "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến
Thầy không ?" Ông đáp : "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến
Thầy." Người nói : "Hãy chăn dắt chiên của Thầy." 17 Người hỏi lần thứ ba : "Này anh
Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không ?" Ông Phê-rô buồn vì
Người hỏi tới ba lần : "Anh có yêu mến Thầy không ?" Ông đáp :
"Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự ; Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức
Giê-su bảo : "Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : lúc còn
trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ
phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng
muốn." 19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn
vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông : "Hãy theo Thầy."
Suy niệm:
Yêu mến
thầy
Tin Mừng hôm nay kể lại việc Chúa Giêsu ba
lần giao cho Phêrô nhiệm vụ chăn dắt đàn chiên Chúa sau khi hỏi ông có yêu mến
Ngài không. Ngài đòi hỏi nơi Phêrô không phải là một tình yêu chung chung, mà
là một tình yêu có đối tượng rõ rệt: “yêu mến Thầy,” và đồng thời dành cho Thầy
vị trí ưu tiên, tuyệt đối: “hơn các anh em này.” Phêrô đã lặp đi lặp lại ba lần
cùng một chọn lựa: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Lúc
này, Phêrô ý thức rất rõ Thầy vẫn yêu thương ông kể cả khi ông yếu đuối vấp
ngã, và ông càng tin yêu gắn bó với Thầy khi, giờ đây, Thầy trỗi dậy từ cõi chết
và đang xuất hiện hữu hình trước mắt ông. Lời tuyên xưng của Phêrô hàm ý rằng ông quyết sống trọn vẹn
tình yêu đối với Thầy Giêsu cho đến hơi thở cuối cùng.
Sống Lời Chúa:
Tin theo đạo Chúa không phải chỉ là theo một
lý tưởng đạo đức làm người, ăn ngay ở lành như bất cứ tôn giáo nào khác, nhưng
trên hết và trước hết, là đặt niềm tin tuyệt đối nơi Chúa Giêsu, và hết lòng
yêu mến gắn bó với Ngài đến mức sẵn sàng hiến dâng mạng sống để phụng sự và sống
theo giáo huấn của Ngài.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu, được biết Chúa và đi theo Chúa là một hồng ân cho chúng con. Xin
cho biết lặp lại với Chúa như thánh Pherô: “Lạy Chúa, Chúa biết rõ mọi sự, Chúa
biết con yêu mến Chúa.”
Lẽ sống:
Ngày của Mẹ
Ngày Chúa Nhật
thứ hai trong tháng năm, tại nhiều nước trên thế giới, được gọi là ngày của Mẹ,
ngày dành riêng để tỏ lòng báo hiếu đối với Mẹ...
Sáng kiến dành
ngày Chúa Nhật thứ hai của tháng năm làm ngày của mẹ được gán cho một thiếu nữ
người Hoa Kỳ tên là Anna M.Jarvis qua đời khoảng năm 1948. Mẹ của cô qua đời
tháng năm năm 1905. Trong những năm kế tiếp, cô thường tổ chức giỗ mẹ một cách
trọng thể như mời bạn bè đến cầu nguyện tại gia đình. Cô viết thư gửi tới các
nhân vật quan trọng trong nước Mỹ để xin lập một ngày tưởng nhớ các bà Mẹ. Tiểu
bang nơi cô đang sống đã chấp nhận đề nghị năm 1913. Và ngày 10 tháng 5 ấy, quốc
hội Hoa Kỳ cũng thông qua đề nghị nhận ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng 5 như
một ngày để ghi ơn các bà mẹ. Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ đã công bố quyết định
này ngày 09/5/1914. Tục lệ này đã lan rộng sang nhiều quốc gia trên thế giới...
Trong ngày nhớ mẹ, người con thường cài trên áo một bông hoa cẩm chướng màu trắng
nếu mẹ đã quá cố và màu hồng dành cho những ai còn mẹ.
Trong các tước
hiệu Giáo Hội dùng để gọi Ðức Maria, có lẽ xứng hợp với tâm tình con người hơn
cả vẫn là tước hiệu Mẹ. Chúng ta có thể gọi Ðức Maria là Mẹ với tất cả tâm tình
trìu mến như khi chúng ta gọi người mẹ của chúng ta. Do lời trăn trối của chính
Chúa Giêsu con Mẹ, Mẹ đã trở thành Mẹ của Giáo Hội. Qua muôn thế hệ, Mẹ không
ngừng cưu mang, sinh ra và dưỡng dục các tín hữu trong Ðức tin.
Niềm hạnh phúc của
bất cứ người mẹ nào vẫn là thấy con mình được nên người. Mẹ Maria chăm chú theo
dõi và lo lắng cho từng người chúng ta. Niềm vui của Mẹ chính là thấy mỗi người
chúng ta được lớn lên theo hình ảnh của Chúa Giêsu con Mẹ...
Chúng ta mang đến cho Mẹ những bó hoa
trong suốt tháng 5, tháng 10 và trong từng lời Kinh dâng lên Mẹ. Nhưng có lẽ Mẹ
sẽ sung sướng hơn mỗi lần nhìn thấy sự trưởng thành nơi chúng ta. Mỗi lần chúng
ta lớn lên trong ân phúc, trong bác ái yêu thương, trong hy vọng tin yêu: đó là
những bó hoa tốt đẹp nhất mà chúng ta dâng lên Mẹ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét